Đối diện cô, Cố Từ Hàm trong bộ vest đen thanh lịch, vừa đi làm về thì ghé qua. Mái tóc xoăn bồng bềnh được búi gọn phía sau, để lộ khuôn mặt sắc sảo với đôi mắt to tròn sáng ngời. Hai người bạn thân đang tận hưởng khoảng thời gian yên bình hiếm hoi giữa cuộc sống bận rộn.
"Tiểu Hàm." Tô Tự Ngọc cất tiếng, giọng nhẹ nhàng: "Tớ vẫn không ngừng ngưỡng mộ cách cậu xử lý vụ kiện năm đó."
Cố Từ Hàm khẽ mỉm cười, uống một ngụm trà nhỏ: "Tớ chỉ làm những gì một luật sư cần làm thôi. Hơn nữa, nhờ vụ đó mà chúng ta mới có cơ hội trở nên thân thiết như bây giờ."
Họ cùng nhau hồi tưởng về khoảng thời gian căng thẳng khi hai công ty chủ lực của Tô gia phải đối mặt với một vụ kiện nghiêm trọng, đe dọa trực tiếp đến tình hình tài chính của cả tập đoàn. Nhiều luật sư tên tuổi đã từ chối nhận vụ án vì lý do chính trị, trong khi những luật sư giỏi nhất lại đứng về phía đối thủ. Thời điểm đó, Tô gia đang bị nhiều thế lực quyền lực ngầm liên kết nhằm gây áp lực.
Trong tình thế khó khăn, Cố Từ Hàm, khi ấy là một luật sư trẻ với kinh nghiệm đa dạng trong nhiều lĩnh vực pháp lý, có hiềm khích với chính trị, đã mạnh dạn nhận lời. Mặc dù chưa có nhiều kinh nghiệm với những vụ án phức tạp như vậy, Cố Từ Hàm đã nhanh chóng thể hiện khả năng thích nghi phi thường.
Bằng sự thông minh, kiến thức pháp lý toàn diện và chiến lược pháp lý sáng tạo, cô đã bảo vệ thành công quyền lợi cho các công ty của Tô gia, giành chiến thắng ấn tượng trước sự ngạc nhiên của giới luật sư Thượng Hải. Cách tiếp cận linh hoạt của cô, kết hợp kiến thức từ nhiều lĩnh vực pháp lý khác nhau, đã tạo nên một lối đi mới trong cách giải quyết các vụ kiện phức tạp. Cố Từ Hàm cũng khéo léo tận dụng sự hỗ trợ của một đội ngũ trợ lý và luật sư trẻ đầy tài năng, những người thường bị đánh giá thấp do thiếu kinh nghiệm.
Sự kiện này không chỉ gây tiếng vang lớn trong giới kinh doanh và pháp lý lúc bấy giờ, mà còn đưa sự nghiệp của Cố Từ Hàm và đội ngũ của cô lên một tầm cao mới. Từ đó, danh tiếng của cô ở Thượng Hải nhanh chóng được củng cố, trở thành một trong những luật sư được đánh giá cao trong giới doanh nghiệp và pháp lý.
Đột nhiên, điện thoại của Cố Từ Hàm rung lên. Cô nhíu mày, lấy điện thoại ra xem.
"Xin lỗi cậu, tớ cần trả lời tin nhắn này." Cô cúi đầu, tập trung vào màn hình điện thoại.
Tô Tự Ngọc quan sát bạn, nhận thấy sự căng thẳng hiện rõ trên gương mặt. Khi Cố Từ Hàm ngẩng lên, Tô Tự Ngọc ngay lập tức nhận thấy sự thay đổi trong thái độ của bạn. Đôi vai của Cố Từ Hàm căng cứng, ánh mắt cô thoáng vẻ lo lắng, môi mím chặt như đang cố kìm nén điều gì đó.
Tô Tự Ngọc đặt tách trà xuống, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, biểu hiện sự quan tâm. Cô hỏi, giọng điệu cẩn trọng: "Có chuyện gì nghiêm trọng sao Tiểu Hàm?"
Cố Từ Hàm thở dài: "Công tố viên Diêu đang âm thầm điều tra về tớ."
Tô Tự Ngọc khẽ nhíu mày, cố gắng giữ giọng bình thản: "Điều tra không chính thức?"
Cố Từ Hàm khẽ gật đầu, ánh mắt thoáng hiện vẻ suy tư. Cô im lặng một lúc, như đang cố gắng lục lọi trong ký ức mình về bất kỳ sự việc nào có thể liên quan đến Diêu Ngạo Thần. Sau một hồi, cô nhẹ nhàng lên tiếng: "Tớ không chắc chắn, nhưng có thể liên quan đến một số chiến thuật pháp lý mà tớ đã sử dụng gần đây."
Tô Tự Ngọc im lặng một lúc, suy ngẫm. Cô cẩn thận chọn lựa từng từ: "Tớ hiểu. Gần đây tớ có.. nghe nói về một số vụ án của công tố viên Diêu. Anh ta có vẻ rất.. kỹ lưỡng trong công việc."
Cố Từ Hàm nhìn bạn, ánh mắt thoáng chút dò xét. Cô nhận thấy có điều gì đó không bình thường trong cách Tô Tự Ngọc nói về Diêu Ngạo Thần.
Nhận ra mình có thể đã để lộ quá nhiều, Tô Tự Ngọc nhanh chóng điều chỉnh: "Nhưng điều đó không có nghĩa là anh ta luôn đúng. Tớ sẽ cho người tìm hiểu thêm về cuộc điều tra này. Tô gia luôn sẵn sàng hỗ trợ cậu, Tiểu Hàm."
Cố Từ Hàm gật đầu, biết ơn nhưng vẫn còn chút dè dặt: "Cảm ơn cậu, Tiểu Ngọc."
Trong khi Tô Tự Ngọc cố gắng thể hiện sự ủng hộ, Cố Từ Hàm vẫn cảm nhận được một sự mâu thuẫn tinh tế trong thái độ của cô. Điều này khiến Cố Từ Hàm thận trọng hơn, nhận ra rằng có thể có nhiều điều phức tạp hơn đang diễn ra phía sau.
Ánh hoàng hôn dần chuyển sang màu tím nhạt. Khi bóng tối bao phủ khu vườn, Cố Từ Hàm nhận ra đã đến lúc phải ra về.
Cố Từ Hàm đứng dậy, nhẹ nhàng vuốt lại nếp áo. Cô nhìn Tô Tự Ngọc, trong lòng đầy những suy nghĩ phức tạp. "Cảm ơn cậu vì buổi trà chiều hôm nay."
Cô mỉm cười, nhưng nụ cười không còn vô tư như lúc đầu. Khi bước ra khỏi biệt phủ, Cố Từ Hàm cảm thấy gánh nặng trên vai mình dường như nặng hơn, không chỉ vì cuộc điều tra của Diêu Ngạo Thần, mà còn vì những điều chưa nói hết giữa cô và Tô Tự Ngọc.
Trên đường về, Cố Từ Hàm không ngừng suy ngẫm về phản ứng kỳ lạ của Tô Tự Ngọc khi nhắc đến Diêu Ngạo Thần. Cô nhớ lại ánh mắt thoáng qua của Tô Tự Ngọc - một sự pha trộn giữa ngưỡng mộ và lo lắng. Là một luật sư, Cố Từ Hàm nhận ra rằng có điều gì đó sâu sắc hơn đang ẩn giấu đằng sau những lời nói và cử chỉ của bạn mình.
"Phải chăng Tiểu Ngọc có mối quan hệ nào đó với Diêu Ngạo Thần mà mình không biết?" Cố Từ Hàm tự hỏi: "Hay cậu ấy đang che giấu điều gì đó liên quan đến anh ta?" Cô cân nhắc khả năng Tô Tự Ngọc có thể đang bị kẹt giữa tình bạn với mình và một mối quan hệ tiềm ẩn nào đó với vị công tố viên.
Cố Từ Hàm thở dài, nhận ra rằng trong thế giới phức tạp của giới thượng lưu Thượng Hải, những mối quan hệ và lợi ích đan xen có thể tạo ra những tình huống khó xử nhất. Cô nhất định sẽ phải cẩn trọng hơn trong thời gian tới, không chỉ với cuộc điều tra của Diêu Ngạo Thần mà còn trong cách chia sẻ thông tin với Tô Tự Ngọc.