Nhưng mà... Mẹ Nó thấy chuyện giữa Nó và anh có vẻ căng thẳng, nên quyết định tìm số điện thoại của anh gọi hỏi anh cho ra lẽ.
Anh thấy mẹ Nó gọi thì đã nói:
Con xin lỗi cô nhé...Con nóng nảy chút thôi, không nghĩ em ấy lại hành xử dứt khoát như vậy. Giờ Con đang ở trên Buôn Mê (thành phố Buôn Ma Thuộc dân thường hay gọi là Buôn Mê)mai Con về sẽ xuống xin lỗi cô và gia đình sau ak
Nghe lời anh nói mẹ Nó cũng yên tâm phần nào. Để anh về rồi nói chuyện cụ thể sau cũng được. Thế là tối hôm sau anh xuống nhà Nó
Anh chào mẹ Nó rùi ngồi nói chuyện với bà một lát
Con chỉ trêu chọc em ấy chút thôi, không nghĩ em ấy lại nóng tính như vậy. Xin lỗi cô đã khiến mọi người lo lắng rồi
Ừ.. cô cũng đâu biết gì đâu, tự dưng cái trên nhà gọi xuống hỏi cô cũng ngơ ngác không biết đầu đuôi ra sao. Mà hỏi Nó thì Nó chỉ im lặng chứ không nói gì hết..!! Thui thì giận hờn gì đó tụi bây tự nói với nhau đi, Nó ở trong phòng đó vô nói chuyện với nó đi nghen
Dạ. Anh đáp lại lời mẹ Nó rồi đi vô phòng
Hai đứa ngồi im lặng hồi lâu nhưng vẫn không ai chịu nói với ai câu nào. Anh im lặng hồi lâu mới mở miệng nói trước:
Anh xin lỗi mà
Nó không nói gì cả... im lặng quay lại nhìn anh với ánh mắt giận dữ,hờn dỗi vì anh đã đem Nó ra đùa bỡn. Tính Nó cao ngạo là thế, tự tôn của Nó lớn cỡ nào vậy mà anh lại đùa bỡn nó.
Nó uất ức giữ lắm, Nó nhìn anh không nói gì cả nhưng trong mắt dần dâng lên một tầng nước mắt chỉ trực trào ra. Mấy ngày qua nó cố kìm nén cỡ nào, tức giận ra sao... Nó mặc kệ ai hỏi gì, nói gì Nó mặc kệ cả. Cứ nghĩ Nó mạnh mẽ lắm,kiên cường lắm nhưng đứng trước anh người đầu têu gây ra những uất ức đó cho Nó nó không thể kìm nén nổi những cảm xúc đó Nó khóc như vỡ òa tất cả cảm xúc của mình trong những ngày qua vậy
Anh ôm Nó giỗ dành Nó:
Nín đi..em khóc anh đau lòng lắm mà
Nó mặc kệ anh nói gì Nó cứ khóc,đập tay vào người anh cho bõ tức.. Nó không hiểu tại sao trong lòng Nó khi không thấy anh Nó có thể kiểm soát được mọi cảm xúc nhưng bây giờ Nó không thể nào kiểm soát được nữa..??!! Nó giận... Giận anh thì ít, giận bản thân mình thì nhiều đã tự nói với mình rằng phải mạnh mẽ,cứng rắn lên để có thể dứt khoát bỏ đi tìm cuộc sống mà mình mơ ước cơ mà tại sao giờ lại mềm lòng chỉ vì một câu "Xin Lỗi" của người ta cơ chứ
Nó khóc một trận rồi mệt, kìm nén cơn khóc lại lau nước mắt, nước mũi đi Nó nhìn anh, uất ức nói:
Anh dám trêu đùa em
Xin lỗi rồi mà. Anh ôm Nó nhẹ nói, hôn nó một cái, rồi nhiều cái nữa.
Không giận nữa nhé. Đùa chút mà làm ghê quá, trả hết đồ luôn anh đâu có đòi
Nhưng em không muốn mắc nợ ai hết ak... Nó nói
Bộ tính làm kiểu " chia tay không cần anh phải đòi quà,em tự trả đó hả"..??!!
Ừ..e quân tử lắm, những đứa con gái khác yêu đương thì đòi quà,chia tay sẽ lấy luôn không trả chứ em khác người vậy đó.
Anh bật cười. Trao cho Nó nụ hôn dịu dàng từ từ trở nên mãnh liệt hơn,anh siết chặt vòng tay ôm Nó, vội luồn tay vào áo Nó, cởi áo nó ra tham lam hít vào hương thơm thiếu nữ của Nó:
Anh nhớ em. Anh thì thào nói với Nó, Nó không nói gì để mặc cho anh dẫn dắt Nó. Dù sao Nó cũng đã cho anh rồi nên cũng không có gì ngần ngại nữa. Anh cầm tay Nó đặt lên nơi nóng bỏng nhất của anh, Nó giật mình vội đẩy ra trong chuyện này Nó vẫn còn rất ngây ngô lần đầu tiên Nó chạm vào một thứ nóng bỏng tay như thế
Anh bật cười với phản ứng của Nó, hôn Nó đắm đuối,mơn trớn cả cơ thể Nó...cơ thể Nó nóng dần lên, mơ màng bị anh dẫn dắt theo bàn tay của mình hôn lên cặp **** nhỏ nhắn của Nó để Nó thích ứng dần với cảm giác xa lạ mà dụ hoặc. Anh đưa từ từ vào trong Nó
Đau.. nhẹ thôi anh. Nó nhăn mặt
Anh kìm chế lại, bảo Nó: - Thả lỏng đi em
Lát sau Nó dần dần thích ứng được với anh, cảm nhận được người bên dưới đã thả lỏng hơn, ướt át hơn nên anh nhấp vào đều đều.
Ưm.. Nó không kiềm chế được kêu nhẹ lên một tiếng,vội bịt miệng lại sợ mẹ Nó ngủ bên phòng sẽ nghe thấy tiếng hai đứa.
A.. chặt quá,anh không chịu nổi mất. Anh vội ra vào nhanh vài chục cái nữa rồi rút ra khỏi người Nó bắn đầy t*** d*** lên bụng nó. Anh lấy khăn lau sạch sẽ cho hai đứa rồi ôm lấy Nó hôn một cái: - "Anh yêu em"
Nó không nói gì chỉ tựa đầu vào ngực anh ngủ thiếp đi. Nó không nói nhưng Nó biết từ khi nào Nó đã dần yêu mất cái tên mà ngày xưa Nó ghét cay ghét đắng này rùi