Cô nương kia nói ấp úng, cái mặt cúi xuống không giám nhìn thẳng vào Lục Kính Thiên.
-Ta tên Lục Kính Thiên, tại lão già thúi kia ta mới ở đây a?
Lục Kính Thiên trả lời.
-Ngươi nói là Phong gia gia sao?
Cô nương kia liền ngẩng đầu lên nhìn Lục Kính Thiên hỏi.
"Phong gia gia, cái con khỉ gì thế! Không lẻ là Yến lão sao?" Lục Kính Thiên nghĩ thầm trong đầu. Mà lão quái đế cấp sống ở thượng cổ kỳ làm gì mà có cháu a kỳ lạ thật. Tuy nghĩ như vậy nhưng Lục Kính Thiên vẫn trả lời:
-Đúng a.
Nhưng vẫn nghi hoặc hỏi lại:
-Mà cô nương nói cái gì mà Phong gia gia?
-Gia gia là gia gia ta, thì đương nhiên phải gọi là gia gia rồi. Mà ngươi không được gọi gia gia là lão già thúi. Nếu không thì ta không khách khí với ngươi.
Cô nương kia nói.
Bỗng nhiên có một giọng nói phía sau vọng lại:
-Bối nhi, con là đang mắng gia gia là lão già thúi sao.
Nói xong từ phía sau một lão giả đang bay tới với vẻ mặt uy nghiêm, đây chính là Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong.
Cô nương kia nghe xong liền nhảy hẳn lên quay đầu lại thì thấy Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong đứng đó, sắc mặt liền trầm xuống tựa như muốn khóc nói:
-Phong gia gia, không phải Bối nhi mà là tiểu tặc kia.
Nhưng Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong mặt lại nghiêm thêm vài phần nói:
-chính tai ta nghe được con còn chối.
Cô nương kia nhìn thấy vẻ mặt của Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong liền bật khóc thành tiếng noi:
-tại tiểu tặc kia nói gia gia như vậy cho nên con mới tức giận thay gia gia mà thôi. Không ngờ gia gia lại nói con như vậy. Hừ, con giận gia gia.
Nói xong cô nương kia liền quay người định rời đi. Thấy vậy Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong liền liếc qua Lục Kính Thiên, vội vàng kéo cô nương kia lại. Sau đó sắc mặt liền dịu xuống liền nói:
-xin lỗi, gia gia trách lầm con. Con đừng giận gia gia nữa a.
Lúc này sắc mặt của cô nương kia liền hòa hoãn đi không ít. Sau đó Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong lại liếc Lục Kính Thiên định nói gì đó. Nhưng Lục Kính Thiên lên tiếng nói trước:
-ai đây, Yến lão?
-đây là cháu gái mà ta nhận nuôi, tên nó là Yến Nguyệt Bối.
Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong nói tới đây liền quay qua nhìn Yến Nguyệt Bối đạo:
-Bối nhi đây là Lục Kính Thiên. Do một số sự cố nên hắn mới ở đây.
Hóa ra đây là cháu gái của Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong chẳng trách còn nhỏ đã cường đại như vậy tu vi đã là Võ Sư cửu tinh đỉnh phong thậm chí cách một bước thì đột phá võ tướng nhất tinh đi a. Lục Kính Thiên liền quay qua chào hỏi hỏi:
-hóa ra là Yến cô nương a, hạnh ngộ.
-được rồi nói đến đây thôi, ta tới đây nói cho tiểu tử ngươi biết tài liệu luyện chế thân thể của ngươi đã tìm đủ rồi. Còn điều kiện cuối cùng chừng nào đột phá võ tướng đây a.
Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong nghiêm túc nói.
Lục Kính Thiên nghe ông ấy nói xong lộ ra vẻ suy tư gì đó. Sau đó lại nở ra nụ cười quỷ dị, ngay cả Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong và Yến Nguyệt Bối cũng nghi hoặc không thôi. Lục Kính Thiên haha nói:
-Yến lão trước đó ông nói ta tu luyện vượt qua dự tính của ông một chút. Nhưng lão sai rồi ta bây giờ đứng trước mặt ông đã là võ tướng nhị tinh rồi:
Lời nói ra khiến cho Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong và Yến Nguyệt Bối cũng khiếp sợ không thôi.
Yến Nguyệt Bối nhìn Lục Kính Thiên như nhìn quái vật vậy. Nhìn hắn cũng khoảng độ tuổi cùng nàng thôi nhưng không ngờ lại yêu nghiệt đến thế. Lại phải nói nàng lại vào Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong chỉ dậy nàng và với huyết mạch và thiên phú của nàng tu vi đến cực hạn võ sư đã là ghê gớm lắm rồi. Bốn năm trước nàng phải quay về gia tộc để vào mật địa để tu luyện bây giờ mới quay lại đây gặp được Lục Kính Thiên xa lạ xuất hiện ở đây tuổi khoảng nàng mà lại có tu vi kinh đến thế bảo sao nàng không ngạc nhiên. Nếu Yến Nguyệt Bối biết Lục Kính Thiên mới tu luyện được hơn ba năm chắc còn kinh khủng thêm nữa.
Lại nói đến sở dĩ Yến Nguyệt Bối không phát hiện ra Lục Kính Thiên là linh hồn thể là vì theo tu vi tăng lên linh hồn liền ngưng thực không ít, cho tới bây giờ ngưng thành bộ dáng giống người bình thường cũng không có gì lạ.
Nhưng Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong lại biết Lục Kính Thiên tu luyện mới có hơn ba năm thôi hỏi sao không kiếp sợ a. Nhưng thân là đại đế cường giả tâm cảnh cường đại nên thoáng chốc liền hồi phục thần thái nói:
-tiểu tử không nên lừa ta a.