Mười giờ đêm, ánh trăng chiếu sáng vằng vặc bên cửa sổ. Tôi ngủ say sưa, mặc kệ mọi thứ xung quanh. Trong lúc ấy, Krixi lại ngồi bên cửa sổ ngắm trăng, để quên đi hết sự đời.
"Hắt xì!". Tôi hắt xì một cái, mơ màng thức dậy. Lúc đó đầu óc tôi trống rỗng, không còn cảm nhận được bất cứ thứ gì xung quanh. Tôi chợt nhìn thấy cái gì đó màu gần như màu trắng, nhưng không biết rõ thứ đó là thứ gì. Tôi tưởng là cái mền, liền kéo lại mà đắp. Nhưng ... kì lạ ở chỗ, kéo cỡ nào cũng không kéo lại nổi. Tôi dồn lực cực mạnh, đạp chân đại vô cái thứ gì đằng trước. Cuối cùng cái đó cũng kéo lại được. Kéo lại được xong, tôi lại ngủ thiếp đi vì quá mệt mỏi.
Krixi nằm kế bên mà khóc. Nước mắt rơi xuống ướt cả nệm. Krixi lẩm bẩm:
- Hu hu ... gãy mất cánh rồi ... đau quá ...
Krixi cố ngồi dậy và dựa vào bức tường. Cô quá đau đớn. Nước mắt vẫn cứ rơi. Chợt Krixi lại nói:
- Ơ ... mình trở lại bình thường rồi à? Này nhóc ơi! Tỉnh dậy đi!
Krixi lay tôi dậy. Tôi tỉnh dậy như người mất hồn, vì lúc đó tôi đã mất sạch sức lực. Tôi hỏi:
- Có chuyện gì ... mà ... kêu em dậy ... vậy ... khò khò ...
- Chị trở lại bình thường rồi nè!
Tôi nghe vậy, liền nói:
- Nghĩa là ... trở về lúc bình thường đúng không?
- Phải. Thì sao hả nhóc?
- Lúc này là đang đêm khuya đúng không?
- Hả ... sao nhóc hỏi vậy?
Mắt tôi sáng như đèn pin, bảo:
- Hè hè ... thế thì chị đêm nay là của em!
- Hả? - Krixi giật mình. Cô vội chạy khỏi phòng. Nhưng phòng này lúc trước khi ngủ, tôi đã khóa rồi. Để mở cần một lực rất lớn, mà Krixi lúc này rất đau, không thể mở nổi. Tôi bước xuống, lẩm bẩm:
- Sao chứ hả? Đêm nay em với chị chơi với nhau một tí, bộ không vui sao?
- Nhưng mà ...
- Nhưng nhị gì? Giờ có làm không? - Tôi áp sát Krixi. Krixi vẫn van xin:
- Em tha cho chị đi mà ... Chị xin em đấy! Chị đau lắm ...
Tôi liền nói tiếp:
- Nếu vậy ... em sẽ cho chị đau luôn một lần nữa!
- Đừng ... đừng mà ... Á!! - Tôi kéo đứt luôn cái cánh còn lại. Lần này tôi không mất nhiều sức như lần trước nữa, còn Krixi thì đã kiệt sức. Tôi đặt Krixi lên giường, bảo:
- Thả lỏng chút đi, rồi chị sẽ cảm thấy sướng thôi.
- Chị không muốn! Không muốn!
Tôi vẫn không nghe. Tôi đặt môi lên môi Krixi, rồi hai người hôn nhau. Krixi phải chấp nhận, vì lúc này cô không còn tí sức lực nào cả. Nhưng Krixi vẫn cố gắng van xin:
- Chị xin nhóc đấy! Tha cho chị đi, nếu anh Nakroth biết chuyện này anh ấy sẽ gϊếŧ chị mất!
Tôi trả lời lạnh nhạt:
- Ảnh gϊếŧ chị chứ có gϊếŧ em đâu!
Nói xong, tôi luồn tay vào trong chiếc áo của cô ấy và móc móc ở trong. Quả đúng phê, vì lâu rồi tôi mới được trải lại cảm giác như vậy. Krixi rên nhè nhẹ. Rồi tôi lại bú Krixi, khiến cô càng rên lớn hơn. Krixi có lẽ cũng đang sướng.
(bên ngoài)
Đêm đó, Nakroth thức dậy đi vệ sinh. Phòng tôi cách phòng Nakroth khoảng hai phòng. Nakroth vô tình đi ngang qua và nghe những tiếng động kì lạ. Nakroth gõ cửa:
- Này! Trong đó có gì mà ồn ào thế?
Tôi và Krixi giật mình. Krixi nói to:
- Về ngủ đi! Đừng có làm phiền.
Nakroth đi về. Krixi thở phào nhẹ nhõm. Krixi vội đẩy tôi ra, nói:
- Thôi đi nha! Sao nhóc lại có thể làm như vậy hả?
Tôi nhéo mạnh đầu ti của Krixi một phát, rồi nói:
- Thích thì làm, OK!
- Không được! Tránh xa chị ra!
Tôi giữ chặt Krixi lại, rồi kéo hai chân của cô rộng ra. Krixi thì lại cố gắng khép chân lại, không cho tôi làm gì cả. Tôi liền bảo:
- Thong thả chút nào. Cứ bình tĩnh, đêm còn dài mà.
- Hic ... mong trời mau sáng ...
Cuối cùng, Krixi phải chịu khuất phục. Tôi chỉ việc cởi bỏ chiếc quần mặc bên ngoài, là đã nhìn thấy huyệŧ của Krixi. Tôi vừa vuốt ve, vừa lẩm bẩm:
- Chà ... đúng khoái.
Krixi đúng nguy hiểm thật chứ, mới sờ có tí xíu mà đã ra thật rồi. Tôi phải vội nếm hết, kẻo chảy xuống ướt hết giường thì mệt. Krixi vẫn cứ rên lên "ư ư". Càng nếm, Krixi lại ra càng nhiều. Krixi liền bảo:
- Được rồi. Giờ để chị làm cho nhóc nhé.
Tôi không nói gì và cởϊ qυầи ra. Krixi nắm lấy, rồi xoa xoa nhẹ nhàng. Sau đó còn bú của tôi nữa. Cảm giác đúng phê. Lát sau, Krixi nằm đè lên người tôi để bú, đồng thời tôi cũng được bú huyệŧ cô ấy. Hai người bú nhau.
Một lát sau, hai người đã chuẩn bị sẵn sàng. Krixi bảo:
- Nào nhóc! Nằm xuống đi chị đút vào cho.
Tôi nằm xuống, Krixi đút huyệŧ vào trong. Vừa thọc xuống một phát, Krixi rên to "Á! Á!". Cô ấy rên không phải vì đau, mà vì sướng. Cả hai không để ý tới làm gì. Cả hai vẫn cứ làm nguyên đêm. Cuối cùng, Krixi ngủ quên luôn mà quên rằng, cái ấy của tôi vẫn cồn ở bên trong.
*
Sáng hôm sau, Nakroth kéo Yorn qua trước cửa phòng tôi. Nakroth bảo:
- Tôi thắng cậu! Đêm hôm qua tôi nghe tiếng Krixi trong phòng này!
- Đừng có xạo!
Nakroth đá cửa. Cả hai vẫn còn ngủ, và hiện trường vẫn còn đấy. Nakroth và Yorn té xỉu. Đồng thời lúc đó, tôi và Krixi cũng đã tỉnh dậy. Tôi mơ màng hỏi:
- Chuyện gì vừa xảy ra vậy? ...
__________________________
P/S: 18+ trở lại