Hàn Thần Hội cảm thấy trong đầu mình có pháo hoa nở rộ!
Là em.
Trịnh Hào Dữ nói với cô "là em"!
Điều này có nghĩa là...
"Ông xã~" Hàn Thần Hội giang hai tay ra, ôm chặt lấy Trịnh Hào Dữ, chớp chớp mắt một cái, "Anh đang muốn nói....!em là girl crush của anh phải không! "
Trịnh Hào Dữ: "......"
Hàn Thần Hội gối trên vai anh nghiêng nghiêng đầu, mặt đầy tươi cười: "Em là tình đầu của anh sao?! "
Trịnh Hào Dữ: "......"
Thấy vẻ mặt Trịnh Hào Dữ hững hờ, không có bất kỳ ý tán đồng nào, Hàn Thần Hội lập tức nhíu mày: "Anh sao thế? Chẳng lẽ đó không phải ý anh à?"
Trịnh Hào Dữ lạnh nhạt thản nhiên nói: "Đương nhiên không phải..."
Đôi mắt to của Hàn Thần Hội lập tức trợn tròn!
Cô nghiến răng nghiến lợi trong lòng, người đàn ông thối thẳng như ruột ngựa này, lại sắp sửa cất lên [thẳng nam phát biểu] của anh ta đấy!
"Anh vốn không có girlcrush gì cả, còn về cái gọi mối tình đầu..."
Trịnh Hào Dữ khẽ nhếch khóe môi, cười chẳng có ý cười nhẹ nhàng thơm "chụt" lên đôi môi đỏ mọng của Hàn Thần Hội.
"Thì anh cũng đã nói ở đằng trước rằng "nếu một mực phải có thì đó là em", trên thực tế anh chưa từng yêu quá ai, vậy lấy đâu ra cái gọi là mối tình đầu chứ?"
Hàn Thần Hội: "......"
Tốt lắm! Rất tốt! Tiểu Trịnh thái tử gia, không hổ là anh:)
Phát ngôn thẳng nam có thể đến muộn nhưng tuyệt không bao giờ vắng mặt:)
Hàn Thần thở phì phì hừ vài cái, đè lại bả vai Trịnh Hào Dữ, hơi ngẩng đầu lên, mở hai môi, nhắm ngay bả vai anh, cật lực cắn mạnh vào!
Vết cắn của cô ấy, không hề có chút thương xót nào!
Cơn đau đột ngột khiến Trịnh Hào Dữ bỗng nhiên híp lại khóe mắt, giây tiếp theo anh đưa tay vuốt ve khuôn mặt Hàn Thần Hội, cúi đầu cười: "Làm sao vậy? Cắn mạnh thế à? Em định mưu sát thân phu đấy hả?"
"!!!"
Hàn Thần Hội nhả miệng ra, hung tợn trừng mắt nhìn Trịnh Hào Dữ một cái, rất bất mãn đẩy ra lồng ngực anh——
"Anh tránh ra! Bắt đầu từ hôm nay, em với anh sẽ chiến tranh lạnh trong ba ngày! Em từ chối nói chuyện với anh! Ngay lúc này! Em phải đi ngủ! "
Hàn Thần Hội xoay người, đưa lưng về phía Trịnh Hào Dữ, tủi thân cuộn mình thành một quả bóng, quả thực là cái "túi nổi giận".
Trịnh Hào Dữ đem "túi nổi giận" vớt vào trong ngực, "Ban nãy em còn than đói mà? Sao thế không ăn mà đã đi ngủ sao?"
Hàn Thần Hội nhắm chặt hai mắt, không để ý tới Trịnh Hào Dữ.
Vừa rồi chính miệng cô nói sẽ chiến tranh lạnh với đối phương ba ngày, sao có thể thất hứa chỉ trong tích tắc?
Trịnh Hào Dữ nhìn vẻ mặt ngạo kiều của Hàn Thần Hội, nhịn không được cười khẽ một tiếng.
Chiếc "túi nổi giận" này giây tiếp theo đã biến thành "Quỷ ngạo kiều" rồi...
Trịnh Hào Dữ không dỗ Hàn Thần Hội nữa, mà khoác áo ngủ, đi vào phòng tắm súc miệng đơn giản, mở cửa phòng, xuống lầu.
Môi Hàn Thần Hội mím chặt.
Nếu không phải ở trên giường vừa rồi nước mắt chảy quá nhiều, hiện tại thật sự không còn nước mắt, cô thực sự sẽ trực tiếp khóc ngất trên giường...
Trịnh Hào Dữ là tên chết tiệt thẳng nam đầu đất!
Cô vốn không nên có bất kỳ ảo tưởng về anh ta!
Cũng là tự trách chính cô...
Nghe những lời bùi tai của Trịnh Hào Dữ nói ấy, cô đã ảo tưởng mình là girlcrush, bạch nguyệt quang, mối tình đầu của anh ta cơ chứ...
Còn không bằng ảo tưởng cô là...!Cô là...!em gái thất lạc nhiều năm của anh ta còn đáng tin cậy hơn ấy:)
Bực nhất chính là, sau khi tổn thương cô bằng một đống lời phát ngôn thẳng nam cộc cằn kia, anh ta lại không giống như trước kia, bắt nạt cô xong sẽ ở lại ôm cô, dỗ cô, còn lúc này đây anh ta thế nhưng ném cô lại một mình trên giường, bản thân thì tự tại bỏ đi...
A!
Đàn ông!
Nhân gian không đáng.jpg ️
Cẩu nam nhân làm tôi rơi nước mắt đi tìm chết đi.jpg
Hàn Thần Hội quấn chặt chăn bông, tuyệt vọng nghĩ...!có lẽ...!Đây chính là hôn nhân không có tình yêu đi, ngoại trừ tình dục nảy sinh, những chuyện khác sóng não vĩnh viễn không hợp nhau...
Than ôi...
Cô thở dài trong lòng.
Ngay từ đầu, vào đêm tân hôn của bọn họ, không, thậm chí sớm hơn, từ lần chạm mặt đầu tiên - cô đã biết hai người là duyên phận của cha mẹ, nếu không có "Một lời nói tựa ngàn gói vàng" hai vị lão gia họ Trịnh và họ Hàn, nếu không phải ông nội Trịnh và ông nội Hàn không quên lời giao ước của tổ tiên, quyết định thực hiện lời giao ước hôn nhân giữa hai gia đình ấy, có lẽ cả đời này cô sẽ không bao giờ lấy Trịnh Hào Dữ...
Không đúng, phải nói là cả đời này cô cũng sẽ không có cơ hội quen biết đến Trịnh Hào Dữ.
Hai người bọn cô vốn không đến từ cùng một thế giới
Hàn Thần Hội cô, vào giới giải trí là một bình hoa không có năng lực nghiệp vụ, nếu không vào giới giải trí thì hoặc là một người nhân viên công chức bình thường, hoặc là "con kế thừa cha" làm nghề điêu khắc gỗ, hoặc là tham gia vào ngành dán tranh lông vũ.
Nhưng cho dù cô có bước chân vào con đường nào đi nữa thì cũng vĩnh viễn không bao giờ có thể leo lên được Tiểu Trịnh Thái Tử Gia.
Mà sau khi cô gả cho Trịnh Hào Dữ, bất kể là trong nhà hay ngoài ngõ, trên giường hay dưới giường, ngoại trừ thỉnh thoảng sẽ phát biểu những câu thẳng nam tức chết người ra thì anh ta chưa bao giờ bạc đãi cô.
Hàn Thần Hội với tay lên trên tủ đầu giường, ôm bó hoa tươi mà Trịnh Hào Dữ tặng cô vào trong ngực.
Những bông hoa nằm lặng lẽ trong vòng tay của cô.
Cô nhẹ nhàng ngửi ngửi, hương thơm ngọt ngào, thấm vào ruột gan.
Mỗi lần Trịnh Hào Dữ ra nước ngoài, không ngoại lệ sẽ mang về cho cô một đống quà tặng, mỗi một món quà đều có giá liên thành
Bình thường sẽ luôn hỏi cô có tiền hay không, sợ cô thiếu tiền sẽ chịu khổ, khi phải về nhà chính nhà họ Trịnh anh sẽ phối hợp với các loại diễn xuất không dám xem của cô một cách tinh tế, thậm chí vào ngày kỷ niệm cưới còn tặng cho cô một căn phòng đầy hoa tươi là ước mơ của bao cô gái...
Chuyện nam nữ càng không cần phải nói, tuy rằng Hàn Thần Hội chỉ trải qua một người đàn ông là Trịnh Hào Dữ, nhưng cô cũng không phải là trẻ con, thường ngày lướt mạng đọc truyện xem tin tức cũng biết, hay qua những câu chuyện tâm sự giữa chị em con gái, cô có thể dễ dàng phán đoán được ở phương diện kia Trịnh Hào Dữ thuộc chất lượng thượng thừa...
Anh ấy có thể thỏa mãn tất cả mong muốn của cô.
Ba trăm sáu mươi độ toàn diện không có góc chết thỏa mãn.
Theo một nghĩa nào đó mà nói, Trịnh Hào Dữ ngoại trừ không cho cô được tình yêu, không cho cô được sự gần gũi gắn bó - tuy rằng điểm này anh đang từng bước cải thiện, thời gian anh ở nhà rõ ràng đã nhiều hơn trước rất nhiều.
Ngoài hai khía cạnh đó ra thì Trịnh Hào Dữ đúng là một người chồng hoàn hảo.
Cho nên,...
Cô còn tham lam cái gì nữa?
Không phải ngay từ đầu đã biết đây là hôn nhân không có tình yêu hay sao?!
Hơn nữa lúc trước Trịnh Hào Dữ cũng đã chính miệng nói với cô——
Dink.
Không có tình yêu.
Tóm lại, khi cô muốn đi theo anh tức đã phải chuẩn bị tâm lý tốt.
Cô có thể cả đời tiêu tiền của anh, sử dụng thân thể anh, đồng dạng, cô cũng sẽ cả đời không có con, không có tình yêu.
Về chuyện sinh con cái cô không ý kiến nhiều bởi cô cũng không quá thích hay không thích gì cả, cho dù là Dink thật sự thì cô cũng có thể miễn cưỡng tiếp nhận, vả lại nếu dựa theo tính cách còn trẻ con của cô và thích chơi bời của Trịnh Hào Dữ, bọn họ cũng không thể dắt theo con đi được...
Nhưng nếu là một cuộc hôn nhân mà không có tình yêu...
Cô có thực sự có thể kiên trì cả đời không?
Cho dù có thể kiên trì cả đời...
Hàn Thần Hội tủi thân cắn vào góc chăn, yên lặng rơi một giọt nước mắt.
Vậy thì...!Tình cảm của cô sẽ phải cất chứa nơi nào?
Mười phút sau.
Cửa phòng ngủ lại bị đẩy ra.
Hàn Thần Hội đang tủi thân ôm hoa tươi, cô có thể nghe thấy Trịnh Hào Dữ đi thẳng tới chỗ cô.
Đối phương ngồi ở bên giường, nhẹ nhàng vỗ vỗ mông cô, dịu dàng nói: "Hội Hội, dậy nào, ăn một chút rồi hẵng ngủ.
"
Hàn Thần Hội bất mãn "hừ" một tiếng.
Đừng tưởng rằng anh dịu dàng gọi cô là "Hội Hội" là cô sẽ tha thứ cho đống lời thẳng nam vừa rồi của anh.
Chỉ qua vài giây, trước mũi Hàn Thần Hội đã không còn chỉ có hương hoa tươi thơm mát mà còn lẫn trong đó hương thức ăn thơm phức...
"Anh đã nấu món cháo tôm tươi cua hoa mà em thích ăn này! Cua hoa và tôm lớn đều là anh tự bóc, em thật không đói hả? Không muốn ăn sao?"
Hàn Thần Hội giả vờ buộc phải chề môi.
Hàn Thần Hội cô dù có chết đói! Chết ngoài đó! Nhảy từ đây xuống! Cô cũng sẽ không ăn một cái gì đó của anh ta!
"Em thật sự không ăn sao?"
Trịnh Hào Dữ giả mù thở dài, "Vậy quên đi, coi như anh không có việc gì cũng đi hiến ân cần, vừa vặn anh cũng chưa ăn cơm, vậy anh không khách khí nữa nhé——"
Trịnh Hào Dữ bưng chén cháo nên, vừa ăn một miếng, Hàn Thần Hội liền lấy ra khí thế của "cá mặn lật mình" trở thành một con khỉ lông vàng lật mình!
Trước ngực cô ôm hoa tươi và chăn bông, ngồi ở chỗ đó, mặt không cảm xúc trừng mắt nhìn Trịnh Hào Dữ.
Trịnh Hào Dữ nhẹ nhàng nở nụ cười, cầm lấy cánh tay Hàn Thần Hội, kéo cô về phía trước một chút, anh dùng thìa nhỏ múc một ngụm cháo, nhẹ nhàng thổi hơi nóng, đút đến bên miệng Hàn Thần Hội.
Đối với Hàn Thần Hội mà nói, vạn vật đều có thể ném nhưng thần thái không thể rớt!
Cô tỏ ra "khó xử" mà hơi há miệng.
Trịnh Hào Dữ lập tức nhét một thìa cháo tôm tươi cua hoa vào miệng cô.
Thấy Hàn Thần mặt không chút thay đổi ăn xuống, Trịnh Hào Dữ nhướng mày: "Ngon sao? "
Hàn Thần Hội vẫn như cũ mặt không chút thay đổi.
Nếu vừa rồi đã nói muốn chiến tranh lạnh ba ngày, đương nhiên cô phải kiên trì ba ngày!
Thời gian sau đó, trong phòng ngủ im ắng, chỉ có âm thanh Trịnh Hào Dữ đút cháo cho Hàn Thần Hội ăn, cùng với...!Chỉ có Hàn Thần Hội một mình có thể nghe được tiếng "bốp, bốp, bốp" vả vào mặt ——
Thật thơm.jpg
Hàn Thần Hội một hơi đem cả chén cháo tôm cua hoa ăn xong, lúc cô đang vui vẻ liếm môi, cô đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
Cô thật sự đã quá đói bụng, đầu óc không mảy may nghĩ ngợi gì mà vét sạch chén cháo, nhưng......nhưng còn Trịnh Hào Dữ thì...?
Hàn Thần Hội ngước mắt lên, nhìn chăm chú vào Trịnh Hào Dữ.
Trịnh Hào Dữ đứng dậy, đem chén rỗng Hàn Thần Hội ăn xong đặt lên bàn trà trước sô pha trong phòng ngủ, lại đi trở về, vừa vặn đối diện với đôi mắt to của Hàn Thần Hội.
Anh lập tức đoán được ý nghĩ trong mắt cô.
"Không sao." Trịnh Hào Dữ ngồi xuống bên giường, từ trong ngực Hàn Thần Hội đoạt lấy bó hoa tươi kia, một lần nữa đặt trở lại tủ đầu giường, lại từ trong ngực cô đoạt lấy chăn bông.
"Anh ăn em là tốt rồi ——"
Hàn Thần Hội: "......"
Ba ngày chiến tranh lạnh.
Hàn Thần Hội không phải nói mà thôi.
Trên thực tế, ba ngày này, Trịnh Hào Dữ không có một ngày ở nhà, cô không biết anh đang bận rộn với công việc hay còn đang bận rộn trên sòng bạc câu lạc bộ đêm.
Hàn Thần Hội cũng không có thời gian suy nghĩ chuyện của Trịnh Hào Dữ.
Ban ngày cô bận quay phim "Thư từ qua lại lần thứ hai", buổi tối quay phân cảnh đêm, mỗi ngày đều phải nửa đêm mới về nhà, nhanh chóng tẩy trang, tắm rửa xong, liền mệt mỏi nằm trên giường trực tiếp ngủ.
Ba ngày sau, Trịnh Hào Dữ cũng không về nhà.
Hàn Thần Hội đoán được anh hẳn là ra nước ngoài.
Trước kia anh thường xuyên phải ra nước ngoài, cũng rất ít khi thông báo cho cô, nhớ tới sẽ nói cho cô một tiếng, không nhớ nổi thì thôi, vả lại lúc không nhớ nổi thì càng nhiều.
Đối với chuyện anh ra nước ngoài bận rộn làm ăn, giữa bọn họ đã có sự ăn ý.
Đoàn làm phim "Ánh Lửa Chi Luyến " đã đóng máy.
Tin tức này đã gây ra một cơn sốt trên mạng.
Hàn Thần Hội có chút khó đồng cảm như bản thân mình cũng bị, phân cảnh nhân vật "Chiến Mạt Mạt" do cô thủ vai đã lĩnh cơm hộp từ một đoạn thời gian trước rồi.
Cô là diễn viên nữ thứ N tham dự tiệc đóng máy.
Cái gọi là tiệc đóng máy,chính là cho truyền thông xem.
Ngoại trừ chủ tịch Hoàng, các lãnh đạo cấp cao có danh tiếng khác trong truyền thông Quân Thị đều tham dự, Chu Chỉ Hân với tư cách là người trong nghề, cũng được mời tham gia tiệc đóng máy "Ánh Lửa Chi Luyến"
Điều khiến Hàn Thần Hội và Chu Chỉ Hân cảm thấy bất ngờ chính là...
Cổ đông đầu tư thế mà cũng có mặt, lại còn là một bóng dáng hai người bọn họ vô cùng quen thuộc.
Khóe mắt đuôi lông mày của anh ta là thứ mà người khác có bỏ ra bao nhiêu tiền phẫu thuật thẩm mỹ cũng không sửa thành được!
Không ai khác chính là Hạ Khai Thần!
Hàn Thần Hội một nữ thứ đứng hàng phụ không thể phụ hơn, một tiểu minh tinh tuyến 18, ngoại trừ luôn vì năng lực nghiệp vụ mà bị mắng lên hot search, những điều khác căn bản không có nhiệt độ gì.
Cô trốn trong góc thì cũng không ai phát hiện ra.
Hàn Thần Hội ăn mấy quả nho, nhìn cách đó không xa.
Bên cạnh Hạ Khai Thần đi theo một nữ nhân cao gầy, chính là Tống Mạn Mạn trước đó đã gặp qua trong bữa tiệc sinh nhật của Trịnh Hào Dữ.
Tống Mạn Mạn kia rốt cuộc là ai?
Lúc này, Chu Chỉ Hân len lén chạy tới, cô nhỏ giọng hỏi: "Vì sao Hạ Khai Thần lại tới nơi này? "
Hàn Thần Hội lắc đầu.
Chu Chỉ Hân nở nụ cười: "Nếu không phải ngũ quan của anh ta không thay đổi, tao cũng sắp không nhận ra đó là Hạ Khai Thần...!Anh ta thật sự khiến cho tao bị chấn động, lúc trước lúc anh ta rời bỏ mày, tao thật không nghĩ tới anh ta của hôm nay lại thành công như vậy, lúc này cũng mới qua mấy năm à..."
Thần sắc Hàn Thần Hội tối sầm lại.
Anh ta rời bỏ cô, dường như đã qua đi thật lâu, cũng lại dường như mới là chuyện xảy ra của ngày hôm qua.
"Trước đấy mày có biết anh ta sẽ đến buổi tham dự này không?"
Hàn Thần Hội ghét bỏ bĩu môi, thấp giọng nói: "Hạ Khai Thần thì có liên quan gì tới tao? Anh ta muốn đi đâu làm gì thì phải báo cáo với tao không bằng?"
"Lan quan gì ý à?" Chu Chỉ Hân cười khúc khích, "Anh ấy là bạn trai cũ của mày! "
Hàn Thần Hội lập tức ra hiệu "câm miệng" với Chu Chỉ Hân.
"Ở chỗ này mày cẩn thận lời nói một chút, nhỡ có người nghe được thì tao sẽ bị mày hại chết!"
"Tế bào bát quái của tao lại mở ra! Thật ra,...!Hạ Khai Thần bây giờ là cấp bậc cổ đông, nếu mày có thể cùng anh ta truyền ra chút scandal ái muội, đối với độ phủ sóng của mày chỉ có chỗ tốt chứ không có hại, những nữ minh tinh khác trong giới giải trí thậm chí có quăng tám sào cũng không có liên quan còn cọ nhiệt ké fame được huống chi là mày đúng là bạn...."
Chu Chỉ Hân đã bỏ đi hai chữ "gái cũ"
Hàn Thần Hội trừng mắt nhìn Chu Chỉ Hân một cái, hít một hơi thật sâu.
Cô không quan tâm đến scandal gì, càng không quan tâm đến độ nóng gì, cô cái gì cũng không quan tâm.
Những gì cô quan tâm...
Chỉ có Trịnh Hào Dữ QAQ
Nếu chuyện cũ của cô và Hạ Khai Thần bị phơi bày, thì giữa cô và Trịnh Hào Dữ...
Cô quả thực không dám nghĩ nữa QAQ
Phần cuối cùng của tiệc đóng máy là phần truyền thông phỏng vấn.
Theo thứ tự của danh sách diễn viên, từng người một lên sân khấu để hoàn thành cuộc phỏng vấn.
Hàn Thần Hội xếp thứ bảy.
Khi cô đứng trước micro, ánh đèn flash dưới sân khấu ngay lập tức nháy điên cuồng.
"Hàn Thần Hội, xin hỏi cô có đánh giá gì không về vai Chiến Mạt Mạt mà cô đóng trong "Ánh Lửa Chi Luyến"?
Hàn Thần Hội nở một nụ cười chuyên nghiệp của minh tinh: "Cô nàng là một cô gái dũng cảm theo đuổi tình yêu.
"
Trả lời xong, Hàn Thần Hội chính mình cũng muốn chửi bới, một tiểu tam thối phá hoại tình cảm của người khác, dũng cảm theo đuổi tình yêu? Nôn...
"Nghe nói cô đã thay thế vai diễn của Tô Cẩn Nhi để đóng trong phim "Thư từ lần thứ hai"?"
"Rất xin lỗi." Hàn Thần Hội mỉm cười, "Chuyện này tôi không rõ lắm.
"
Lúc trước Anmone có nói với cô về tài nguyên này, cô ấy sử dụng hai từ là"chữa cháy" cơ mà! Sao bây giờ nó lại trở thành "thay thế" rồi?
" Thưa cô Hàn, xin hỏi sau lưng cô có ai ngầm trợ giúp cô không? Thế mả cô có thể thay thế cả Tô Cẩn Nhi? Và khiến cho các nhà biên kịch phải sửa đổi kịch bản suốt đêm cho cô? "
Hàn Thần Hội: "......"
Cô lịch sự nở một nụ cười thay thế câu trả lời.
Đèn flash và đèn sáng dưới khán đài không ngừng lóe lên, khiến Hàn Thần Hội cảm thấy chói mắt.
"Thưa cô Hàn, có người chụp được cảnh cô ra vào Dinh Thự Hồng Diệp, liệu hậu trường của cô có phải...!chẳng lẽ là Tiểu Trịnh Thái Tử Gia đúng hay không?"
Hàn Thần Hội: "......".
Danh Sách Chương: