“”Linh Nhi, con cũng biết trong mệnh con mang sát, là thân thể tụ âm, 18 tuổi có đại kiếp nạn.” Tôi gật đầu, chuyện này tôi đã biết. Cha tôi tiếp tục nói: “Cho nên muốn độ kiếp chỉ còn cách lấy âm trấn âm, lấy sát phá sát. Đến khi 18 tuổi… phải cho con kết âm thân.”
Kết âm thân? Tôi mở to hai mắt khiếp sợ.
Kết âm thân còn được gọi là minh hôn, có thể là quỷ nam cùng phụ nữ thành thân, cũng có thể là quỷ nữ cùng đàn ông thành thân.
Tập tục kết minh hôn từ xưa đến nay đều có, nhưng thường phụ nữ qua đời kết hôn cùng đàn ông còn sống sẽ nhiều hơn nhiều so với đàn ông qua đời kết hôn với phụ nữ còn sống. Bởi vì thời cổ ở Trung Quốc rất trọng nam khinh nữ, nhiều khi phụ nữ chưa lập gia đình khi chết không được chôn ở cùng phần mộ tổ tiên, cha mẹ thương con gái chết yểu sẽ dùng tiền để tìm người sống kết hôn với con gái.
Thường kết minh hôn sẽ làm người kia bị âm khí nhập thể, giảm phúc giảm thọ, sao lại có thể giúp tôi bảo mệnh?
Hóa ra, người chồng quỷ sắp kết minh hôn với tôi lại là Quỷ Vương lợi hại, là chưởng quản Minh giới đông đảo quỷ vật, chỉ cần kết làm vợ chồng với ông ta thì có lẽ sẽ giúp tôi bảo toàn được tính mạng. Nhưng có thể thuận lợi kết minh hôn hay không còn phải xem Quỷ Vương lợi hại kia có nguyện ý hay không.
Nghe cha tôi nói xong, tôi sợ tới mức suýt chút nữa ngất đi, Quỷ Vương cai quản Minh giới? Đó không phải là một con ác quỷ sao? Lại còn phải xem con quỷ kia có nguyện ý kết hôn với tôi hay không? Tam quan tôi bị điên đảo cả rồi!
Nhưng vì mạng sống, tôi không thể không đồng ý, ngoan ngoãn mặc áo cưới chờ người chồn quỷ kia tới chọn lựa, đem thân thể đang mơn mởn hoa xuân của mình tới cung phụng một con ác quỷ.
Khi lòng tôi nơm nớp lo sợ, thấp thỏm như đang đi trên lớp băng mỏng, sinh nhật 18 tuổi của tôi rốt cuộc tới rồi. Qua ngày này, hoặc là tôi sẽ chết, bị du hồn dã quỷ xé thành mảnh nhỏ, hoặc là tôi còn sống, nhưng sẽ vĩnh viễn biến thành vợ của quỷ.
Thật sự tôi không biết kết quả nào mới là tốt.
Buổi tối, ông nội tôi tự mình ra sân bố trí đêm tân hôn cho tôi.
Khắp sân đều có loại âm trầm đáng sợ, cảm giác không dám tiến vào.
Từ buổi chiều, ngoại trừ mấy người ông nội tôi dùng để bố trí buổi lễ thì không có người sống nào bước vào trong tòa nhà này.
Bình thường không có quỷ nào có lá gan to dám tới gần Mục gia thôn, nhưng hôm nay là quỷ tiết, quỷ môn mở rộng, hàng trăm quỷ sẽ thoát ra đêm nay, chỉ cần không làm chuyện ác thì cho dù thế gia âm dương như Mục gia thôn cũng sẽ không tùy tiện tiêu diệt quỷ.
Xem trận thế tiệc cưới này, những du hồn dã quỷ đó sẽ có lộc ăn đêm nay.
Ở trên sân bày một bàn thờ quay về hướng Bắc, bên trên bàn thờ có treo bùa chú, trên bàn thờ có một thẻ mộc linh bài bằng gỗ mạ vàng chữ đen, trên đó khắc chữ Bắc Minh đế quân, quỷ vực chí tôn, đây là người chồng quỷ đêm nay tôi phải gả, đấy là nếu hắn để tôi vào mắt.
Ông nội thắp 3 nén hương, cung kính khấn trước linh bài, miệng lẩm bẩm: “Bắc Minh đế quân, quỷ vực chí tôn! Mộc gia tôi cảm tạ ngài đã che chở cho chúng tôi, hôm nay thành kính hy vọng ngài cùng cháu nội tôi có thể kết minh hôn, giúp con bé vượt qua kiếp nạn này sống một đời bình an. Mục gia chúng tôi đời đời kiếp kiếp cảm tạ đại ân đại đức của ngài…”
Tôi ở bên nghe không hiểu lắm, theo lời ông nội tôi nói thì dường như Mục gia và vị quỷ vực chí tôn này đã sớm có quen biết?
Sau khi ông nội khấn xong, bảo tôi cùng ông quỳ xuống dập đầu tạ ơn. Tôi mặc bộ đồ cưới truyền thống thời xưa, quỷ xuống có hơi khó khăn, ngọc bội leng keng quấn quanh người.
Áo cưới đỏ thẫm này của tôi là đồ bà nội tôi đã mặc khi lấy chồng, trên đó thêu rồng vẽ phượng rất tinh xảo bằng chỉ vàng, không ngờ ông nội tôi vẫn giữ.
Sau khi dập đầu ba cái, ông tôi đỡ tôi vào trong buồng, nằm xuống giường, im lặng xoa đầu tôi một chút rồi ra khỏi cửa, không nói một tiếng nào.