________
“Vì… vì… quần áo…” Đinh Hâm muốn nói chuyện hẳn hoi tử tế nhưng do vừa khóc dữ quá nên cứ nức nở mãi.
Tân Duẫn Hách đang giả bộ hung dữ với em cũng không chịu nổi nữa bèn im lặng vuốt lưng vỗ về Đinh Hâm, sau đó cầm lấy ly nước ấm trên tủ đầu giường cho em uống.
Đinh Hâm nắm lấy bàn tay đang cầm ly nước của hắn, thành thật khai báo: “Em không mặc vừa….”
Không mặc vừa?
Tân Duẫn Hách không hiểu lắm, quần áo của hai người đều được thiết kế riêng, mỗi mùa đổi một lần thì sao Đinh Hâm lại có đồ chật được.
“Đinh Hâm, em tự đi mua đồ à?” Tân Duẫn Hách bắt đầu nhớ lại các khoản chi tiêu trong thẻ của Đinh Hâm, bình thường đều là do hắn trả hết nên Đinh Hâm không phải tiêu tốn đồng nào hết.
Đinh Hâm gật đầu, khàn giọng nói: “Dạ, em tự mua bằng tiền của mình đó.”
Đúng vậy, Đinh Hâm cũng có “quỹ đen” của riêng mình. Đó là tiền tiết kiệm của em trước khi kết hôn và còn có cả tiền bố mẹ cho lúc cưới nữa, số tiền ít ỏi ấy chỉ bằng số lẻ của giá chiếc nhẫn mà Tân Duẫn Hách mua tặng Đinh Hâm nên hắn cũng không để ý mấy.
“Em thích lắm hả?” Một khi Đinh Hâm đã ngoan là Tân Duẫn Hách lại không cứng rắn nổi nữa: “Chụp ảnh gửi cho tôi, tôi giải quyết giúp em nhé?”
1
Ngay cả Tân Uyển Như cũng không tưởng tượng được Tân Duẫn Hách lại có thể dịu dàng nói “nhé” với người khác nhưng Đinh Hâm thì quen rồi, em lắc đầu từ chối, sau đó cúi đầu rụt rè đáp: “Không cần đâu, em mua lại rồi.”
Đinh Hâm cởi áo ngủ ra để lộ đồ lót bên trong, vải ren đen bao chặt lấy thịt mềm trắng muốt, bụng và đùi múp tràn ra khỏi mép quần tựa như ngó sen mới lột. Bầu ngực đẫy đà phồng lên, đôi vú vốn không quá lớn cũng tạo thành một khe ngực mờ.
Tân Duẫn Hách sững người.
“Em vốn định chuẩn bị cho anh một món quà sinh nhật bất ngờ.” Đôi môi đỏ mọng của Đinh Hâm cứ khép mở liên tục, tựa như một trái anh đào chín rục: “Nhưng mà em không cài khóa phía sau quần được, cái tất chân màu đen cũng không mang vừa, rõ ràng là em đã mua size lớn nhất rồi mà…”
“Hâm Hâm.” Tân Duẫn Khách nói.
“.......” Đinh Hâm dừng lại, nhìn hắn.
Lúc bình thường, Tân Duẫn Hách luôn phải giữ sự thận trọng và trang nghiêm của một người cấp trên, không muốn thể hiện mình là một thằng ngốc simp vợ. Nhưng trong vài khoảnh khắc, chẳng còn thứ gì có thể trói buộc được tình yêu của hắn dành cho vợ mình nữa, những thứ rực rỡ ấy sẽ trào ra khỏi cơ thể hắn ——
Mỗi lúc như vậy, Tân Duẫn Hách sẽ gọi em là: “Hâm hâm.”
4
Tân Duẫn Hách thật sự nghĩ cách giải quyết giúp Đinh Hâm.
Anh xé đũng đôi tất đen cùng kiểu với quần lót ra rồi mặc nó vào đùi em, sau đó ấn lưng em, khiến Đinh Hâm banh chân ra quỳ lên giường.
Đằng sau đúng là có mấy cái nút chưa gài vào thật nhưng do Đinh Hâm khá mũm mĩm nên dù Tân Duẫn Hách có *** em mạnh cơ nào thì nội y cũng sẽ không bị rớt ra.
Tân Duẫn Hách hôm nay như uống phải thuốc tráng dương, mới chịch có mấy cái mà đã khiến Đinh Hâm không chịu nổi, la oai oái lắc mông trốn đông trốn tây.
Tân Duẫn Hách lại vươn tay nắm lấy hõm eo của em, gân xanh nổi lên, nắc *** phành phạch vào *** non.
*** người đàn ông cương cứng to hơn bình thường rất nhiều, hắn đâm đến tận tử cung của em rồi mà vẫn chưa thấy đủ, thế là bèn dọng mạnh vào trong như thể muốn khoét một cái hố trong bụng Đinh Hâm vậy.
Cơ thể mềm mại tựa như quả vải của Đinh Hâm không ngừng run rẩy, nước bọt men theo đầu lưỡi đỏ tươi chảy ra ngoài.
Tân Duẫn Hách thấy thế bèn ho khan, ra lệnh cho em: “Hâm Hâm, quay đầu lại đây.”
Sau đó đè lên lưng Đinh Hâm, hé miệng ngậm lấy môi và lưỡi của em rồi hút hết nước miếng trong miệng em.
Cái tất chân rách tả tơi vẫn vướng trên đùi Đinh Hâm, nó quấn lấy đùi em khiến nó trắng đến phát sáng.
Đinh Hâm nắm chặt chăn, đùi và mông bỗng giật giật lên đỉnh, nước *** phun xối xả ngay trong lúc hắn vẫn đang *** em dữ dội.
Tử cung vừa đạt cực khoái nên vô cùng mẫn cảm không thể chạm vào được nhưng Tân Duẫn Hách lại không định tha cho em, hắn dọng *** thật mạnh, mạnh mẽ *** mở cửa tử cung khiến nó hơi hé ra.
*** múp hồng hào ửng đỏ, co rút mút chặt lấy *** bự đầy đáng thương.
“Đừng…. đừng mà….” Đinh Hâm sắp điên luôn rồi, tuy bình thường Tân Duẫn Hách cũng vằn vò em nhưng chưa bao giờ như thế này hết, hắn vẫn chưa bắn tinh lần nào còn em thì thừa sống thiếu chết luôn rồi.
Nếu còn làm tiếp thì chết thật đó!
“Xin anh, đừng mà….”
Tân Duẫn Hách bóp mỏ em, ép buộc: “Đút lưỡi vào miệng tôi.”
Và tất nhiên là tiếng rên dâm của Đinh Hâm bị phản tác dụng, tốc độ *** của Tân Duẫn Hách càng lúc càng nhanh hơn khiến tiếng da thịt va chạm vang vọng khắp phòng, âm thanh trầm trầm mơ hồ.
Cặp mông đào mật của Đinh Hâm bị ép đến biến dạng, bao bọc lấy cơ bụng săn chắc của Tân Duẫn Hách một cách vừa rụt rè vừa quyến luyến.
Chẳng bao lâu sau Đinh Hâm đã không thể nào rên thành tiếng được nữa, còn Tân Duẫn Hách thì càng lúc càng sung ——
Đinh Hâm bị *** đến nỗi nảy khỏi giường, phần thịt trắng nõn tựa như măng cụt trong đùi em không ngừng run rẩy dưới háng Tân Duẫn Hách.
Bé *** non mềm nhiều nước bị ** thành một cái bao thịt mềm nhũn bú chặt lấy con *** to dài không giống người bình thường của Tân Duẫn Hách, tử cung bị đầu khấc cạy mở khiến nước *** trào ra như lũ, cố gắng bảo vệ cái *** sắp bị ** nát.
“Áhhh….. cứu với… ưm….” Giọng Đinh Hâm nghèn nghẹn, em thò tay che bụng mình lại, muốn bảo vệ bé tử cung vừa xót vừa chướng của mình nhưng lại chỉ sờ được dáng *** lờ mờ.
Một tay Tân Duẫn Hách sờ lên ngực Đinh Hâm, móc vú thịt mềm mại ra khỏi áo lót rồi bóp lấy bóp để.
Tay kia thì đè chặt lấy đùi em sau đó thúc ***, đâm lút cán vào *** em.
Sau khi đít hơn trăm cái cuối cùng hắn cũng bắn tinh vào tử cung, hai viên tinh hoàn lấp kín lỗ *** không để tinh dịch chảy ra ngoài.
Đinh Hâm xụi lơ, hai mắt thất thần, con *** phía trước bắn ra một dòng tinh trắng đục nhưng vẫn dựng đứng sưng tấy.
Em run rẩy, nửa thân dưới tê rần nên chỉ đành chổng đít ngậm tinh mút *** của Tân Duẫn Hách.
5
“Tối nay tôi sẽ không bỏ qua cho em đâu, Hâm Hâm.”
Tân Duẫn Hách đã nói thế đấy.
______ Hoàn thành.
Lời tác giả:
Muốn viết một cái seri lun.
Rất là cảm ơn mọi người đã vote và ủng hộ toi ( cúi người)
Vì tui siêu thích thụ mũm mĩm đồ con đồ mà ít hàng quá nên dù bận việc thì tui vẫn cố gắng viết hehe.
Tui gõ chữ hơi chậm lại còn kiểu thích sửa tới sửa lui nữa, nếu viết tiếp thì mọi người sẽ phải chờ lâu lắm nên thui, tui tính viết “Phu Nhân Nhà Giàu” thành một bộ truyện ngắn như này thôi sau đó viết thành một cái seri, mỗi bộ tầm hai ba chương. Nếu mọi người thích thì toi sẽ viết thêm.
Nếu không có gì bất ngở thì chương sau sẽ là xinh đẹp x cường tráng, bé nào thích thì đọc nhé, tui sẽ bắt đầu viết sớm thoi.
Tui mới đăng kí một acc weibo nè, tên là @月亮默想. Sau này có update hay gì thì tui sẽ thông báo trên đó hoặc là viết vài truyện cười và ngoại truyện nhỏ, rất hoan nghênh mọi người qua chơi với tui.
_________
Chương này edit nhiều đoạn chả hiểu gì:))) mợt mỏi huhu. Crush gọi toi là con gái thần mưa vì mỗi khi toi đi chơi là lại dính mưa.