Diệp Hạo Hiên dùng hết toàn lực, côn th*t lớn hung hăng mà thao làm tiểu huyệt Thẩm Nhan.
Bạch bạch bạch bạch…
Chỗ giao hợp hai người phát ra âm thanh vang dội, huyệt đạo Thẩm Nhan ngăn không được d*m thủy chảy ra bên ngoài, hai vú bự trước ngực dưới sự xoa bóp của nam nhân thay đổi hình dạng, trên nhũ thịt màu trắng lưu lại đạo đạo hồng ngân.
Hắn giống như dã thú động dục, một bên tàn nhẫn thao hoa huy*t cô, một bên cúi đầu dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn da thịt cô.
Từ cổ đến phần lưng, hỗn độn phân bố dấu răng rõ ràng.
“A… A… A…”
Đại dương v*t nam nhân mỗi thâm đỉnh tiểu huyệt, Thẩm Nhan liền sảng đến lãng kêu một tiếng.
Hai chân cô đã không nghe sai sử, không nhịn được run lên, thân thể xụi lơ như bùn, hoàn toàn dựa vào nam nhân chống đỡ trọng lượng thân thể cô.
Rốt cuộc, Diệp Hạo Hiên đem một chút tinh dịch cuối cùng trong trứng dái cũng bắn ra tới.
Sau khi bắn tinh xong, nam nhân cũng không có vội vã đem đại dương v*t từ huyệt đạo rút ra.
Hắn ôm cô ghé vào trên cửa kính, mỏi mệt thở phì phò, chút ít tinh dịch vẩn đục từ khe hở giao hợp giữa hai người chảy xuôi ra tới.
“Em… em không được đứng được nữa, em muốn… muốn nằm xuống nghỉ ngơi.
”
Thẩm Nhan đã mệt đến sức lực nói chuyện cũng không có, hai chân dài kia của cô cho tới bây giờ còn run lên, huyệt đạo hàm chứa đại dương v*t lại sưng lại trướng, miệng hoa huy*t co rút.
Diệp Hạo Hiên giống một con sư tử vừa mới ăn no nê, ghé vào đầu vai Thẩm Nhan thở phì phò ứng thanh: “Được.
”
Theo sau, hắn ba một tiếng đem đại dương v*t từ huyệt nhỏ rút ra, miễn cưỡng bài trừ một tia sức lực, cắn răng đem cô từ trên mặt đất ôm lên, thong thả hoạt động, nện bước hướng sô pha đi đến.
Đã không có đại dương v*t tắc, đại lượng tinh dịch theo huyệt khẩu cô chảy ra, dọc theo kẽ mông nhỏ giọt trên sàn nhà.
Bọn họ mỗi một bước, trên sàn nhà liền sẽ xuất hiện một giọt sền sệt tinh dịch.
Tinh dịch nhỏ giọt trên mặt đất, thong thả phát huy trong không khí, trong phòng khách to như vậy nháy mắt tràn ngập ái muội.
Hai người thân thể trần trụi, ôm nhau nằm ngã vào sô pha to rộng.
Thẩm Nhan mị nhãn như tơ, kiều mị nhìn chăm chú vào nam nhân bên người, cô đầu gối lên cánh tay hắn, mà tay còn lại của hắn thưởng thức vú cô, hai người liếc mắt đưa tình đối diện.
“Anh có người trong lòng sao?”
Thẩm Nhan nhìn đôi mắt Diệp Hạo Hiên, dùng nói phương thức chuyện phiếm thử thăm dò tâm ý hắn.
Diệp Hạo Hiên nghe vậy, ánh mắt hơi hơi lóe lên, tay nắm vú Thẩm Nhan dừng lại.
Hắn ở trong lòng để tay lên ngực tự hỏi: Mình thích cô sao?
Đáp án là khẳng định.
Mặc dù bọn họ tổng cộng mới gặp ba lần, hơn nữa đều không tính đặc biệt hiểu biết lẫn nhau, nhưng thân thể bọn hắn lại dị thường phù hợp, yêu hay không yêu, thân thể so với tâm lý muốn biểu hiện đến càng thêm thành thật.
Trầm ngâm sau một lúc lâu, Diệp Hạo Hiên rốt cuộc mở miệng thành khẩn đáp: “Có.
”
Thẩm Nhan trong lòng trầm xuống, vẫn là nhịn không được truy vấn nói: “Vậy anh là bởi vì cô ấy mới vẫn luôn không yêu đương sao?”
Diệp Hạo Hiên hơi hơi sửng sốt, mày rậm nhíu lại, truy vấn nói: “Em làm sao biết anh vẫn luôn không yêu đương?”
“Cái này… Ha hả… Kỳ thật là bạn học của em nói chuyện bát quái của anh, em trong lúc vô ý cũng nghe được một ít.
”
Thẩm Nhan cái khó ló cái khôn, thực mau nghĩ ra lý do thoái thác, tiếp theo, cô lại thử tính truy vấn nói: “Vậy anh hiện tại có phải bởi vì bị người trong nhà thúc giục, cho nên bắt đầu đi xem mắt hay không?”
Lông mày Diệp Hạo Hiên nhăn lại càng chặt, đôi mắt thâm trầm tràn đầy kinh ngạc, “Cái này em làm thế nào cũng biết được?!”.
Danh Sách Chương: