Vì thế, hiển nhiên là chỉ còn mỗi Mộ Khinh Hàn ở nhà một mình.
Bạn Khinh Hàn của chúng ta lúc này chỉ buồn pha một ly trà sữa uống cho no bụng, rồi cầm ly sữa trở lại phòng mình.
Hiện tại Loạn Thế vẫn đang trong thời gian bảo trì vì quá mức buồn chán, cho nên nàng không thể làm gì khác hơn ngoài việc mở web ra, vào Diễn đàn của Loạn Thế đi dạo đó đây một chút, tiện thể tìm hiểu tình hình xem sao.
Lúc này trên Diễn đàn hầu hết các bài viết đều là muốn hỏi về những tính năng mới của hệ thống sau khi nâng cấp, Mộ Khinh Hàn di chuột xuống dưới, nhìn lướt qua các tiêu đề, đột nhiên bị một bài viết được in đậm hấp dẫn ánh mắt.
[Tin cự Hot] : Woa!!! Đại thần Dạ Thanh Hàn đã lấy vợ rồi!
Bài viết này mới chỉ được đăng lên chưa đầy một giờ, thế mà số lượt xem đã lên tới hơn 10.000 view, trong lòng Mộ Khinh Hàn không khỏi cảm thấy hoảng hốt, liền nhấp chuột vào xem.
Chủ topic là một người có tên Hữu Xuyên Nội Khốc, hắn ta nói rằng khi còn online đã thấy được một tin tức cực kỳ chấn động.
Bài viết có nội dung cụ thể như sau:
“Trước khi mình đăng xuất, chính mắt thấy tai nghe một thông báo cực hoành tráng của hệ thống: “Chúc mừng người chơi Dạ Thanh Hàn đã kết làm vợ chồng với người chơi…”
Trời ơi!! Đúng là không thể tin nổi, đại thần Dạ Thanh Hàn, cuối cùng cũng đã lấy vợ rồi sao? “
Bàn tay đang cầm chuột khẽ rung lên, Mộ Khinh Hàn nghẹn họng nhìn trân trối vào màn hình, đầu kêu ong ong. Tại sao lại có thông báo về việc cô kết làm vợ chồng với Dạ Thanh Hàn được chứ? Đúng rồi! Cô nhớ lúc thành thân chẳng phải đã xuất hiện một thông báo kèm lựa chọn “có hay không” sao? Mà lúc này đây nàng vẫn còn nhớ rất rõ, rõ ràng cô đã không chút do dự nhấp chuột vào chữ “không” rồi cơ mà? Trời ạ, chẳng lẽ Dạ Thanh Hàn lại chọn “có” sao? Tại sao, tại sao anh ta phải….
Càng di chuột xuống phía dưới, những lời bình luận của bàn dân thiên hạ lại càng khiến cô giật mình sửng sốt.
Bình luận Sa Phát Đại Vương: “Xếp ghế lắng nghe. Bạn làm sao mà biết được thế *vẻ mặt nghi ngờ*”
[Bình luận Bất Trắc Phong Vân: “Cùng câu hỏi với người trên.”
Bình luận Miêu Mễ Tiểu Tả: “*vẻ mặt khiếp sợ* Không thể nào….. Dạ đại thần kết hôn là chuyện vô cùng lớn, tại sao tôi lại không biết chứ?”
Bình luận Hoàng Hôn Mặc Lộ: “Chủ topic nói đúng đó! *vẻ mặt kích động* Tôi đây cũng thấy nữa! Ban đầu tôi cứ tưởng mình nhìn nhầm!”
Bình luận Thệ Thủy Lưu Ly: “Không phải chứ? Hu hu, Dạ đại ca, muội hận huynh! Những lời thề non hẹn biển ngày xưa của huynh dành cho muội nay còn đâu? Tại sao giờ huynh lại vứt bỏ muội không thèm để ý như thế chứ? *vẻ mặt đau khổ* *khóc lóc inh ỏi*”
Bình luận Nhân Sĩ Nặc Danh: “*Vẻ mặt nôn mửa*Thần kinh! Cái cô Thệ Thủy Lưu Ly kia, cô dám nói xấu Dạ đại thần nhà chúng tôi à? Nói cho cô biết, anh ấy còn lâu mới để mắt đến cái loại mặt hàng như cô! Ghê tởm vừa vừa thôi chẳng phải mấy ngày trước cô vừa mới mặt dày bám lấy bang chủ kia sao? Cô làm người ta tức giận đến mức độ thế kia rồi mà vẫn chưa rút ra được bài học cho mình à? Bây giờ lại còn dám làm vấy bẩn danh tiếng của Dạ đại thần nữa sao?”
Bình luận Dạ Dạ Phấn Ti: “555~ Đại thần đã thành thân thật rồi sao? Đừng mà…Cái cô kia, tôi hận cô!!! Đồng bọn của Dạ Dạ Phấn Ti tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô! Cô cứ chờ mà làm kẻ thù của dân chúng đi!!”
Bình luận Thệ Thủy Lưu Ly: “Này kẻ kia, tôi thế đấy, thì sao nào? Tôi và Dạ đại ca sớm đã có tình ý với nhau, chứ còn anh thì liên quan cái rắm gì mà đòi xen vào nói này nói nọ? Co gan thì mặc đồ vào nhảy ra đây, hừ, rốt cục cũng chỉ là rùa rụt đầu! Còn nữa cái miệng của anh, anh quản nó cho tốt!”
…
Bình luận Đoàn Trưởng Tổng Công Đoàn: “Má! Lão tử đây chỉ vừa mới vào phòng rửa tay một cái đã thấy Dạ tiểu công bán thân rồi là sao? Đồng ý với bình luận số 7, đế vương công Dạ phải lấy một nữ vương thụ mới đúng, mà không phải là nữ nhân!”
Bình luận Đoàn Trưởng Tổng Thụ Đoàn: “26 muôn năm! 26 bá đạo!”
…
Đọc một hồi vừa nhìn thấy bình luận số 56, suy nghĩ của Mộ Khinh Hàn đột nhiên sững lại, toàn thân run lên thiếu chút nữa là té từ trên ghế xuống.
Bình luận Loạn Mã Tiên Sinh: “Sao hả? Không phục à? Chị dâu tôi là đẳng cấp thứ thiệt đó, Lạc Tuyết Khinh Hàn – xếp thứ năm trên BXH cao thủ! Ủng hộ chị dâu! Kẻ nào không phục cứ đến tìm tôi PK!”
Loạn Mã Tiên Sinh!
Mộ Khinh Hàn nghiến răng nghiến lợi ngó chằm chằm vào màn hình máy tính, hai mắt cơ hồ như tóe lửa, mãnh liệt thiếu cháy bốn phía! Chẳng lẽ, chẳng lẽ hắn ta muốn trả thù mình sao? Lúc ở trong game, cô cũng chỉ vô tình đánh hắn một nhát thôi, hắn có cần phải bán đứng cô một cách cực kỳ trơ trẽn như thế không? Được lắm…. thù này Mộ Khinh Hàn cô nhất định sẽ nhớ kỹ!
Một hòn đá ném xuống mặt hồ làm dậy lên bao đợt sóng lớn, những người hiện đang có mặt tại đây, ban đầu vẫn còn tỏ thái độ nghi ngờ huyễn hoặc, giờ đã nhất loạt chuyển sang vô cùng kích động!
Bạn đang đọc võng du: Loạn Thế giang hồ – Phong HIểu Anh Hàn. Chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc các bạn có những giây phút thu giãn vui vẻ!!!!!!! ╮ (╯▽╰ )╭
Bình luận Dưa Chuột Hoa Cúc: “Á! Tôi không nhìn lầm đấy chứ? Dạ tiểu công kết hôn cùng nhân yêu ca ca sao? Trời ơi, là nữ vương thụ đấy! Tuyệt vời! Quá tuyệt vời! Ha ha, Dạ quả nhiên là công mà, ủng hộ song hàn! Song hàn vô đối!”
Bình luận Đoàn Trưởng Tổng Công Đoàn: “*Vẻ mặt hớn hở* Ha Ha, Tiểu Dạ quả là không để cho Lão tử đây phải thất vọng! Đối xử với nhân yêu ca ca cho tốt vào nhé! Ủng hộ song hàn! Song hàn vô đối!”
Bình luận Đoàn Trưởng Tổng Thụ Đoàn: “Ủng hộ song hàn! Song hàn vô đối! Giữ vững đội hình!”
Bình luận Tiểu Cúc Hoa: “Ủng hộ song hàn! Song hàn vô đối!”
…
Bình luận Ta Không Phải Công, Ta Chỉ Là Thụ: “Ủng hộ song hàn! Song hàn vô đối!”
Bình luận Thệ Thủy Lưu Ly: “Tập đoàn hủ nữ nhà các ngươi đi chết đi! Tên nhân yêu Lạc Tuyết Khinh Hàn này lập tức cút đi! Dạ đại ca là của tôi! *vẻ mặt tức giận*”
Bình luận Đoàn Trưởng Tổng Công Đoàn: “Giám định bình luận số 102, chậc chậc loại thiếu não. Giám định xong!”
…
Hàng chuỗi dài các câu bình luận cứ thế nối đuôi nhau như đợt thủy triều miên man vô tận, chỉ có một số ít cô gái vì chuyện Dạ Thanh Hàn đã kết hôn mà tỏ ra đau lòng, còn phần lớn thì đều nhiệt liệt ăn mừng trước tin vui Dạ Thanh Hàn đã thành đôi với nhân yêu ca ca!
Mộ Thanh Hàn ngồi đọc một đống bình luận như thế, mồ hôi cứ thi nhau túa ra như tắm, trong lòng cơ hồ như toát ra những tia lạnh lẽo. Nàng vội vã đóng trang web lại, cắm đầu cắm cổ chạy lại giường nhào vào trong ổ chăn.
Trời ơi là trời… thế giới này thật sự quá điên cuồng!
Mộ Khinh Hàn thấp thỏm không yên, nằm trên giường mà lăn qua lăn lại đến mấy lần, cuối cùng cũng mơ mơ màng màng tiến vào giấc ngủ.
Đến khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau, nàng phát hiện ra hệ thống rốt cục đã nâng cấp xong xuôi hết cả rồi. Sau khi nhăn nhó nhìn về phía máy tính sau một hồi đấu tranh tư tưởng vô cùng kịch liệt, cuối cùng quyết định đăng nhập vào game.
Phù, không có gì đáng lo ngại cả! May mắn là mình còn có một phần thưởng nhiệm vụ là Ẩn Tàng Sa Cân, cùng lắm thì sau này đeo nó vào rồi bí mật chơi game cũng chả sao!
Nhưng mà nếu cẩn thận nghĩ lại thì… tại sao NPC lại thưởng cho mình một cái Ẩn Tàng Sa Cân nhỉ? Như thể đã sớm biết sẽ có một ngày mình lâm vào tình trạng như hôm nay …Nếu không phải biết rõ rằng hệ thống máy chủ đều là tự động vận hành thì nàng cực lực nghi ngờ có kẻ đã thao túng chương trình, cố tình làm cho mình mất thể diện!
Thời gian trong Loạn Thế cũng giống với ngoài đời thực, cho nên lúc này trong game đang là sáng sớm, những tia nắng ban mai nhàn nhạt nhẹ nhàng xuyên thấu qua lớp sương mù, tạo nên một khung cảnh thật ấm áp và dễ chịu.
Mộ Khinh Hàn vừa mới đăng nhập vào game được mấy phút, thì đã nghe thấy một giọng cười vang tới từ phía xa xa:
“Chị dâu, online sớm thế ?”
Mộ Khinh Hàn lần theo tiếng nói mà nhìn về phía chủ nhân của nó, chỉ thấy một thiếu niên thân mặc hắc y đang tựa người vào một gốc cây đại thụ, đôi mắt híp lại, miệng nhai nhai một cọng cỏ khô, hai tay khoanh trước ngực, muôn vàn điểm sáng như đang nhảy múa trên người hắn, tản mát ra một hơi thở có phần lười biếng chỉ thuộc riêng về buổi sáng sớm tinh mơ mới như thế này.
Một khung cảnh tuyệt đẹp với điểm nhấn là một mỹ nam như thế vậy nhưng Mộ Khinh Hàn lại không có tâm trạng để mà thưởng thức sao mình cứ cảm thấy rằng cái vẻ mặt của hắn ta kia đích thị là đang cười nhạo mình.
“Cậu cũng sớm nhỉ!” Mộ Khinh Hàn dửng dưng đáp lại, mặt không đổi sắc gửi một lời mời tổ đội đến cho hắn.
[Hệ thống] : “Người chơi Loạn Mã Tiên Sinh đã chấp nhận lời mời của bạn.”
[Hệ thống] : “Người chơi Loạn Mã Tiên Sinh đã gia nhập đội ngũ.”
“Á? Chị dâu??”
Ngay giây phút đó Mộ Khinh Hàn đã lặng lẽ không chút tiếng động rút Băng Thiên Tuyết Vũ kiếm ra, cả người hứng lấy những tia nắng ban mai, giận giữ lao thẳng về phía Loạn Mã Tiên Sinh. Bầu không khí đột nhiên căng ra tất thảy đều trở nên lạnh lẽo dị thường, trên thân kiếm phát ra những tia sáng sắc lạnh đến đáng sợ.
Một luồng sáng mãnh liệt bắn ra từ phía thân kiếm tuy rằng Loạn Mã Tiên Sinh không chuẩn bị kịp, nhưng lúc nãy nhìn thấy động tác quỷ dị của Mộ Khinh Hàn thì hắn đã cảm thấy có cái gì đó không đúng… thế là nhanh như chớp tránh sang bên cạnh.
Uỳnh!
Một tiếng vang cực lớn cùng lúc vang lên thân cây đại thụ sau lưng Loạn Mã Tiên Sinh đã bị chặt làm hai nửa! Còn về phía Loạn Mã Tiên Sinh, tuy đã kịp thời né tránh nhưng cũng bị kiếm sượt qua cánh tay, cột máu rớt xuống nhanh y chang thang máy, thoắt cái chỉ còn lại đúng 10 máu.
Minh Quang Lạc Nguyệt! Một trong những công kích trí mạng của Lạc Tuyết Khinh Hàn!
“Á á á, chị dâu chị muốn làm gì?? Tha mạng —”
“Cậu là đồ khốn, cậu hại chết tôi rồi!” Mộ Khinh Hàn vung kiếm lên, một hai bám sát hắn, đôi mắt lóe ra những tia sáng giận giữ như thể sẵn sàng xé nát kẻ trước mắt ra bất cứ lúc nào.
“Trời ơi oan uổng quá, thật sự tôi không làm gì hết cả mà!”
“Còn dám nói oan uổng à? Tại sao cậu dám bán đứng tôi trên diễn đàn hả? Khiến cho tôi phải lâm vào tình thế khốn khổ thế này!” Mộ Khinh Hàn dường như đã phát điên rồi, nhè thẳng vào Loạn Mã Tiên Sinh, nhắm mắt nhắm mũi đâm cho một nhát!
“Trơi ơi, oan uổng quá chị dâu ơi!” Loạn Mã Tiên Sinh vô cùng khó khăn né tránh những chiêu công kích của nàng, vừa cao giọng biện hộ:
“Là Dạ bảo tôi làm thế mà!”
Câu này của hắn vừa phun ra đã khiến cho Mộ Khinh Hàn phải dừng sững lại nàng không đuổi theo nữa vẻ tức giận trên khuôn mặt cũng có phần giảm bớt cực kỳ nghi hoặc nhìn về phía Loạn Mã Tiên Sinh nhíu mày hỏi:
“Dạ?”
Loạn Mã Tiên Sinh nặng nề thở hắt ra, vừa nghe thấy Mộ Khinh Hàn hỏi như thế, trong đáy mắt hắn xẹt qua một tia hy vọng, vội vàng gật đầu hệt như gà mổ thóc:
“Đúng thế”
“Không phải.”
Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng bỗng từ đâu cắt ngang, cực kỳ dễ dàng mà đâm một nhát vào lời giải thích đầy ngắc ngứ của Loạn Mã Tiên Sinh.
Giọng nói này, chẳng phải là…
Mộ Khinh Hàn lúc đầu còn cảm thấy sửng sốt, sau đó lập tức hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, ánh mắt sắc bén bắn thẳng về hướng Loạn Mã Tiên Sinh, khiến cho hắn ta không cách nào né tránh nổi.
Loạn Mã Tiên Sinh đột nhiên sinh ra hoảng hốt, chột dạ lui về phía sau một bước, một bước lại thêm một bước nữa, trên trán đã túa đầy mồ hôi lạnh.
Đinh!
Mộ Khinh Hàn còn chưa kịp mở miệng, ngay giây sau, đã nhìn thấy hắn ta bỗng nhiên hóa thành một luồng sáng rồi biến mất… Hắn out rồi!
“Đồ hèn!!!” Mộ Khinh Hàn trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm vào chỗ kẻ kia vừa mới biến mất sau khi lấy lại được phản ứng thì chỉ còn biết tức giận dậm chân chửi. Quá hèn, nói thử coi một cao thủ sao có thể làm ra cái chuyện hèn hạ như thế chứ?