- Ở cùng với số 100 sao?
Cô gái tóc hồng không vui nhìn Nicolas, cậu mỉm cười gãi đầu. Chẳng là nhóm 3 người đứng đầu ở cùng với cậu bạn chóp bảng. Sau khi sắp xếp đồ và phân chia giường ngủ thì họ đi ra ngoài đại sảnh, Nicolas vừa ra đã thấy Lucy mỉm cười toe toét rồi.
- Cậu ở phòng bên cạnh sao?
- Ừm, tóc vàng ở cùng 3 người đứng đầu.
Lucy mỉm cười, mọi người phải đi ăn trưa trước khi đến buổi diễn thuyết chào mừng tân viên do học viện tổ chức buổi chiều diễn ra. Hơn thế đến tối họ sẽ tham dự lễ hội tưng bừng có 102 của cả thành phố Flower này. Trước cửa nhà ăn ở tầng một, họ bước vào là những bàn ăn dài dành cho 10 người, hơn thế nữa còn có một cài con số ở trên tường. Họ đoán chắc lại có thêm các phòng ăn khác vì làm sao nhét được cả 700 học viên vào cùng một chỗ thế này. Mà họ vừa thấy vài nhóm đi vào một cánh cửa trong suốt từ con số đó phát ra.
- Xin chào tân viên năm nhất, bọn này thuộc lớp S năm 4 đây.
Một anh chàng tóc đỏ mỉm cười đứng trước mặt Nicolas, Lucy và nhóm bạn. Lucy để ý tên này, không thiện ý gì cả, chưa gì đã phóng hàn khí bức người đàn áp các em năm nhất rồi. Cô nhàn nhạt kéo tay Nicolas lướt qua người anh chàng này rồi tiến về phía bàn ăn còn trống trước mặt làm nhiều người ngạc nhiên. Ngay đến Nicolas vẫn hơi toát mồ hôi hột mà Lucy mặt tỉnh queo. Tiếp đó là nhóm 3 người kia nhàn nhã đi đến ngồi xuống cùng.
- Xem ra tân viên năm nay đúng là thật sự rất đáng giá theo lời của hội trưởng.
Anh chàng tóc đỏ đó nhếch miệng cười rồi tạm biệt nhóm bạn tiến tới ngồi cùng mấy tân viên này.
- Dù sao để khen thay cho sự tài giỏi của mấy nhóc, tôi sẽ giải đáp thắc mắc của mấy nhóc đặt ra.
- Anh là ai?
Lucy tò mò hỏi thì anh chàng tóc đó mỉm cười giới thiệu.
- Edgar Wilson, năm nay 18 rồi, đang học lớp S năm 4. Đứng thứ 2 trong kì thi tân viên đó.
- À, vậy sao? Anh theo học ở đây từ lúc 15 tuổi cơ à?
Lucy mỉm cười, Edgar gật đầu, họ chọn món theo thực đơn và phục vụ bàn khiến mấy tân viên này hơi ngạc nhiên vì đó là những con gấu bông nhỏ con hơn Teddy.
- Đây là do Teddy-sensei tạo ra. Hiệu trưởng đã cho phép thầy ấy làm vậy để tiết kiệm nhân lực. Thầy ấy thực sự rất giỏi.
- Cái con gấu bông đó sao?
Cô gái tóc hồng đó có vẻ không tin thì bị hai ánh nhìn lườm cho đến run người của Edgar và Lucy.
- Đừng có gọi Teddy-sensei là cái con gấu bông. - Lucy không thèm nhìn cô bạn tóc hồng mà gắp thịt ăn với cơm.
- Phải đó, mọi người ở học viện vô cùng kính trọng thầy ấy đó. Thầy ấy là trưởng khoa thực chiến, nói thẳng ra là trưởng của các trưởng khối. Cấp bậc của thầy ấy chỉ sau hiệu trưởng và mấy ông bà thư kí lằng nhằng thôi. Hơn nữa thầy ấy luôn đứng đầu danh sách thực lực mạnh nhất của các thầy cô trong trường. Ngay cả hiệu trưởng còn phải nể thầy ấy vài phần dù họ có thực lực ngang nhau.
- Không thể tin được.
Nghe Edgar nói mà không chỉ cô gái tóc hồng đến mấy đứa tân viên ngồi nghe được cũng kinh ngạc trợn tròn mắt. Teddy thực sự mạnh vật sao? Edgar mỉm cười nhìn mấy tân viên này.
- Vậy mấy cô cậu cũng nên giới thiệu chút chứ nhỉ? Tên và tuổi nhé.
- Em là Nicolas Vamomos, năm nay 16 đến từ Pháp, học lớp S.
Nicolas nhanh nhảu giới thiệu đầu tiên, nói chuyện với Edgar thì cậu cũng bớt cái cảm giác hơi sợ sợ kia. Lucy ngồi bên cạnh mỉm cười nói rõ ràng rất lớn khiến bao người đang ăn và đang đi xung quanh gần căn phòng này đều nghe được.
- Lucy Angry, 14 tuổi, lớp S.
- An....Angry?
Edgar không tin được, một vài học viên năm trên đều bàn tán thì thầm về chuyện này. Nhưng....
- Ừm, em là một Angry, là học trò của Teddy-chan.
Lucy tiếp tục mỉm cười càng làm mọi người ngạc nhiên ngờ vực hơn.
- Là D.A phải không? Em là một trong các môn đệ của D.A?
- Có thể cho là vậy.
Lucy mỉm cười nhìn Edgar, thì ra họ vẫn chưa nhận ra cô không phải môn đệ mà là một DA thực sự. Hửm, vậy thì càng thú vị hơn mà thôi.
- Thật tuyệt, ở học viện này nhiều người muốn làm môn đệ của D.A mà không được đó, họ liên tục đăng ksy mà đều bị từ chối. Em còn nhỏ vậy đã được làm môn đệ của D.A rồi.
Edgar thực sự hơi phấn khích nói, Lucy chỉ cười cười không nói gì.
- Tôi là Sakura Kinomoto, năm nay 16 tuổi.
Cô gái tóc hồng đó lên tiếng cắt ngang sự vui mừng phấn khích thấy rõ kia của Edgar. Lucy mỉm cười nhìn Sakura, thì ra tên là vậy. Là hậu duệ của vu nữ huyền thoại được Zero-sama tha mạng sao? Đối với các DA, họ luôn coi các pháp sư đến từ Nhật Bản là hậu duệ của vu nữ huyền thoại đã sống sót khi chạm mặt Sứ giả địa ngục đầu tiên đặt chân tới trái đất. Hơn nữa chính vu nữ này đã khiến dẫn đến một phần tình trạng hiện nay vì cái ngày đó là vu nữ đã làm mất Heart để nó được học giả thuật tìm thấy mà khai phá khiến Heart văng làm trăm nghìn mảnh khắp trái đất.
- Tớ là Yui Yoshida cũng 16 tuổi, còn đây là Shu Sawanaki, cậu ấy hơn tụi này một tuổi. Bọn tớ từ Nhật Bản đến.
Yui là cô gái tóc nâu, nhìn rất dịu hiền và dễ gần lên tiếng. Lucy chú ý đến cái tên Shu liên tục nhìn mình từ nãy giờ kia. Ngay lúc đó, Teddy xuất hiện ở cửa nhà ăn làm nhiều người ngạc nhiên. Lucy lập tức đứng dậy mỉm cười nhìn mọi người.
- Đi đây, Teddy-chan gọi rồi.
Lucy nói rồi chạy nhanh đến chỗ Teddy, cô được Teddy đưa cho cái hộp màu đen đó mà Nicolas nhận ra lúc trước Lucy ôm khư khư cái hộp không buông. Họ nói gì đó rồi Teddy bế Lucy biến mất ngay lập tức.
- Xem ra lớp S năm nhất có một con quái vật rồi đấy, các cô cậu nên cẩn thận thì hơn vì có tin đồn, hắc ám sư đang xuất hiện ở Fantasy.
Edgar nói rồi đứng dậy, cậu ta còn cầm theo quả táo trước khi rời đi. Bốn người kia ngồi nhìn nhau không nói gì. Có quan hệ thân thiết với Teddy, lại là một người thuộc môn đệ của DA. Không hề tầm thường.
- Mà này, DA là gì vậy?
Nicolas lên tiếng hỏi câu ngu dốt liền bị Sakura cầm cây quạt cho một phát vào đầu cho tỉnh. Yui mỉm cười.
- Nicolas không biết DA là gì sao?
- Không biết thật, chỉ biết A là Angry thôi.
Nicolas ôm đầu nói thật lòng, ở chỗ cậu sống nói thẳng ra mấy cái pháp sư, hắc ám sư, phù thủy rồi Ghoul hay vân vân và mây mây, cậu chẳng biết gì hết.
- DA là viết tắ của Drive Angry có nghĩa là Sứ giả địa ngục. Họ là những sứ giả được địa ngục gửi tới để tiêu diệt những linh hồn phản loạn. Môn đệ của DA là những pháp sư được DA chọn để làm việc cho họ. Cũng như pháp sư đi tiêu diệt hắc ám sư và linh hồn thôi.
- Ra là vậy.
Nicolas gật gù, Sakura nhìn cậu có chút bực tức.
- Đúng là ngu quá mà. Không hiểu sao người như cậu cũng vô được học viện Fantasy.
- Haha....
Nicolas chỉ biết gãi đầu mỉm cười cho qua. Trong khi ba người nói chuyện thì Shu đang ngồi suy nghĩ về chuyện của Lucy. Thật là một cô gái đáng ngờ, ẩn chứa bao nhiêu bí mật. Trình độ của cô gái này rõ ràng hơn hẳn rất nhiều học sinh trong học viện. Vậy tại sao lại vào lớp S và đứng gần cuối bảng?