Nàng cũng không nên trực tiếp hỏi thăm số điện thoại của người ta. Nhưng mà cũng may bởi vì kinh nghiệm nhiều năm làm tiểu tam, có thể nhẫn nhịn lẳng lặng chờ đợi thời cơ đến.
Lý Tư Tư đối với mình rất có lòng tin. Nàng lúc trước cùng cái vị ngân hàng kia đi theo lâu dài. Người như vậy nàng có thể leo lên được, còn không sợ trèo lên Vương Tuấn được sao.
Lý Tư Tư miệng nhỏ uống từng ngụm nước, ánh nhìn thỉnh thoảng quét mắt một vòng quanh Vương Tuấn.
Vương Tuấn ngồi ở bên cạnh bà ngoại Dương Hạo, vẫn đùa với con của mình, cùng mấy bà dì vừa nói vừa cười, chỉ là không có phản ứng với Lý Tư Tư.
Người như Lý Tư Tư y đã gặp nhiều rồi, mặc dù Lý Tư Tư hôm nay vẫn còn có thể kín đáo hơn, như Vương Tuấn vẫn như cũ một cái liền có thể nhìn ra tâm tư của nàng.
Rất nhanh liền khai tiệc, Đô Đô ngoan ngoãn ngồi vào vị trí của mình, trong miệng cao hứng hô lên_: “Ăn cơm thôi.”
Bà ngoại đem chén đã xới cơm để trước mặt Đô Đô, Vương Tuấn liền đem đồ uống đưa cho mọi người.
Những người khác không biết quan hệ giữa Dương Hạo cùng Vương Tuấn, đều đem Vương Tuấn làm khách nhân tôn quý. Đại tỷ vừa nhìn thấy Vương Tuấn lấy đồ uống cho mọi người, vội vàng đứng dậy_: “Vương tổng ngài ngồi xuống, ngài là khách, những thứ này để chúng ta đi.”
Vương Tuấn không có đồng ý, cười_: “Không sao, như vậy mọi người đem tôi là người ngoài rồi.”
Thật ra thì Vương Tuấn muốn nói, thật ra đều là người một nhà cả.
Nhưng mà tạm thời không phải lúc, bây giờ chỉ có thể làm những thứ này, cũng là vì cho người nhà Dương Hạo lưu lại ấn tượng tốt. Lúc ấy còn có thể khuyên nhủ cha mẹ Dương Hạo, không phản đối bọn họ là được.
Hôm nay có cha mình theo bên cạnh, Đô Đô làm tiểu chủ nhân đặc biệt nghe lời, ngoại trừ gắp thức ăn cho cha, còn chủ động xới cơm cho cha.
Sau khi khai tiệc, Dương Hạo còn phải đi mỗi bàn chào mời. Lúc đến bàn của Vương Tuấn bọn họ, thấy Vương Tuấn cùng người nhà ở chung cũng không tệ lắm, trong lòng cũng yên tâm không ít.
-“Bà ngoại, dì cả, dì hai, … đại tỷ, nhị tỷ, mọi người ăn ngon miệng, hmm.., Vương tổng cũng vậy, đều là người một nhà, đừng khách khí.”
Vương Tuấn thấy Dương Hạo giả bộ dạng cùng mình khách khí, cũng hướng hắn gật đầu_: “Ta cũng tùy ý.”
Nói xong thừa dịp mọi người không để ý, hướng vợ y nở nụ cười câu dẫn người.
Dương Hạo liếc y một cái, ý bảo y hảo hảo thể hiện, sau đó liền đi đến những bàn khác.
Sau khi ăn cơm xong, bà ngoại bọn họ muốn dẫn theo Đô Đô. Vương Tuấn muốn cùng con trai ở chung lâu thêm một lát, liền lấy cớ Đô Đô cảm mạo nói muốn dẫn bé đến bệnh viện khám thử.
Bà ngoại có chút do dự_: “Cái này thật quá làm phiền đến cậu.”
Mặc dù Đô Đô cùng Vương Tuấn thoạt nhìn rất thân thiết, nhưng dù sao cùng y cũng không có quan hệ máu mủ gì, Đô Đô kề cận Vương Tuấn như thế vốn không tốt lắm.
Vương Tuấn giải thích_: “Bà ngoại yên tâm, chớ xem cháu là người ngoài. Đô Đô là cháu nhìn từ nhỏ đến lớn, thân thể của nó vẫn luôn không được tốt lắm, bị cảm cũng dễ dàng tái phát. Cháu dẫn nó đi khám thử, trong lòng cũng yên tâm hơn.
Vừa lúc Dương Hạo đi tới, liền mở miệng_: “Vậy thì phiền toái Vương tổng rồi. Tôi hôm nay cũng không rảnh, anh liền dẫn Đô Đô đi khám một cái xem thử ra sao.”
Dương Hạo nói như vậy, bà ngoại mới yên tâm, trong lòng suy nghĩ, Vương tổng này cũng không tệ lắm.
Sau khi Vương Tuấn đi, bà ngoại cùng đám người đại tỷ bọn họ vây quanh nói chuyện phiếm, cũng khen Vương Tuấn làm người thật hào phóng, không có sĩ diện, suy nghĩ cũng chu đáo.
Vương Tuấn dẫn Đô Đô đi bệnh viện để bác sĩ khám, xác định chỉ cần sau khi uống ấy phần thuốc là không thành vấn đề, liền dẫn theo Đô Đô đi công viên trò chơi một vòng.
Lúc đi ngang qua cổng nhà trẻ, gặp nhóm trẻ con đang tan học, Đô Đô sau khi thấy liền chỉ vào cổng lớn nhà trẻ nói_: “Cha, thật nhiều ca ca, tỷ tỷ.”
-“Đúng vậy, nơi này là nhà trẻ, sau này bảo bối cũng sẽ đi học, có thể cùng rất nhiều bạn nhỏ cùng nhau chơi đùa.”
Đô Đô mong đợi cười lên_: “Có thật không, cha, con muốn đi nhà trẻ.”
Vương Tuấn gật đầu_: “Rất nhanh sẽ được thôi.”
Đô Đô đi học đúng là một vấn đề. Thời điểm đến tháng chín thì phải đưa bé đến trường học rồi.
Nhưng mà vừa nghĩ Dương Hạo nói với y, lúc Đô Đô xảy ra ngoài ý muốn bị bắt cóc vẫn là tại trường học, Vương Tuấn giận tái mặt.
***
Ăn cơm trưa xong, không ít người liền đi vào trong gian phòng bắt đầu chơi mạt chược. Dương hạo vốn là mở giải trí nông thôn, nên những thứ này căn bản là không thiếu.
Hắn mời một ít công nhân lao động giản đơn, rót nước pha trà… Thật không cần đến hắn quan tâm.
Mệt mỏi tới trưa Dương Hạo rốt cuộc có thể nghỉ ngơi một chút.
Dương Hạo đang uống nước giải khát, từ sáng đến trưa nói quá nhiều, nước cũng không kịp uống một ngụm.
-“Hạo Hạo, hôm nay mệt đến chết sao?”
Dương Hạo xoay người lại, nhìn thấy người đến là đại tỷ vội vàng đứng dậy.
-“Tạm ổn, cũng không phải là mệt chết.”
Đại tỷ đưa tay đè xuống, để cho hắn đừng làm việc, sau đó kéo băng ghế ngồi xuống bên cạnh hắn, hỏi một chút chuyện về giải trí nông thôn.
Tiếp theo đại tỷ nhìn bên cạnh xem thử, nhỏ giọng nói với Dương Hạo_: “ Em nói Vương tổng kia để ý một chút, Lý Tư Tư đại khái có ý gì đó đối với y.”
Đột nhiên nghe đến chị họ có ý đồ đối với bạn trai của mình, Dương Hạo nghi hoặc_: “Là sao?”
-“Trước đó không lâu, nàng bị lão nam nhân vứt bỏ, hôm nay lại thấy Vương tổng đại khái là muốn trèo lên. Lúc trước khi ăn cơm có quá nhiều người nên nàng không tiện mở miệng, đại khái muộn tý nữa sẽ tới hỏi thăm em chuyện của Vương tổng.”
Dương Hạo cũng rõ ràng chị họ mình là hạng người gì, đại tỷ vừa nói như thế, hắn cũng chú ý trong lòng.
-“Được, chuyện này em nhớ kỹ, cảm ơn đại tỷ.”
Đại tỷ cười cười_: “Người này quả nhiên thật không biết xấu hổ…”
Dương Hạo miễn cưỡng cười cười, tâm tình có chút phức tạp.
Mặc dù biết Vương Tuấn diện mạo đẹp trai, nhưng mà chị họ vừa nhìn liền thích, hắn trong lòng vẫn có chút không thoải mái.
Vừa nghĩ đến mình còn tình địch là Dịch Thiển, Dương Hạo cảm thấy chính mình muốn không ăn giấm cũng thật quá khó khăn a.
Xế chiều rất nhiều thân thích cũng đi trở về, Lý Tư Tư một chút cũng không ngồi yên, không yên lòng nhìn đông nhìn tây.
Nàng nhìn mẹ Dương hiện tại ở không, liền đi tới.
Lý Tư sửa sang lại tóc của mình, cười mỉm hỏi_: “Dì Tư, hết bận rồi à.”
Mẹ Dương có chút giật mình, Lý Tư Tư người này bình thường sẽ vô cùng kiêu ngạo, làm sao đột nhiên lại trở nên khách khí như vậy?
Mẹ Dương gật đầu_: “Coi như là đã giúp đỡ xong rồi, làm sao vậy Lý Tư Tư, có chuyện gì vậy?”
Mẹ Dương biết Lý Tư Tư như vậy, tuyệt đối là có chuyện muốn cầu cạnh bà.
Qủa nhiên là mẹ Dương đoán không có sai, Lý Tư Tư đem mẹ Dương kéo qua một bên, nhỏ giọng hỏi_: “Dì Tư, số điện thoại của Vương tổng dì có không? Hôm nay cùng y nói chuyện có nói đến chuyện rau dưa xanh sạch. Con có một người cũng làm cái này, Vương tổng có hứng thú về nó. Nhưng mà khi đó đang dùng cơm, cũng không có lưu lại số điện thoại. Ai biết sau khi ăn cơm xong, Vương tổng liền dẫn Đô Đô đi đến bệnh viện. Bạn của con vừa mới hỏi chuyện này, con lại không liên lạc được với Vương tổng. Vậy thì, nếu dì có số điện thoại cho con được không?”
Mẹ Dương nhìn Lý Tư Tư_: “Như vậy sao… Nhưng mà số điện thoại của Vương tổng, dì không có.”
Mẹ Dương vừa nghe cũng biết Lý Tư Tư đang nói láo, không nói nàng làm gì biết đến chuyện làm rau dưa xanh sạch. Bạn của nàng nếu muốn hợp tác với Vương tổng còn có thể không lưu lại số điện thoại sao.
Lý Tư Tư thấy chỗ dì Tư hỏi cũng không ra, bĩu môi không nói hai lời liền rời đi.
Lý Tư Tư thật ra vô cùng không muốn đi nói chuyện với Dương Hạo, nhưng bây giờ có số điện thoại của Vương tổng chỉ có Dương Hạo.
Cuối cùng nàng vẫn là bất đắc dĩ đi tìm Dương Hạo.
Lý Tư Tư trên mặt tràn đầy nụ cười_: “Hạo Hạo a.”
Bình thường nàng cùng Dương Hạo không có làm sao mà nhẹ nhàng nói chuyện với nhau, cho nên hiện tại nụ cười trên mặt cũng có vẻ đặc biệt cương cứng.
Dương Hạo thấy Lý Tư Tư, lập tức nghĩ đến lời lúc trước của đại tỷ.
Qủa nhiên là tìm đến.
-“Làm sao vậy nhị tỷ?”_Dương Hạo giả bộ không hiểu.
-“À, cũng không có gì, chính là số điện thoại của Vương tổng có thể cho ta được không? Một người bạn của ta cũng là làm công viên sinh thái nên muốn tìm y làm quen một chút.”
Dương Hạo nở nụ cười_: “Cái này sao, không thành vấn đề, để ta đi tìm thử xem.”
Lý Tư Tư vừa nghe, âm thầm cười cười, Dương Hạo này không có đại não vẫn là rất dễ dụ dỗ.
Dương Hạo ở trên điện thoại lật đến lật lui, tìm thật lâu. Lý Tư Tư ở một bên chờ rất nóng nảy_: “Tìm được chưa Hạo Hạo?”
Nàng đưa cổ qua, muốn nhìn điện thoại của Dương Hạo.
Dương Hạo lập tức đứng lên_: “Tìm được rồi, là cái này.”
Dương Hạo xích ra một chút, khiến cho Lý Tư Tư suýt tý bị té, bộ ngực của nàng khẽ phập phồng, hiển nhiên là có chút khó chịu.
Nhưng mà nàng vẫn nhịn không nóng giận, mặt giả vờ cười_: “Đến, đưa ta nhìn xem thử.”
Dương Hạo không có nghe nàng, trực tiếp đọc số cho nàng.
Lý Tư Tư vội vàng nhớ kỹ, số điện thoại có được xong liền xoay người rời đi.
Dương Hạo nhìn bóng lưng Lý Tư Tư cười, sau đó hắn lấy điện thoại ra, gởi tin nhắn cho Vương Tuấn.
-“Vương tổng, gần đây số đào hoa rất tốt nha.”
Thấy tin nhắn này Vương Tuấn có chút giải thích không được.
Trong lòng rất nghi ngờ, Dương Hạo là làm sao thế này? Hay là Dịch Thiển lại đi quấy rối hắn?