-đã bảo đừng có đi rồi mà k nghe!
-tại a k chịu đi cùng e chứ bộ
cả 2 cứ như dog với cat trên xe mãi cho đến khi đến trường vừa đặt chân vào cổng
-a Phú ơi!a Phú!_cả đám ý k mấy chục đám vây lấy hắn làm hắn giật mình còn nó thì như cái bánh bèo vì bị mấy chỉ mê zai xô đẩy nhỏ bực bước thẳng vào lớp còn hắn thì đơ toàn tập vì s mà nhiều n đến z?(thật ra sau khi hắn đến chính DL đã lập ra 1 fc mang tên hắn.fc lôi kéo mọi người tham gia ngay cả fc của Thắng-hotboy trước của trường.và vụ việc trên làm cho thắng tức giận cậu đang âm mưu trong đầu 1 kế hoạch vô cùng k có tốt)
tuy hơi giật mình nhưng hắn cảm thấy rất ư là bình thường và mặc cho đám kia líu nhíu hắn đi thẳng vào lớp úp mặt xuống đẩy 1 giấc cho khỏe
nó thì k nói gì chỉ nhìn hắn và nhìn hắn k chớp mắt.nó ước đang giờ nó có thể chạm vào người hắn lau đi những giọt mồ hôi kia.mới nghĩ đến vậy mà mặt nhỏ đã ửng cả lên.2 con bạn thấy v đua nhau trêu làm nó cứng họng.chợt nhỏ khựng lại khi thấy DL đang tiến xuống chỗ hắn
và sẽ ra s mong m.n đón đọc ạ!
do bạn Tongchuta bảo k ngắm ra khuôn mặt các nv nên mình sẽ dành cái này để miêu tả nhé!
*Nó*:cao 1m70 với khuôn mặt trái xoan.long mi dài uốn cong.và mái tóc đen tuyền dài được trải chuốt bới cao rất cá tính nhưng cũng k kém phần thiên thần trên người nó.đôi mắt đen nhìn xa xăm và sống mũi (cây dừa) cao.đôi môi đỏ mộng thật quyến rũ mấy chàng như mình.đôi chân thon thả mảnh mai rất là sexy.nó được trường phong cho cái danh hiệu."Người đẹp la sát"đấy.
*Hắn*:cao 1m80.sở hữu gương mặt đậm chất hàn quốc.sống mũi duỗi thẳng rồi vươn cao như ngoại quốc.mái tóc nâu nâu có chút lãng tử.đôi mắt đen chức đựng những nổi buồn thầm kín.thân hình chuẩn n mẫu luôn.được mọi n gọi là "hoàng tử lạnh".
*DL*:cũng như nó cô có thêm cái núm đồng tiền nhìn rất duyên nhưng n thì k có chút duyên nào.là n đẹp son phấn..cao 1m72.
mình chỉ nói mấy nhân vật chính thôi nhé..
tay cầm bức bưu thiếp trên tay Linh run lên từng hồi rõ nhịp.cô mong khi cô trao cho hắn hắn sẽ ôm cô vào lòng và trở về là người mà cô yêu thương.khẽ lay hắn
-a Phú à!
hắn ngẫng đầu lên đưa ánh mắt băng giá nhìn cô?
-e nói thật.e là bạn gái của a.nếu a k tin thì a hãy xem cái này_cô đưa cho hắn bưu thiếp.cả lớp nhìn tò mò tự hỏi cái gì trong đó??
hắn cầm lấy quăng đại vào cặp rồi lại tiếp tục sứ mạng ngủ ngủ ngủ..cô đau đớn chạy ra khỏi lớp.nước mắt cô đang rơi và con tim dần chết.cô chạy rất nhanh rất nhanh.nhưng ông trời lại phủ phàn với cô vì đơn giản nguyên cục đá to đùng đã làm cô ngã.cô không đau mà lại cảm thấy rất ấm rất ấm khẽ nhẹ mở đôi mắt to tròn ra.
-e k sao chứ!s k cẩn thận gì hết vậy?_đó là Thắng
-a...cám ơn a.._Linh lắp bắp
-a là Thắng!e tên là gì?_Thắng cười nhẹ với cô làm cô khẽ đỏ mặt
-e..e là DL._cô k thể nào ngờ người con trai đã đở lấy cô rất đẹp cô như chết lặng lúc này cô k còn nhớ gì đến hắn nhưng cô chợt rơi thẳng xuống địa ngục tối tăm khi nghe câu nói của Thắng
-e và a hợp tác phá 2 n đó nhé!
-là..là s a?_có ngơ ngát
-a biết e thích Phú.còn a thích Trang.vậy tại sao a và e phá 2 n đó để cho họ k còn gặp nhau.vậy thì cả 2 cùng có lợi_a nói thế vì a thấy Trang n con gái a yêu có vẻ thích Phú
suy nghĩ hồi lâu DL đồng ý.thế là cả 2 bàn nhau kế hoạch để tác chiến
quay lại với nó và hắn.
đang ngồi ngủ ngon lành chợt hắn bị nó kéo dậy vì cô đã vào lớp.hắn đứg dậy vug vai ngái ngủ làm mấy cô trog lớp như bây lên tiên khi trôg thấy cái dễ thươg ở hắn
-EHem_cô giáo lấy giọg ngụ ý bảo mọi người tập trug thế nhưg cô cũg đag phiêu du trên tiên.
-lớp ta hôm nay có học sinh mới.là 1 bạn nam.các e giúp đở bạn ấy nhé!e vào đi.
cả lớp trầm trồ mắt nhìn ra cửa.Duy bước vào với gươg mặt thiên thần còn cho thêm 1 nụ cười làm mấy chị của lớp ngiêg ngã.thật sự Duy rất đẹp (thua hắn)
-chào các bạn.mìh là Quách Thanh Duy.mog các bạn giúp đở!
Duy loay hoay tìm xem có như lời DL nói là Phú vẩn sốg k?chợt cậu mừg rỡ khi thấy hắn.bước từg bước xuốg lòng cậu như được sống lại sau khi chết vậy.
-Phú!mừng quá tôi tính cậu chết rồi chứ_Duy vỗ vai hắn
-cậu cậu là ai!_hắn thản nhiên đáp
-tôi Duy nèk cậu khùng rồi hả
-a ấy bị mất trí nhớ đấy!_nó khẽ vào tai Duy
-s..s lại vậy?
-để tí e kể cho nghe?
-ok.
Duy ngồi xuống bàn cạnh hắn lâu lâu cậu hay quay sang nói chuyện với hắn nhưng đáp lại chỉ là câu nói"tôi k nhớ"Duy tức giận cậu thề rằng sẽ làm cho hắn nhớ lại.
RENG RENG..tiếng chuông báo hiệu hết giờ học vang lên mọi người ai nấy đều ra về chỉ còn lại hắn nó và Duy.Duy kể cho nó và hắn nghe mọi chuyện lúc trước nhưng cậu lại giấu việc hắn là Chủ Tịch tập đoàn HP.
-thôi cũng trưa rồi.để mình đưa 2 bạn về!_Duy đứng dậy ngỏ ý
-ừm cũng được.dù gì hôm nay e k có đi xe_nó mừng thoát tim vì k phải đi xe buyt
-cậu thế nào?_Duy quay sang hỏi hắn
-sao cũng được!
cả 3 lên xe Duy đưa hắn và nó về nhà trên đường về hắn cứ thế nào ấy.hắn cảm thấy rất thân với Duy một cảm giác hắn chưa có kể từ khi mất trí nhớ đến giờ"có phải Duy là bạn thân của mình lúc trước"hắn thầm nghĩ.và cứ thế hắn nghĩ mãi nghĩ mãi cho đến khi về nhà.hắn lên phòng ngẩn ngơ.hắn chợt cảm thấy rất buồn muốn tìm người tâm sự k ai khác hắn chỉ có nó là bạn lúc này.
..cộc..cộc..
-có gì k a?_nó mở của phòng ra và ngạc nhiên khi thấy hắn!đây là làn đầu tiên hắn gõ cửa phòng nó
-a.a..k có gì_hắn ấp úng rồi vội bước đi nhưng lại bị nó kéo 1 mạch vào tận trong phòng
-có gì a cứ nói đi!
-a..a..cảm thấy hụt hẫng.a muốn nhớ lại tất cả.a k muốn mình là 1 n vô dụng khi k nhớ gì nữa_hắn úp mặt xuống
-a cứ từ từ.e tin là a sẽ nhớ ra mà?_nó an ủi hắn
-mong là vậy..mà cái này là gì z?_hắn chợt giật mình khi thấy 1 mô hình người cầm 1 cây hoa ở gốc phòng
-hi!đó là susu của e đó.e thương nó lắm.là ba mua cho e đấy!
hắn nhìn nó cười nhẹ rồi ngã người ra giường
-e k đói bụng s?_hắn hỏi
-đói chứ!e định xuống nhà ăn nèk chắc dì ba(người làm nhà nó)đã làm xong rồi!a đi k?
-đi chứ!_hắn đứng dậy bước xuống nhà cùng nó.hôm nay hắn bỗng thấy vui trong lòng hắn thấy nó rất dễ thương và còn có cái gì đó rất con nít.nó thì cứ nhìn hắn là lại cười típ mắt.