Yêu thầm thực chua xót, Tề Thanh đã từng trải qua, cho nên hắn không muốn lại tiếp diễn một lần nữa.
Hắn đã từng thích Thẩm Tiểu Thiến như bị nhập ma, năm nhất đại học theo dõi, năm hai chụp lén, năm ba trơ mắt nhìn nữ thần kết giao với bạn trai thứ năm chỉ có thể lo lắng suông, năm tư lễ tốt nghiệp ngày đó, rốt cuộc lấy hết can đảm muốn đi thổ lộ, lại bị bạn cùng phòng cười nhạo cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.
Tề Thanh đối mặt nói móc cười nhạo đều mặc kệ không lên tiếng, hắn nghĩ như vậy thì làm thiên nga rơi vào đầm lầy đi.
Sau khi hành công ăn thịt thiên nga, hắn dùng hành động làm bạn học trợn mắt há hốc mồm khó có thể tin, nhưng thịt thiên nga ăn lại hoàn toàn không có trong như trong tưởng.
Tề Thanh không rõ, chính mình săn sóc cô như vậy, yêu cô như vậy, nhưng cô vì cái gì còn không biết đủ, chẳng lẽ muốn hắn đem tâm đều đào ra cho cô mới được sao!
Hắn cùng Thẩm Tiểu Thiến cũng đã nửa năm không có làm tình, lâu đến mức chính mình như còn độc thân sinh hoạt.
Thẩm Tiểu Thiến thậm chí còn không muốn nói với hắn lời nào, tùy ý sử dụng bạo lực lạnh làm Tề Thanh cũng đi theo càng thêm u buồn nặng nề.
Nhưng Thẩm Tiểu Thiến phát giác, gần đây Tề Thanh thực không thích hợp.
Về nhà khuya, về nhà bộ dáng tinh bì lực tẫn, ánh mắt lộ ra u buồn nhưng lại sáng ngời rất nhiều, tóc nhu thuận mà dán sát cái trán, khuôn mặt ửng đỏ trong lúc vô tình lộ ra thất thần, tổng cảm thấy...... lộ ra một cỗ mị thái......
Cái gì quỷ, Thẩm Tiểu Thiến lập tức ném rớt cái ý tưởng buồn cười này, nhịn không được lại đi gọi điện thoại cho nam nhân.
"A Phong, anh gần nhất có rảnh không? Em muốn gặp anh ~~" Thẩm Tiểu Thiến tưởng tượng đến cái nam nhân cao lớn anh tuấn kia liền nhịn không được xuân tâm manh động hai chân kẹp chặt, hận không thể lập tức cùng nam nhân làm ba trăm hiệp.
Đầu bên kia không biết đang nói cái gì.
"Ai nha ~~ không cần sao, nhân gia muốn gặp anh ~~" Thẩm Tiểu Thiến ở trường học nổi danh là hoa khôi của ban, tiếng Tô Châu là đà trung mang theo kiều, kiều trung hàm chứa mị.
Đối phương hình như cự tuyệt, Thẩm Tiểu Thiến không cam lòng mà cắn đỏ môi, nói, "Được rồi, còn có...... Việc của người kia, anh không cần giúp em, em chính mình có thể xử lý."
Đối phương không biết lại nói cái gì làm Thẩm Tiểu Thiến nhất thời trở nên căng thẳng, thật lâu sau mới u oán mà mở miệng nói, "Em cảm thấy anh thay đổi, không giống Phong ca ca của em!"
Lúc sau lại là một trận trầm mặc, tựa hồ là điện thoại cắt đứt. Thẩm Tiểu Thiến dại ra mà ngồi ở mép giường, ánh mắt lộ ra thất vọng cùng không cam lòng, nữ nhân theo khăn trải giường ngồi xuống trên mặt đất.
Đôi mắt Tề Thanh xuyên qua cửa u ám âm lãnh.
Hình Phong.
Tề Thanh tra được điện thoại là dãy số địa phương, chủ nhân tên là Hình Phong, cùng người Thẩm Tiểu Thiến trò chuyện tướng ứng.
Tề Thanh xanh cả mặt, mặt vô biểu tình nhìn chăm chú dãy số, tiểu muội đứng ở bên cạnh chỉ cảm thấy hàn khí bức người.
Tề Thanh bản thân là nam nhân yếu đuối trầm mặc, nhưng phàm là người hơi chút hiểu biết về hắn đều biết, gia hỏa khi áp lực cực độ sẽ bộc phát ra lực lượng khủng bố biến thái.
Thế cho nên cha mẹ hắn đều rất ít cùng hắn liên hệ, trừ bỏ ở hôn lễ của hắn xấu hổ mà nói vài câu sau đó trực tiếp rời khỏi về nhà.
Hắn cũng không có bằng hữu, người không quen hắn nặng nề ít lời, mà người quen thuộc hắn lại sợ hãi hắn âm lãnh cố chấp.
Tề Thanh duy nhất thân cận với bạn cùng phòng thời đại học, cũng là sinh bệnh sinh bệnh, lưu ban lưu ban, thôi học thôi học. Cẩn thận tính toán, ở cái ký túc xá kia cũng chỉ có hắn thuận lợi tốt nghiệp.
Đương nhiên đây là một bí mật khác của Tề Thanh.
Thẩm Tiểu Thiến không có công tác, có thể nói xem như thảnh thơi, thường xuyên cùng mấy phú bà trang điểm yêu diễm ở bên nhau, mỗi ngày trừ bỏ chơi mạt chược thì chính là đi dạo phố mua sắm.
Nhưng hôm nay có điểm dị thường, cô rất sớm cùng đồng bạn tách ra, lén lút mà chui vào một chiếc taxi.
Tề Thanh đi xe điện liều mạng truy đuổi, kết quả không đuổi theo.
Tề Thanh vừa tức vừa mệt, đang thở dốc lại nghe thấy di động vang lên.
"Tiểu tao hóa?" Thanh âm nam nhân từ tính qua ống nghe làm Tề Thanh cả người tê rần, mặt nhiễm ửng hồng.
Tề Thanh như sợ bị người nghe được, đè nặng thanh âm nói, "Anh thế nào có số điện thoại của tôi!"
"Chậc chậc chậc, đừng khẩn trương a, chó mẹ." Nam nhân dương dương tự đắc mà đùa giỡn hắn, "Hai ngày không gặp, cái mông thế nào?"
Tề Thanh hơi cảm thấy thẹn mà cắn môi, thấp giọng nói, "Anh còn muốn làm cái gì...... Tôi đều......" Đều mau bị anh chơi hỏng rồi.
Ngày đó bị nam nhân lúc trời đen kịt, Tề Thanh ở bị làm ngất lại bị làm tỉnh, cuối cùng sức lực khóc kêu cũng không có, ghé vào trên giường, thân thể không tự chủ mà co rút.
Nam nhân cũng sợ đem hắn chơi hỏng, qua loa tàn nhẫn làm vài cái, từ bên trong mông hắn rút ra, sau khi y, ôm eo hắn đè ở trên người hắn, ngủ.
Vừa nhớ tới tính ái kịch liệt điên cuồng kia, Tề Thanh liền cảm thấy cả người khô nóng, hai chân nhũn ra.
Kỳ thật hắn biết người nam nhân này có vấn đề, từ lần đầu tiên không thể hiểu được mà cường bạo, lại biết hắn ở chỗ nào, biết đường hắn đi khi tan tầm, biết tên của hắn, thậm chí biết hắn đã kết hôn.
Nhưng chính là như hút phải thuốc phiện, biết rõ là nguy hiểm lại vẫn khó có thể tự kiềm chế sa vào trong đó.
Có lẽ hắn lâu lắm không cùng người thân cận, từ nhỏ bị vứt bỏ, cha mẹ ngược đãi, sau khi thành niên mới tự mình trở về bên người cha mẹ, nhưng căn bản không hề cảm tình, Tề Thanh đối hai chữ "thân tình" chỉ cảm thấy ghê tởm, hắn cũng không có bằng hữu, không có người thân cận.
Tình yêu...... Tình yêu là cái gì? Tình yêu là thâu hắn dâng cho vợ mình, đáp lại chỉ là đối đãi vô tình.
Mà nam nhân kia, cường ngạnhmà hung ác mà bá đạo mà xâm nhập hắn, lại làm hắn không trở nên cô độc.
"Thế nào không nói lời nào?" Thanh âm nam nhân truyền tới.
Tề Thanh không tự giác mà cắn ngón tay, nhìn qua thực ấu trĩ, nhưng lại tự ngược mà cắn ra máu.
"Tôi muốn gặp anh." Thanh âm Tề Thanh run rẩy lại mang theo tình ý mạc danh.
Nam nhân tựa hồ sửng sốt, trầm mặc thật lâu, trêu đùa nói, "Tiểu mẫu cẩu, muốn bị làm?"
Tề Thanh nhớ tới lồng ngực rắn chắc cường tráng của nam nhân, dựa vào rất ấm.
"Ân, tôi muốn gặp anh."