Quân Kì đã trở về Việt Nam, vừa ổn định đồ đạc cũng đã 2 ngày sau. Quân Kì liền tới nơi cư trú của Tử Bang, giải quyết mấy tên kia.
- Lại tên chó này, sắp tới cần giải quyết vài việc, cậu bay qua Anh giúp Cus đi.
- Dạ.
Người thay Quân Kì quản lí Tử Bang lên tiếng, Cus chính là tên trong thế giới ngầm của Thiên Trúc, tên vừa lên tiếng tên là Fat. Tất cả đều dùng tên ngầm, tránh phát giác với pháp luật, nói chứ pháp luật Việt Nam chỉ... là qua được.
- Mở cửa.
Quân Kì bước vào nơi được gọi là địa ngục trần gian, cách mặt đất 2000m, nơi sâu thẳm này, khắp nơi chính là mùi máu, dọn dẹp sơ xót còn có thể thấy cả xương người.
- Nuôi cơm chúng bây mất cả hai tuần, ai là người chỉ thị?
- Tôi nhận được tin nhắn, nhận lệnh làm việc, tiền được chuyển vào tài khoản.
- Tụi bây có biết ai nắm trùm mảnh đất này không? Giang hồ tứ xứ đều nằm dưới sự quản lí của Tử Bang.
- Xin chủ tử tha, chúng em không biết đây là Tử Bang cũng như càng không biết đây là nơi cư trú của Tử Bang.
- Được rồi thả chúng nó.
- Nhưng mà...
- Đúng vậy, không thể dễ dàng, gắn máy ghi âm này vào da chúng nó, ra được bên ngoài, tụi bây cứ nói là mất thời gian chạy trốn.
- Dạ...tụi em biết rồi.
Tất cả được dẫn theo lối khác, lúc đi lên, là đã qua một căn nhà khác, đi ra ngoài theo cách đó. Cứ cảm giác như...lúc bị bắt là ở Bitexco nhưng khi đi ra lại đi ra từ chợ Thái Bình. Cái hầm này khoảng cách khá rộng.
- Con có đem kẹo cho cô nè.
Vân Quân ôm chầm lấy cánh tay của Quân Kì, nở một nụ cười rồi lại chợt tắt.
- Hôm ấy đông người lắm.
- Không sao, tất cả đều là bạn.
- Vậy sao?
- Nhưng cô không được nghe lời tụi nó, chỉ được nghe lời em thôi.
- Được được, Quân Kì là nhất.
Vân Quân ôm lấy cổ của Quân Kì, cảm giác cực kì yêu chiều của Quân Kì cũng ngày một rõ, nhưng chẳng hiểu, có lẽ cảm giác yêu lúc trước chẳng còn, bao nhiêu năm, ở cạnh Jennie, giờ tâm trí chỉ có cô ấy.
- Cô đói bụng, ăn cơmmm
- Được rồi, cùng xuống ăn.
Quân Kì nắm tay kéo Vân Quân xuống nhà ăn cơm, hôm nay có Quân Kì, vui hơn, Vân Quân cũng ăn nhiều hơn. Quân Kì nhẹ nhàng xoa đầu rồi cho Vân Quân lên phòng ngủ trưa.
- Dì chăm sóc cho cô ấy, dì cứ tiếp tục làm việc, những gì dì hiểu và biết có lẽ cũng có người nói cho dì biết rồi.
Quân Kì khoác áo vào rồi đi ra khỏi nhà, về tới nhà đã thấy ông bà ngoại cùng Jennie và hai nhóc ngồi đó nói chuyện.
- Con đi đâu mà lúc nãy ông tới công ty không có.
- Dạ...con với một đối tác đi ăn ở ngoài, con phải tìm một nơi đặt trụ sở cho J3 tại Việt Nam nữa.
- Tốt.
Giọng điệu của ông ngoại khiến cho Quân Kì cảm nhận ông đã biết được chuyện gì rồi. Muốn là được tể tướng Hà Lan thì phải cầm trịch được một chuyện "biết địch biết ta".
- Ở bên đó sao rồi?
- Tên Levin ăn chơi nổi tiếng, để bắt được hắn thì chỉ cần gái thôi. Nhưng tên này cực biến tâm lý, theo kiểu đa nhân cách.
- Mày cứ tiếp tục theo dõi, đàn em tao cử sao rồi.
- Nhanh gọn, chỉ 3 tiếng đã nắm được những chỗ hắn hay lui tới.
———
- Tao biết.
Nở rộ một nụ cười man rợ, nhấp ly rượu vang trắng trong bóng đêm.
- Nít ranh, dám chơi với tao.
Hắn lấy ly rượu vang trắng đổ từ từ xuống đóng hình của Quân Kì, Vân Quân, Robert, Rozi rồi đốt.
- Những con thí chốt không đáng để mắt.
Sau đó dùng ngay chất cồn của rượu, bật, cả đóng hình cháy ngay trước mặt hắn.
- Đám vô danh tiểu tốt đó sao rồi?
- Xém bị bắt nhưng trốn kịp.
- Cứ tiếp tục gửi tiền, đám này tương lai được việc.
———
- Vợ à~
- Huh?
- Sắp tới chị đưa hai nhóc về Hà Lan cho dì Aylant chăm sóc đi.
- Why?
- Môi trường ở Việt Nam không hợp lắm, cho chúng nó lớn một chút rồi hẳn về đây ở.
- Bắt chúng xa ba mẹ từ nhỏ không được.
- Trẻ con phải biết tự lập, thời gian sau chúng ta sẽ đón chúng về mà.
- Ừm...
- Một hai năm thôi.
- Được rồi.
*Chụt*
- Đừng.
- Tối cũng vậy à, lâu lắm rồi chưa "ăn" nên rất "đói".
- Đi ra ngoài.
- Đừng có đuổi em.
Quân Kì nhào lấy ôm Jennie, được một chút cũng mềm lòng chui rút trong người Quân Kì.
———
Bỗng nhiên bí ý tưởng...