**maitran.wordpress.com**
Chương 5:
"Thiên hà lưu lãng giả" rơi trên đất đã tổn hại nghiêm trọng, mà cơ giáp này vẫn thực hiện chức trách cuối cùng —— bảo vệ người lái của nó.
Giữa vỏ ngoài cơ giáp và trung tâm buồng lái còn có nhiều lớp phòng hộ, cho nên Ludwig cảm thấy hơi khó giải quyết một chút.
Lớp bảo vệ mạnh mẽ của cơ giáp cấp SSS vẫn được niêm phong chặt chẽ, Ludwig bay lơ lửng quanh cơ giáp hai vòng mà cũng không phát hiện bất kỳ nút nào có thể mở cửa.
"Người ở bên trong đang mất dần sức sống." Ludwig nói, "Hơn một phút đồng hồ nữa thì hắn liền theo bước chân của nữ sĩ trùng tộc kia."
Cách đó không xa, chủ mẫu trùng tộc từ nguyên liệu tươi sống biến thành rác chờ xử lý, Ludwig tim đau.
Bạch Dạ Sương Tinh không ôm hi vọng: "Không thể mở cửa khoang, "Thiên hà lưu lãng giả" sẽ tự động khóa kín buồng lái, nỗ lực chờ cứu viện. Hiện tại chúng ta ở trên một vệ tinh quân sự, lân cận có một căn cứ, bọn họ trong vòng ba phút sẽ chạy tới, so với những người không thể xác nhận danh tính như chúng ta, chờ đợi căn cứ cứu viện là phán đoán hợp lý của "Thiên hà lưu lãng giả". (sai lầm, chỉ có Lud mới cứu được anh Hay thôi nhé (¬‿¬))
"Sáu mươi giây." Ludwig lạnh nhạt chỉ vào "Thiên hà lưu lãng giả", "Pháp sư vong linh đối với thời gian tử vong dự đoán rất chuẩn. Ngươi nói một chút cho nó biết."
Bạch Dạ Sương Tinh đành phải dựa theo sai khiến của chủ nhân, cố gắng liên lạc với "Thiên hà lưu lãng giả": 【 "Thiên hà lưu lãng giả", ta là Bạch Dạ Sương Tinh chịu sự quản lý của gia tộc nguyên soái Schlegel, xin ngươi mở ra cửa khoang, chủ nhân của ta có thể cứu nguyên soái Hayden. 】
"Thiên hà lưu lãng giả" trả lời: 【Bác bỏ. Chủ nhân đăng ký của Bạch Dạ Sương Tinh gia tộc Schlegel không có năng lực cứu trị người bệnh, khả năng ngươi là kẻ bắt chước của trùng tộc là 80%. 】
Ludwig dự thính cau mày: "Kẻ bắt chước của trùng tộc là cái gì?"
"Là một loại có thể bắt chước nhân loại và cơ giáp, một loài trùng nguy hiểm giả vờ là nhân viên cứu viện khi người của chúng ta gần chết, năng lực đánh chính diện của loại trùng này rất kém cỏi, cho nên chuyên chọn người bị thương nặng ra tay." Nếu như "Thiên hà lưu lãng giả" không bị tổn hại, hoặc là Hayden không trọng thương, loại trùng tộc bắt chước này rất dễ bị nhìn thấu, bởi vậy kẻ bắt chước chỉ dám chọn mục tiêu trọng thương dẫn đến năng lực phán đoán thất thường, chúng nó rất có độ công kích, vì vậy đã có những cuộc tấn công thành công khiến đế quốc phải chịu tổn thất nặng nề.
Bạch Dạ Sương Tinh dừng một chút: "Thưa ngài, ngài không thể dùng ma pháp đi vào sao? Lại như vừa nãy chúng ta trong tinh hạm, đột nhiên ra ngoài."
"Không được. Cốt lõi của thuật di động trong nháy mắt là "Nhìn thấy tức là đạt đến", ta cần phải nhìn thấy đích đến để sử dụng phép thuật, buồng lái này không rõ ràng."
Nhưng mà "Thiên hà lưu lãng giả" lần thứ hai quyết đoán cự tuyệt thỉnh cầu mở cửa của Bạch Dạ Sương Tinh. (mau mở cửa cho vợ anh vào ( _ _))
"Chà, 28 giây." Ludwig nói, pháp sư nhanh chóng tính toán thời gian, quyết đoán chuyển hướng sang "Thiên hà lưu lãng giả", "Ta đề nghị ngươi cắt đứt cái gì kia với chủ nhân ngươi... loại chức năng chia sẻ cảm giác kia."
"Thiên hà lưu lãng giả": "???"
"Ta cũng không muốn, thế nhưng không có cách nào. May mà pháp sư chúng ta trời sinh đối nghịch với sản phẩm điện tử."
Một giây sau, Đại pháp sư lơ lửng giữa trời, yếu tố ma lực làm cho tóc dài của cậu phấp phới cuồng loạn bay cao, ánh sáng bạc của tinh thần lực bao trùm con ngươi màu xanh lục, khiến con ngươi của pháp sư sáng lên như một ngôi sao —— cậu tiến vào trạng thái tập trung làm phép, ra đa giám sát năng lượng của "Thiên hà lưu lãng giả" và Bạch Dạ Sương Tinh đồng thời phát ra báo động sớm, tại nơi chúng nó không nhìn thấy, ma pháp ngưng tụ thành bàn tay khổng lồ vô hình, Ludwig mở ra năm ngón tay, tay của pháp sư tóm chặt lấy "Thiên hà lưu lãng giả".
Ngoại trừ cái này ra, pháp sư trôi nổi giữa không trung một chút động tác cũng không có, như cậu từng nói qua, làm thế nào một người làm phép thông minh sáng suốt có thể không có chút hình tượng nào mà khua tay múa chân chứ? Khi cơn bão ma thuật bao quanh pháp sư, cơ giáp to lớn lại từ từ rời khỏi mặt đất. Một âm thanh nứt vỡ đáng sợ mà giòn tan, vỏ ngoài kiên cố của "Thiên hà lưu lãng giả" đủ sức đề kháng chủ mẫu trùng tộc, sức chịu đựng vượt qua các tia vũ trụ, xuyên qua tầng khí quyển nhiệt độ cao, bắt đầu bị xé rách.
Bạch Dạ Sương Tinh: "!!!"
Sau đó Đại pháp sư cắn đầu lưỡi của mình một cái, cảm giác đau khiến tinh thần lực hội tụ đến trạng thái đỉnh cao, răng rắc! Cơ giáp bị bẻ thành hai nửa!
Bạch Dạ Sương Tinh: "Cứu mạng!"
Ludwig than thở: "Ta đang cố gắng! Cơ giáp SSS trong thế giới của các ngươi quả nhiên rất lợi hại, vô cùng cứng rắn, rất khó hủy đi, nó còn cứng hơn so với Cự Long!"
Răng rắc —— rầm —— vỏ ngoài buồng lái bị Ludwig miễn cưỡng nhấc lên một khối lớn, pháp sư hơi vung tay, khối vỏ này bay ra ngoài, vừa vặn đập bẹp một con vương trùng đang ngó dáo dác. Cơ giáp bị tổn hại tương đối dễ dỡ ra —— Ludwig thừa thế xông lên, sử dụng ma pháp xé tay pháo bị hỏng, xé mở mạch điện vướng víu, móc ra buồng lái, mở rộng lỗ hổng đến khi thấy một người.
Bạch Dạ Sương Tinh: "!!! &... %¥#%¥&* "
Trong buồng lái phủ đầy máu, một mảnh kim loại vỡ vụn vừa vặn cắm vào trái tim của Hayden, với vết thương chí mạng này, Hayden đã hoàn thành nhiệm vụ giết chết chủ mẫu trùng tộc.
Pháp sư thở phào nhẹ nhõm, hô hấp hơi có chút gấp gáp, tinh thần lực tiêu hao một lượng lớn khiến pháp sư đem "Thiên hà lưu lãng giả" không chịu mở cửa ghi vào danh sách đen.
Tuy nhiên, thấy nó dù sao cũng là vì bảo vệ người lái, Ludwig hậu tri hậu giác* hỏi Bạch Dạ Sương Tinh: "Cơ giáp này hẳn là còn có thể sửa chứ?"
(*hậu tri hậu giác: quá trình từ nhận thức đến hiểu rõ xảy ra khá chậm)
Bạch Dạ Sương Tinh: "*&%¥#@... Hẳn là, có thể, có lẽ, đại khái."
Vì vậy pháp sư hài lòng gật đầu, ma lực tàn bạo hồi phục ôn hòa, tóc dài liền mềm mại khẽ buông xuống hai bên má.
Ludwig bay tới trước mặt Hayden đang bất tỉnh, cậu thậm chí không hề động thủ, mảnh vỡ kia vèo một cái bay ngược ra ngoài, mà huyết dịch không một chút tung toé, cũng trong lúc đó, pháp sư dùng ma lực chặn vết nứt trong huyết quản (mạch máu) của trái tim Hayden, hầu hết thành phần của huyết dịch đều là nước, đối với khống chế nước Đại pháp sư truyền kỳ cũng không cần đọc chú ngữ, cậu chớp chớp mắt, tách ra máu xung quanh các cơ quan và mô xung quanh, sau đó lại nhét vào trong huyết quản.
Chỉ là lúc nhét vào không nghĩ quá nhiều về cảm xúc của bệnh nhân, Hayden cau mày, trong cổ họng phát ra tiếng rên nhẹ, hiển nhiên rất khó chịu.
Bạch Dạ Sương Tinh cứng nhắc không gợn sóng mà nói: "Ai nha, đau."
Ludwig suy cho cùng là hắc pháp sư, không phải quang minh tế ti nắm giữ thánh quang làm phép chữa lành, mà cũng may pháp sư vong linh đủ am hiểu về cấu trúc cơ thể con người, khi chữa trị huyết quản tuy rằng bệnh nhân khó chịu tới cực điểm, nhưng không phát sinh sai sót.
"Thời điểm ta xuyên qua tinh giới chỉ có thể bảo hộ được một phần nhỏ vật liệu phép thuật, trong nhẫn không gian của ta vật liệu có thể dùng để chữa trị trái tim chỉ có... hãy dùng cái đó, của Cự Long... Khụ." Ludwig nghiêm túc, nhưng khó dấu chột dạ nói với Hayden đang hôn mê ——
"Da chân của Cự Long. Nếu không phải con rồng kia chơi game thua ta quá nhiều lần, lấy da chân gán nợ, ta thật sự không có vật gì có thể cứu ngươi. Ta cũng không phải tế ti, một phép chữa lành thì thương tổn gì cũng có thể tùy tiện chữa khỏi, ta chính là hắc pháp sư, có thể cứu người đã không tệ, cho nên ngươi không thể ghét bỏ da chân, con rồng này có thuộc tính quang minh (ánh sáng), có thể tăng tốc độ chữa lành vết thương của ngươi."
Vì vậy, tự thuyết phục bản thân một phen, Ludwig sức lực dồi dào, dù sao người này hôn mê, hắn cũng sẽ không biết Cự Long là cái gì. Còn nữa, da chân Cự Long quý giá lắm.
Hào quang ma pháp lóe lên từ ngực của bệnh nhân đáng thương, trạng thái sắp chết được giải trừ, Hayden nằm trong phế tích cơ giáp, trên người sạch sẽ đến mức cả một tia huyết cũng không có. Ludwig quan sát anh một chút, hiếm thấy mà cho 7 điểm.
Thế giới quan của Bạch Dạ Sương Tinh đã bị chấn động quá lớn hoàn toàn tiến vào trạng thái vào hệ thống hỗn loạn, nó lại có thể hỏi câu này đầu tiên: "Tại sao chỉ cho 7 điểm? 3 điểm còn lại ở đâu?"
Ludwig ngạo nghễ trả lời: "7 trên thang điểm 100."
Bạch Dạ Sương Tinh: "..." Có thê thảm vậy không?
"Hắn thấp hơn ta."
"Thưa ngài. Nguyên soái Hayden cao 1m 86!"
"Ta 1m88."
"... Không, thưa ngài, ngài hiện tại chỉ có 1m76, lùn hơn 10cm." Bạch Dạ Sương Tinh nói. =))
Ludwig hậu tri hậu giác mà nhớ lại chiều cao của Shaw, sắc mặt đen kịt: "0 điểm! Lại dám cao hơn ta."
Bạch Dạ Sương Tinh: "..."
"Quân đội căn cứ phái ra đã tiến vào phạm vi cảm nhận của ta." Ludwig ngẩng đầu lên nhìn chân trời một chút, Hayden vẫn không tỉnh, "Thiên hà lưu lãng giả" không biết có phải là bị Ludwig xé hỏng chức năng truyền tin hay không, từ nãy giờ vẫn trầm mặc.
Bạch Dạ Sương Tinh lắp ba lắp bắp: "Vậy, vậy chúng ta, chạy sao?"
"Ừm." Ludwig nói, "Chúng ta không phải là còn phải đi học viện để báo cáo sao, đến muộn không phải là phẩm đức của pháp sư. Dù sao ta để lại ma pháp theo dõi và điểm định vị trên người hắn, nếu hắn có gì đó không ổn, ta có thể lập tức truyền tống (dịch chuyển) lại đây."
...
Khi trú quân của căn cứ quân sự Rebecca đổ xô đến hiện trường, bọn họ mang theo tâm trạng lo lắng không yên tìm kiếm mục tiêu, mang theo đao năng lượng, lần lượt đâm những trùng tộc sống dở chết dở trên mặt đất.
"Nguyên soái Hayden!"
Nam nhân tóc vàng lắc lắc đao năng lượng, kéo ra kiếm hoa (một loại hoa), khiến cho đám quân nhân điên cuồng vỗ tay hoan hô.
Binh đoàn cơ giáp đến từ căn cứ quân sự nhanh chóng tản ra, bắt đầu bắt tay vào kiểm tra xung quanh, xem xét có cá lọt lưới hay không, các đơn vị thanh lý mặt đất điều động khẩn cấp, hỗ trợ giết trùng tộc.
"Nguyên soái Hayden! Ngài không sao chứ!"
Một người trong binh đoàn cơ giáp không nhịn được đi đến bên cạnh Hayden, người trẻ tuổi mạnh mẽ nhảy ra từ buồng lái, mặc giáp, tư thế rơi xuống đất rất linh hoạt trôi chảy.
Hayden liếc nhìn hắn, biểu cảm khẽ run lên một chút, sau đó như vô sự mà cười nói: "Cậu là —— Dios của Sid gia? Cậu được bố trí đến Rebecca để tiến hành diễn luyện thực tập phải không? Còn một năm sẽ tốt nghiệp sao."
"Đúng vậy!" Dios thoáng rụt rè mà hất cằm lên, quân nhân trẻ tuổi kiêu ngạo vẫn khó có thể che giấu sự phấn khích trong mắt, "Rất vinh hạnh gặp mặt ngài, cũng vô cùng vui mừng vì ngài bình an vô sự."
"Cảm ơn." Hayden gật đầu thân thiện, "Sau khi tốt nghiệp việc đầu tiên là kết hôn sao?"
Dios: "E là không thể, ngài chiến đấu ở bên ngoài, mới vừa về tinh vực trung ương, phỏng chừng khi ngài nghỉ ngơi lên mạng sẽ hiểu tất cả."
"Ồ." Hayden gật đầu, "Ta đã xem qua tinh võng, mà ta sợ đó là lời đồn cho nên... xin đừng để ý."
Trong nụ cười của Hayden mơ hồ có chút hài lòng, Dios nhạy bén nhận ra được, không thể ngăn trái tim của mình nhảy lên kịch liệt.
Đối thoại của bọn họ chấm dứt ở đây, tinh anh không sợ chết thực sự của nhân loại —— phóng viên, dĩ nhiên đã chạy đến.
"Trời ạ, trái tim của tinh cầu, ngay vừa rồi, nguyên soái Hayden anh hùng bất bại của chúng ta đánh chết chủ mẫu trùng tộc thứ mười chín, làm mới kỷ lục lịch sử liên tục giết chết chủ mẫu trùng tộc, hơn nữa càng làm cho người ta thán phục chính là, lần này phía sau nguyên soái Hayden không có đoàn kỵ sĩ bạch kim của ngài ấy, mà là một mình chiến đấu hăng hái! Một mình ngài ấy, đánh bại toàn bộ hạm đội trùng tộc thứ cấp! Khó mà tin nổi, đây là hành động vĩ đại kinh người!"
Phóng viên hét lên, nhưng không ai trách họ vì không đủ bình tĩnh, đối mặt với xác mẫu trùng bị xé toạc trên đất, các loại trùng tộc to to nhỏ nhỏ rải rác, cùng với mảnh vỡ của "Thiên hà lưu lãng giả", không ai có thể giữ bình tĩnh được.
"Không, tôi không phải lẻ loi một mình." Hayden cười ôn hòa, nguyên soái trong ống kính cũng không phù hợp với uy danh chinh chiến tứ phương của anh, trong đôi mắt xanh mang theo ý cười nhàn nhạt, "...Có một vị tiểu tiên sinh, haiz, cậu ấy đã giúp tôi, thậm chí cứu tôi, nhưng rõ ràng cậu ấy còn chưa đủ tư cách để chiến đấu độc lập, cho nên, đừng hỏi tôi, chiến sĩ ưu tú biết giữ bí mật, tôi sẽ không bán đứng cậu ấy."
**maitran.wordpress.com**
✧༝┉┉┉┉┉˚*❋ ❋ ❋*˚┉┉┉┉┉༝✧
(*゚∀゚) cuộc gặp gỡ đầu tiên định mệnh. (~_^) Liệu Hayden có biết ai đã cứu mình không?
Cơ mà chưa thấy truyện nào nam pháo hôi lại mê anh công (O ᵕ O)