Bà và cô về nhà trên đường hai mẹ con luyên thuyên đủ thứ chuyện ( toàn bà nói không à, cô phải ngồi nghe chứ), nào là mấy đứa bạn mua quà chia tay, nào là bản thiết kế thời trang mới, nào là chuyên đi nhà hàng chia tay mới bạn( giời ơi đi sang Trung Quốc mấy tháng rồi mà bạn mama chị chia tay như đi cả đời không bao giờ gặp lại không bắng). Đi 10 phút thì tới nơi cô nhanh nhảu xách đồ giúp mẹ
- Thưa bà chủ mới về-cô giúp việc
-Cô Hoan đấy à cô khỏe không vào đây tôi có quà- Bà nói
-tôi khỏe cảm ơn bà chủ
Về đến nơi mẹ cô và cô Hoan nấu cơm ( tuy nhà giàu nhưng không có cái việc là cô hay bà không đươc nhúng tau vào việc nhà, mà có khi nhiều lúc cô cãi nhau vời cô Hoan về việc cô Hoan không cho cô nấu cơm hay lau nhà vì sợ đuổi việc, nhưng nó nằng nặc đòi làm những việc ấy), còn cô ngồi xem phim tình cảm Hàn Quốc
-Píng poong, píng poong
-Ông chủ mới về- Cô hoan
-Ôi bà xã bà về rồi đó hả- Ông
-Con chào ba hình như ba không thấy con xuất hiện ở đây à. Cô nói với giọng tinh nghịch
-Vâng chào cô. Ông trêu
Cô bĩu môi. Rồi xem phim tiếp
-Ông xã và con đi tắm đi xuống ăn cơm.Mẹ cô nói
-Xí hôm nay ba mẹ bày đặt ông xã bà xã nghe ớn cả tóc gáy - Nói nó rồi rùng mình
-Thưa cô cô đi tắm còn xuống ăn cơm- Mẹ cô
Nói rồi cô tắt ti vi rồi đi tằm ông và bà ngồi dưới nói chuyên
- Ông nói sao con bé sang Hàn á- mẹ cô
-bà nói khẽ thôi,tôi và chủ tịch H&N bàn rồi tuần sau sẽ đi
-Nhưng con bé nó sống ở đâu sống cùng với ai
-Nó sống cùng Ngọc Kỳ, ở ký túc xá CLB âm nhạc BPA seoul hàn Quôc
- Cái gì CLB âm nhạc á chuyện này là thế nào. Bà hét toáng may cô không nghe thấy
- Đã bảo nói bé đi rồi mà, chuyện là như thế này bla...bla ông kể lại từ việc gặp Kỳ đến việc CLB âm nhạc
-Bà à một cái thì bảo ông lên tắm nhanh xuống ăn cơm
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
1 tuần sau cũng đến lúc cô phải đi, trước buổi tối hôm đó ba mẹ cô bằt cô mua đủ thứ quần áo, dày dép, đồ dùng ca nhân mua nhiều đến nỗi xài 1 năm chưa hết.
trở về hiện tại bây giờ là 8 giờ sáng ba mẹ cô có việc nên dặn dò qua loa rồi đi luôn còn ba mẹ Kỳ cũng chằng khác. Cô ngồi chờ 15 phút rồi lên máy bay. Sau mấy tiếng ngồi trên máy bay cuối cùng cũng tới nơi,
-Kỳ ơi cậu biết hết tiếng Hàn chứ. Cô hỏi
- Mình biết có chuyện gì sao
-Mình không biết tiếng Hàn nhiều lắm mình chỉ biết ít ít thôi. Cô nói
- Tưởng chuyên gì đây * cô lấy tong túi ra 1 tấm thẻ học tiếng Hàn 7 tháng cho cô* bố mua cho mình và cậu mỗi đứa một cái, mà cậu không nói được nhiều tiếng Hàn thì nói tiếng Anh cũng đươc mà
-Ừm.* Gật đầu rồi lấy chiếc thẻ*
-5 Phút sau có 1 chiếc xe đen bóng loáng đứng trước cổng sân bay
- Thưa hai cô hai cô có phải tiểu thư Ngọc Kỳ va tiểu thư Nhã hân không ạ- Một người chừng 50 tuổi hỏi hai cô bằng tiếng Hàn
- Phải. Kỳ trả lời
-Tôi là Trần Vỹ quản gia của hai cô và tôi cũng là người Trung nếu có chuyện gì cứ nói với tôi bắng tiếng Trung cũng được, Mời 2 cô lên xe- Tiếng Hàn
Cô thì có hiểu một chíu xíu nhưng thấy Kỳ lên xe nó cũng đi cùng rồi ngồi trên xe cô hỏi xem lúc nãy quản gia nói gì
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------