- Cô ta đang bị thương mà ~ Cô ấy sẽ không hại chúng ta đâu - nó năn nỉ hắn
- nhưng... chúng ta đâu có lều nữA! Nếu như để cho cô ta nằm trong lều thì làm sao đủ. Lều chỉ làm được hai người thôi - hắn việN cớ lý do
- Băng, lúc nãy cậu hứa với tớ rồi vậy nên... - Tuệ Lam ấp úng
- Nhưng... - chưa kịp để cho nó nói thì Tuệ Lam đã nói
- dù gì hai câu cùng là vợ chồng mà ~ lẽ nào tớ phảI vô ngủ với Ken?!? Never. - Tuệ Lam nói lý lẽ với nó
- Haiz ~ chịu thua cậu rồi đó!
Cứ thế cho đến sáng hôm sau khi mặt trời vừa hé rạng đông. Tuyết Hà chớp chớp mắt, cô nhìn xuống vết thương của mình thì thấy vết thương đã đc băng bó.
Trên băng còn có hình dấu cộng.
Cô xếp gối, chăn lại ngăn nắp rồi đi ra ngoài thì thấy nó đang ngồi bên đống lửa đã tắt, cô hốt hoảng chạy. Cô chạy thật nhanh nhưng bỗng vết thương của cô đau nhói khiến cô đi chập chưỡng. Nó vội vã chạy lại đỡ Hà và hỏi
- Cô không sao chứ? Vết thương của cô chưa hoàn toàn hồi phục, cô đừng hoạt động mạnh quá, không tốt cho sức khỏe. - Thấy nó quan tâm mình, Hà bất ngờ.
- Tôi không sao, Tại sao cô lại cứu sống tôi? - Hà có ánh mắt nghi hoặc
- Cũng nhờ Tuệ Lam đấy! Không có cô ấy thì cô cũng không sống nổi đến hôm nay đâu. - Nó cười lạnh
Bỗng nó nghe tiếng chạy ở đâu đây, không phải một mà rất nhiều con. Nó dắt tay Hà chạy về lều thì thấy 15 con sói đang bao vây hắn và Lam. Con sói đầu đàn cùng các con sói khác ép cả bọn lại một chỗ
- Cô biết võ không? - Nó nói với Tuyết Hà
- Tôi cũng biết nhưng không được giỏi. - Tuyết Hà nói
- cô học bao nhiêu năm rồi? - Ice nói
- Mới có 5 năm,chắc có học lâu hơn tôi nhỉ? - Tuyết Hà nói
- 5 năm mà đòi kêu không giỏi à?!? - nó ngã ngửa vì câu trả lời của Hà
Bầy sói ngăn cản cuộc nói chuyện của nó và Hà. Cả bầy sói lao vào tấn công cả bọn. Tuệ Lam ném cho nó một cây súng lục và một
một con dao có khắc chữ BlueRose. Trên tay hắn cầm một khẩu súng tiểu liên. Hà thì cầm một khẩu súng lục mạ bạc. Lam thì cầm một khẩu súng trường
trận đấu cứ tiếp diễn mãi cho đến 45 phút sau, cả hai bên đều mệt lữ. Bỗng hàng loạt các con sói đều thiết đi
- Lam Nhi ~ Đi chơi mà không cho anh theo nha ~ - Một chàng trai cao to, chừng 19 tuổi nũng nịu Lam
- Băng mời chắc em thôi chứ có mời anh đâu. - Lam phòng mà dễ thương
- Băng!!!! Sao em ko cho anh đi với vợ ? - lúc đầu chàng trai hét to khiến Băng giật mình, rồi nói với giọng mít ướt.
- Em xin lỗI! Hihi - Nó cười gượng
..... GTNV Mới.....
Đào Minh Long ( 19t): Lạnh đạm, ít nói nhưng khi có Lam thì BÁNH BÈO, MÍT ƯỚT. Anh í bị bệnh cuồng vợ. Cùng với Lam quản lý chi nhánh của bang phía Bắc. IQ: 250/300. Thông minh, tài giỏi rất được trọng dụng. Hay sử dụng thuốc độc trong chiến đấu. Có mái tóc đen láy cùng đôi mắt đen chuẩn người Việt Nam
- Cậu là? - Long thắc mắc
- Tôi là Vương Gia Huy, anh có thể gọi tôi là Ken. Tôi bằng tuổi Băng. - Hắn lạnh lùng nói
- Thì ra là hôn phu của Băng. Vậy cậu ít tuổi hơn tôi. Tôi tên Đào Minh Long, 19 tuổi. - Long nở nụ cười chào mừng, tay thì giơ ra. Thấy thế hắn cũng bắt tay Long
- Mấy đứa đến đây làm gì vậy? - Long ngây ngô hỏi
- Biết rồi còn hỏi. Vô thu dọn đồ đi. Ken, Hà, Ice chúng ta đi. - Mặt Lam lạnh lùng không chút quan tâm đến phản ứng của Long
- Híc, híc. Vợ ơi ~ - Long năn nỉ
- Vào dọn hay về nhà phạt? Chọn đi. - Lam trừng mắt khiến Long sởn gia gốc. Cậu lủi thủi đi dọn đồ
- Mà sao cô lại ở đây? - Lam nói với Hà
- Bạn tôi phản bội tôi. Vì chúng tôi đến Canada chơi thì gặp bầy sói vì ham sống sợ chết trong lúc tôi chiến đâu với đàn sói thì mấy người đó bỏ mặc tôi! Hừ, hậu quả ắt phải nhận lấy - Hà cười khẩy
Cả bọn không nói gì. Như vậy cứ tiếp tục đi. Cứ vậy đến lúc cả bọn đã đến được thác nước.
- Để tôi lên xem tình hình trước - Hà nói rồi dùng khinh công nhảy vào trong thác
- Ê! Tui cũng biết khinh công nha - Nó và Lam dỗi vì không cho đi theo thế nên dùng khinh công đi theo lun
* Lưu Ý *
Hai ngày trước, ba người: Lam, nó, LyLy đã nói chuyện với nhau. Lyly hối lỗi vì trước đây đã làm chuyện không tốt với nó. Lam biết hết mọi chuyện của nó và lyly. Lyly thật thà hối lỗi nên nó và Lam tha lỗi cho Lyly
(mọi người nickname của Hà chứ? Nickname của Hà là Lyly)