"A... Tỉnh rồi!" Y Dạ có chút mơ màng "Đã nâng cấp xong rồi à?"
"Chưa hẳn! Xin cô hãy thử vận khí để thử đã. Xem còn chỗ nào có vấn đề liền sửa lại!"
"A... khí hả? Rồi!" Y Dạ vẫn đang hoang mang trong cơn mơ.
.....
Lúc này đã là buổi xế chiều, mặt trời nhuộm đỏ cả một vùng trời.
Tiểu Viên đã tỉnh dậy từ 3 tiếng trước. Tới giờ vẫn luôn ngồi ngoan ngoãn đọc sách trong phòng.
Đột nhiên, Y Dạ đang nằm trên giường bỗng có động tĩnh. Căn phòng chỉ có hai người, hết sức im lặng nên tiểu Viên nhận ra ngay.
Cậu tới chỗ Y Dạ ngay.
"...? Chị sắp tỉnh lại rồi ạ?" tiểu Viên hỏi thử nhưng Y Dạ không đáp trả lại, vẫn nằm yên.
"... Là nghe nhầm sao?" tiểu Viên ủ rũ "?!!"
Người Y Dạ tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, mơ hồ. Tiểu Viên ngay lập tức nhận ra đó là ánh sáng của các dòng khí đang chảy ở quanh người Y Dạ.
"A!? Khí đang chảy!" tiểu Viên ngạc nhiên.
"Vậy là chị nói chị sẽ bất động cả ngày để tu luyện là thật sao?" tiểu Viên nhìn Y Dạ nằm im lặng.
"Hừm! Không hiểu chị làm thế kiểu gì nữa! Người lạnh ngắt lại nằm như xác chết mà vẫn vận khí được." tiểu Viên bỗng tỏ ra giận dỗi.
"..." tiểu Viên lại nhìn Y Dạ lần nữa. Vẫn không có chút phản ứng gì. "Mau tỉnh lại đi mà...!" cậu nhỏ giọng.
.....
Y Dạ trong thần thức vẫn đang cố vận khí.
"Không có thấy có gì lạ chứ, kí chủ?"
"Không có! Cảm thấy như linh khí chuyển động rất nhanh, rất dễ hấp thụ. Tự dưng thấy mạnh hẳn ra."
"... Vậy là ổn rồi! Nhưng cô cứ tiếp tục đi kẻo lỡ xảy ra chuyện gì để điều chỉnh lại chút!" hệ thống đang điền điền vào cái bảng gì đó trông như bảng báo cáo hay thống kê.
Y Dạ vẫn tiếp tục vận khí.
Dòng khí thường trong người cô cảm giác đã bị thu hẹp lại một chỗ còn linh khí thì chảy vào rất nhanh.
Một hồi lâu sau, Y Dạ vẫn chuyên tâm vận khí, không có gì bất thường xảy ra.
Chợt cả thực thể và thần thức đều sáng lên, linh khí chạy quanh không ngừng.
"Hả?! Sao lại thế này?" hệ thống giật mình.
Y Dạ vẫn chuyên tâm vận khí, không trả lời.
"Kí chủ! Dừng lại đi!" hệ thống hốt hoảng gọi lớn. "Kí chủ!!!"
Y Dạ vẫn không trả lời. Hệ thống lại càng khẩn trương. Nó định mở chế độ an toàn khẩn cấp nhưng không kịp.
Xung quanh Y Dạ khí chảy càng ngày càng nhanh. Rồi đua nhau chảy vào người Y Dạ hết một lượt.
Dường như có một trận nổ rất lớn trong thần thức Y Dạ, âm thanh lớn hơn cả mức mà con người có thể nghe được.
.....
Một lúc sau, qua trận nổ đó, hệ thống mới khởi động lại.
"Ôi trời... Kí chủ còn sống không đây? Kiểm tra tình hình sinh mệnh!" hệ thống lo lắng.
"Đang kiểm tra tình hình sinh mệnh... Hoàn toàn bình thường!" bảng thông báo hiện ra.
"Hả? Vẫn ổn?" hệ thống có chút giật mình.
Nó nhìn lại khoảng không thần thức Y Dạ. Không thấy bản thể Y Dạ đâu nhưng lại có thể thấy một loạt khí đang chảy nhanh, quyện dần vào nhau.
"A... Bảo sao mình cứ cảm thấy sai sai! Ra là vấn đề ở chỗ đó sao trời!" hệ thống nhìn bất lực.
Là nó đã chọn sai bản nâng cấp cho Y Dạ. Bản nó chọn là bản chưa hoàn chỉnh.
Hậu quả là khí tự nhiên trong cơ thể càng vận linh khí thì sẽ bị nén càng nặng. Chỗ thừa cho linh khí bỗng dư ra quá nhiều, thế là linh khí xung quanh cứ thế bị hút vào trong người Y Dạ.
Chỗ thừa nhiều, linh khí chảy càng nhanh. Linh khí vào càng nhanh, khí thường càng bị nén lại.
Thế là tốc độ hai bên tỉ lệ thuận nhau. Khí thường bị nén cho cô đặc, nhỏ lại. Linh khí cứ thuận thế mà chảy vào như thác. Chảy nhanh tới mức cơ thể xử lí tạp khí không kịp, đâm ra quá tải.
Khí thường cùng lúc bị nén cho quá nặng thế là bung ra. Linh khí chảy mạnh cùng khí thường bị nổ do nén nhiều, tạo một vụ nổ khí cực lớn.
Tất nhiên là tất cả sự việc trên xảy ra trong thần thức của Y Dạ.
Còn lí do vì sao cơ thể không có vấn đề gì thì là do vụ nổ xảy ra vừa đúng lúc.
Hai dòng khí lớn tương đương nhau giao nhau, trung hòa lẫn nhau, hòa quyện lại, tự cân bằng và cứ như thế là cơ thể giữ được an toàn.
Y Dạ hiện tại là đang ngủ say không biết gì. Hệ thống lúc đó dù chưa kịp mở chế độ an toàn nhưng lại mở được chế độ cưỡng chế ngủ đi, để đảm bảo linh hồn Y Dạ không bị thổi cho bay ra khỏi cơ thể.
"Chuyện này đánh chết bản hệ thống cũng không khai! Khai ra là tại mình bấm mục nâng cấp sai thì kí chủ lại đánh chết mất!" hệ thống cười trừ. Nó tự thấy ớn lạnh khi nghĩ tới cảnh Y Dạ trong thần thức dùng một loạt cổ tự tấn công phóng thẳng vào màn hình nó. Không đau nhưng chóng hết cả mặt.
.....
Tiểu Viên ở bên cạnh Y Dạ cũng bị giật mình vì dòng khí đang chạy rất nhanh quanh Y Dạ đột ngột bị hút hết vào người.
Sau đó thì chợt im lặng bất thường và Y Dạ cũng không có chút động tĩnh nào nữa. Sự bất động và im lặng của Y dạ còn đáng sợ hơn cả trước.
"Chị! Chị bị làm sao thế?!" Tiểu Viên hết sức lo lắng. Y Dạ vẫn không có phản ứng gì.
"Chị..." "Tỉnh lại đi mà! Nói gì đó với em đi!"
Tiểu Viên đang trở nên lo lắng thái quá nhưng sự thật là khi nhìn thấy Y Dạ càng ngày càng trở nên lạnh đi, không lo thực sự không được.
"Làm sao mà bảo em tin tưởng được khi mà chị cứ bất động thế này?"
Cậu chưa bao giờ cảm nhận được sự lo lắng khi mất đi bất cứ thứ gì hơn thế.
- -----
Chúc mừng truyện đạt tới con số 50 chương ^^!