Trước mắt chúng nó là một Căn Biệt Thự , à không , một tòa Lâu Đài mới đúng ... Chiếc cổng được thiết kế riêng hình đôi cánh trắng và đen có 1 không 2 , như đôi cánh khổng lồ ... Khi bước vào , đập vào mắt cả 3 là một đài phun nước thật to và tráng lệ , sau chiếc đài , đó lại là một cánh cửa đính đệm phong cánh vua chúa mà lại dát vàng , đâu ai biết rằng , đằng sau cánh cửa chính là một đại sảnh với những chiếc cột to trạm khắc tinh xảo có hình một thiên thần và một ác quỷ Vampire cùng với nhau , như nó và hắn , giữa tầng đại sảnh được chia làm những khu riêng biệt , chiếc cầu thang to lớn chia hai lối rẽ dẫn đến phòng của chúng nó và những vật dụng thật mắc tiền và hầu như có 1 không 2 đều hiện diện tại đây , thật trang trọng , lối đi vào được trải thảm đỏ đến tận hết cầu thang , bên dưới , các khu chia riêng biệt như khu dùng bữa , tiếp khách , vui chơi và còn rất nhiều ...
Không kém phần xa hoa với mọi thứ hầu như ... dát vàng bên trong , sau tòa lâu đài rộng lớn lại có một bể bơi , bể bơi hình chiếc cánh ( hầu như chiếc cánh tượng trưng cho rất nhìuu mấy bạn ạ Nhưng không phải ai cũng có thể sở hữu cho mình biểu tượng chiếc cánh , vì chúng rất đáng giá và chỉ có hoàng tộc mới có thể sử dụng , chúng là biểu tượng cho cả 1 nước ) , sau tận bên trong , có thể thấy thêm 1 vườn hoa chỉ toàn hoa hồng trắng và đen , trắng của sự tinh khiết và đen ... của sự lạnh lùng không kém đi phần bí ẩn ... cả một vườn hoa bát ngát hương hoa hồng , ở giữa , có chiếc đình nhỏ , chiếc đình trắng nhỏ nhỏ xinh xinh , thoát ẩn thoát mờ trong lớp sương mai buổi sáng , một chiếc bàn nhỏ , ghế và bộ tách bao bọc bởi chiếc đình lồng kính ngoài , thật khó ai có thể thoát khỏi vẻ đẹp tinh khiết , long lanh cùng những cánh hồng nở rộ thoắc ẩn hiện dưới làn sương lạnh lùng che đi mọi thứ tạo nên một vẻ bí ẩn kì bí ai cũng muốn khám phá và 1 lần đặt chân vào xem thử ... ( Giới thiệu về nơi ở xong rồi đó ạ )
Nó đưa mắt nhìn xung quanh , mọi thứ đều được thu vào đầu nó , tiếng bước chân nhẹ nhàng cùng hắn và Angie đi qua đài nước đến cánh cửa , đúng lúc nó vừa mở ra , một hàng các cô hầu cuối đầu chào bọn nó , phía trên , chính lại có 1 ông lão , chắc là quản gia đây mà , nhưng , người này sao quen thế nhỉ? ... nghĩ nào , nghĩ nàoo ...
Đột nhiên Angie xuất hiện nét mặt vui tươi , hớn hở không nói không rằng chạy đến bên người đàn ông đẹp lão đứng nhìn bọn nó - Papaaaa - Tiếng con bé chợt kêu lên , vẻ vui mừng thích thú đang hiện rõ trên mặt nhỏ , thì ra đây là bác Xayz đây mà ( Hầu cận trung thành của King Dalk " Papa nó đó ạ " và lại là Papa của Angie )
À , thì ra là bác , người cha thứ 2 , nó luôn xem bác như một người cha của mình , bác lúc nào cũng bảo vệ nó , giúp nó khi bị Papa la và rất ân cần xem nó như con ruột của mình , nó nhanh chóng bước đến ...
Hắn quan sát vẻ mặt của nó , không chút cảm giác , không một nét mặt , chỉ có đôi mắt lạnh lùng to tròn đang tập trung nhìn , không ngờ nó lại thay đổi nhiều như vậy , con bé ngày xưa đã biến mất rồi , hay chỉ hiện diện một góc nào đó trong con tim lạnh giá của nó ? Nhưng , dù thế nào đi nữa , hắn vẫn biết , nó đang ... Cô Đơn ...
Không chần chừ hắn vẫn im lặng bước theo nó , đến bên bác Xayz , Angie vẫn đang nhoẻng miệng cười ...
Thấy nó , bác cuối đầu cung kính nhưng nhanh chóng nó lại bước đến và đở bác lên , vẫn không nói câu nào , nhưng nó lại thể hiện bằng hành động rằng : Bác không cần làm như vậy
- Vậy Papa đi rồi ai sẽ giúp King vậy Papa - Angie thắc mắc lên tiếng hỏi
- À , mọi việc đã ổn định , ta và King , Queen đã quyết định lên đây chăm sóc chúng con , có việc King sẽ liên lạc - Ông mỉm cười hiền hậu nhìn nó và hắn vì ông nghĩ hai con người giống nhau đến tận thái độ và tính cách , đây là cặp đôi Trời định
Hắn nhẹ gật đầu vì ông đang nhìn hắn và cả nó
- Papa đến đây khi nào vậy? - Angie
- Ta đến lúc sáng mọi thứ đã chuẩn bị sẵn nên ta không làn gì cả
- Vâng - Chợt nó lên tiếng , làm Angie kế bên cũng thật khó hiểu , nó thay đổi , không nói tiết kiệm lời kia mà
Hắn nhíu mày ...
- Con yên tâm, lão già này đã già rồi nên không làm gì đâu , ta vẫn rất khỏe , sức khỏe lại rất tốt - Ông dùng tay đưa lên vai nó vỗ dũng ý không có gì , vì ông hiểu rằng nó lo cho sức khỏe của ông
Nó gật đầu nhẹ
Angie đã hiểu , mặc dù không phải Papa mình nhưng nó lại lo đến thế , nhỏ khẽ mỉm cười , nó là một con người tốt , nó vẫn lo cho mọi ngườj không nghĩ gì đến mình ...
Hắn cũng như nhỏ , đã hiểu được câu nói của nó , nó lo Hắn mỉm cười nhẹ , trong tích tắt , không để ý có lẽ không thấy được
- Thôi trời đã sáng rồi , con đói chưa - Bác Xayz hỏi
Nó lắc đầu - Chắc vì đã biến đổi lúc rạng sáng rồi nhanh chónh đến đây nên rất mệt , tạm thời chắc không ăn gì
- Vậy con hãy lên phòng nghỉ , cả con nữa - Ông nói nó và chỉ cả hắn - Người đâu , dẫn đường cho thiếu gia và tiểu thư lên phòng - Ra lệnh
- Không cần , con biết con sẽ dẫn cô ấy đi - Nhanh chóng hắn bế nó lên , nó lại thật mình giãy dụa không muốn , nhưng hắn ôm nó mãi , không xuống được bỏ lại đằng sau 2 người đang mỉm cười nhẹ vui mừng
Trước phòng nó , cánh cửa gỗ màu trắng , hắn vẫn không chịu thả
- Thả ... - Tiếng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên
- Được - Vốn dỉ hắn muốn nó nói chuyện. Từ khi nào chàng Devil lại muốn nghe con gái nói chuyện chứ. Thật lạ - Nhanh chóng nó được thả xuống , xoay lưng mở cửa , có người vòng tay qua eo , cúi xuống thì thầm - Đừng cố che dấu , tôi biết em đang nghĩ gì - Nói xong buông nó ra đi đến cánh cửa gỗ màu đen bước vào để lại nó đơ người rồi nhanh chóng vào phòng , nó đến bên chiếc giường , nằm xuống rồi lại đi VSCN cho mình , sau khi xong cảm thất mệt mỏi lại bước về chiếc giường nghỉ ngơi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ
Nó đâu biết , căn phòng kế bên lại có người đang nằm nghĩ về nó
Trưa ...
Cốc ... cốc
Im lặng
Cốc ... cốc .... cốc - Angel , xuống ăn nào - Thì ra Angie đang đứng trc phòng nó gọi nó ăn trưa , không thì đau bao tử mất
Im lặng - Nhỏ thấy không đc rồi , bước sang cánh cửa gỗ đen căn phòng kế bên , cốc ... cốc...
Im lặng ... cạch ... - có chuyện gì - hắn bước ra hỏi với chiếc áo thun đơn giản mái tóc ướt thấm trên mặt , hắn vừa tắm
- À , Angel , đến giờ ăn trưa rồi , cậu ấy vẫn không mở cửa - Nhỏ không quan tâm đến mọi thứ mà cứ nhìn hắn lo lắng nói
- Đc rồi , cô xuống đi
- À à ... ừ
Cốc cốc ... - Angel , e có thể mở cửa cho tôi không?
Cốc cốc ... Im lặng - Nếu không mở tôi sẽ vào đấy
Im lặng ... cạch , hắn mở cửa , đôi mằt tinh anh quan sát kiếm tìm thân hình nhỏ nhắn quen thuộc , đã xác định đc , nó đang ngồi trên giường cùng mái tóc bạch kim và chiếc áo đầm trắng vừa thay , nhìn hắn
Hắn khó chịu - Sao tôi gọi e không trả lời ?
- Tôi lo lắng cho em , quan tâm em , vậy mà em chỉ đáp trả lại tôi sự im lặng , em biết nó khó chịu đến mức nào không? - Như ko kiềm chế hắn la nó , mọi suy nghĩ đều nói ra
Nó vẫn nhìn hắn , nhưng đôi mắt , lại đỏ dần lên , long lanh như khẽ chớp , giọt nước pha lê trong suốt sẽ chảy ra ngay
Thấy vậy , hắn dịu giọng - Tôi xin lỗi , đã làm em sợ nhưng giờ hãy nói cho tôi biết , em như thế nào?
- Cô ... Đơn ... Nhớ ... Pama - Từng lời nói chậm rãi phát ra nhưng khi nghe đc , tim hắn lại nhói đau , nó buồn mà hắn không biết , không bên cạnh nó , hắn đáng trách lắm
- Em sẽ ko cô đơn , tôi sẽ lo lắng cho em , quan tâm bên cạnh em và không để em phải buồn , phải khóc , sẽ bảo vệ em , từ nay ... và mãi mãi - Lời nói của hắn như hiểu đc thứ nó đang cần , không gian im ắng lại dần vang lên những tiếng nất nghẹn ngào , lúc một to hơn và rồi , nó òa khóc , hắn sẽ bên cạnh nó , nó ko cô đơn , sẽ có người lo lắng bên cạnh , ko khóc , ko buồn - Thật ...? - Đôi mắt nhòe cả nước mắt hỏi hắn
- Thật , mãi mãi là thật - Hắn chắc nịch . Hắn ôm nó vào lòng , cho nó cứ khóc mãi , vơi nhẹ lòng , hắn nhất định làm được , mãi cho những tiếng khóc tắt hẳn , nhìn xuống , nó đã ngủ rồi , nhẹ nhàng đặt nó xuống giường , bật điều hòa và đắp chăn cho nó , hắn ra khỏi phòng - Sự Thay Đổi Của Em ... Tôi Nhớ Cô Bé Ngày Xưa ... Nhưng Lời Hứa Đấy ... Tôi Nhất Định Thực Hiện ... Mãi Mãi