Một tháng ba mươi mốt ngày nghe lâu vậy thôi chứ trôi qua nhanh lắm. Tôi phải nói là tạm chia xa anh ấy, để trở về đất nước mình tiếp tục việc học tập. Tôi hứa năm sau tôi sẽ trở lại, anh cũng hứa rằng rằng sẽ ở đấy chờ tôi, chờ đến khi tôi quay về thôi. Sáng ngày cuối cùng, tôi đến phòng anh chơi. Anh dắt tôi vào phòng, như cảm xúc của bao người trong những giây phút cuối phải chấp nhận sự yêu xa, anh ôm lấy tôi, nhưng không phải kiểu ôm chầm. Tôi biết anh không dám, vì tôi còn khá nhỏ. Nhưng tôi cũng không kìm được lòng mình, nhảy vào ôm chầm sát lấy anh. Anh lúc đầu còn khá bất ngờ, nhưng một giây sau cũng ôm lấy tôi, nhẹ nhàng. Cũng vào ngày hôm đó, chúng tôi trao nhau nụ hôn môi nồng cháy. Anh ta còn cười bảo rằng: “Cô bé của anh, sao tim em đập mạnh thế?”. Anh ta thừa biết mà vẫn hỏi, tôi chả biết đáp sao, chỉ cúi mặt che đi sự ngại ngùng của mình.Sau đó chúng tôi tiếp tục trao nhau những yêu thương trước khi cả hai phải tạm xa nhau.Bàn tay mạnh mẽ của di chuyển từ từ khắp cơ thể tôi, chạm nhẹ vào hai eo tôi rồi vuốt lên trên vùng ngực. Tôi như nín thở, vì quả thật đấy là lần đầu tiên, nhưng cảm giác đó, khó tả lắm, và tôi chẳng hề muốn nó dừng lại. Anh sờ nhẹ vào bầu ngực tôi, nâng niu nó trong khi vẫn đang hòa quyện vào làn môi tôi. Rồi tay anh lần nhẹ xuống phần mông tôi, một tay rón rén đưa những ngón tay vào bên trong quần, một tay mân mê bóp nhẹ lấy. Hôm đó, tôi mặc chiếc áo craptop ngắn hở bụng cùng chiếc quần thun dài ôm sát để lộ rõ đường cong của cơ thể. Có lẽ điều đó đã khiến anh khó kiềm được lòng mình, bế nhẹ lấy phần lưng tôi, đặt nhẹ xuống giường. Anh ghé sát tai tôi, khẽ nói “Anh yêu em” rồi kéo cổ áo tôi xuống, hicky một vết nhỏ lên ngực tôi. Chắc anh cũng biết được, giới hạn của chúng tôi đến đây là quá lớn rồi, anh chọc vào hai bên hông tôi, khiến tôi bật cười, rồi cả hai tạm dừng cảm giác lúc nãy lại, chuyển sang nói chuyện và cười đùa với nhau. Đó là ngày tuyệt nhất đầu tiên trong đời của tôi với anh.
Một tháng ba mươi mốt ngày nghe lâu vậy thôi chứ trôi qua nhanh lắm. Tôi phải nói là tạm chia xa anh ấy, để trở về đất nước mình tiếp tục việc học tập. Tôi hứa năm sau tôi sẽ trở lại, anh cũng hứa rằng rằng sẽ ở đấy chờ tôi, chờ đến khi tôi quay về thôi. Sáng ngày cuối cùng, tôi đến phòng anh chơi. Anh dắt tôi vào phòng, như cảm xúc của bao người trong những giây phút cuối phải chấp nhận sự yêu xa, anh ôm lấy tôi, nhưng không phải kiểu ôm chầm. Tôi biết anh không dám, vì tôi còn khá nhỏ. Nhưng tôi cũng không kìm được lòng mình, nhảy vào ôm chầm sát lấy anh. Anh lúc đầu còn khá bất ngờ, nhưng một giây sau cũng ôm lấy tôi, nhẹ nhàng. Cũng vào ngày hôm đó, chúng tôi trao nhau nụ hôn môi nồng cháy. Anh ta còn cười bảo rằng: “Cô bé của anh, sao tim em đập mạnh thế?”. Anh ta thừa biết mà vẫn hỏi, tôi chả biết đáp sao, chỉ cúi mặt che đi sự ngại ngùng của mình.Sau đó chúng tôi tiếp tục trao nhau những yêu thương trước khi cả hai phải tạm xa nhau.Bàn tay mạnh mẽ của di chuyển từ từ khắp cơ thể tôi, chạm nhẹ vào hai eo tôi rồi vuốt lên trên vùng ngực. Tôi như nín thở, vì quả thật đấy là lần đầu tiên, nhưng cảm giác đó, khó tả lắm, và tôi chẳng hề muốn nó dừng lại. Anh sờ nhẹ vào bầu ngực tôi, nâng niu nó trong khi vẫn đang hòa quyện vào làn môi tôi. Rồi tay anh lần nhẹ xuống phần mông tôi, một tay rón rén đưa những ngón tay vào bên trong quần, một tay mân mê bóp nhẹ lấy. Hôm đó, tôi mặc chiếc áo craptop ngắn hở bụng cùng chiếc quần thun dài ôm sát để lộ rõ đường cong của cơ thể. Có lẽ điều đó đã khiến anh khó kiềm được lòng mình, bế nhẹ lấy phần lưng tôi, đặt nhẹ xuống giường. Anh ghé sát tai tôi, khẽ nói “Anh yêu em” rồi kéo cổ áo tôi xuống, hicky một vết nhỏ lên ngực tôi. Chắc anh cũng biết được, giới hạn của chúng tôi đến đây là quá lớn rồi, anh chọc vào hai bên hông tôi, khiến tôi bật cười, rồi cả hai tạm dừng cảm giác lúc nãy lại, chuyển sang nói chuyện và cười đùa với nhau. Đó là ngày tuyệt nhất đầu tiên trong đời của tôi với anh.
Danh Sách Chương: