Vân Văn Khiên xác thực là muốn làm một Hoàng đế tốt, nhưng mà hắn không nghĩ tới là hiện tại nha.
Hắn còn nhỏ, vẫn còn là con nít, mới qua có mười năm, mẫu hoàng cũng còn trẻ như vậy.
Hiện tại học thức của hắn nông cạn, càng sợ không quản lí tốt Yến quốc, sẽ làm mất mặt mẫu hoàng, sẽ để cho dân chúng Yến quốc chịu khổ.
Mẫu hoàng quá mức ưu tú, lấy học thức hiện tại của hắn, căn bản không đủ tư cách để ngồi lên Hoàng vị.
” Lúc ta lớn cỡ như ngươi, đã đi chinh chiến sa trường.
” Thiên Nhạn nói những chuyện mà nguyên chủ đã trải qua: ” Trưởng thành không phải chỉ là nhốt mình bên trong gian phòng học tập, mà phải đi thực tiễn.
“
Trong lòng Vân Văn Khiên càng ngày càng cảm thấy không ổn, hắn cảm thấy lần này mẫu hoàng không nói đùa.
Chuyện mà mẫu hoàng đã quyết, hắn căn bản không có cách nào cự tuyệt.
” Việc này cứ quyết định như vậy đi.
“
” Mẫu hoàng……… “
” Không cần sợ hãi, tạm thời ta sẽ không đến nỗi cái gì cũng không quản, chờ ngươi có thể ổn định thế cục, lại buông tay sau.
“
Chuyện đã không có cách nào xoay chuyển, Vân Văn Khiên đành phải nhận mệnh gật đầu.
Quả nhiên không nên rảnh rỗi đi quản chuyện của người khác, lần này quản ra một cái Hoàng vị luôn rồi.
Rõ ràng vẫn còn là đứa bé, hắn lại phải sớm lên làm Hoàng đế.
Nghĩ đến đám đại thần khó dây dưa trên triều đình kia, đầu hắn liền cảm thấy đau.
” Đúng rồi, ngươi vừa rồi mới nói Tử Hoài cái gì? “
Vân Văn Khiên nghĩ thầm dù sao hắn cũng đã thành như vậy, không bằng thành toàn cho lão sư.
” Mẫu hoàng, ngươi có ý nghĩ gì đối với lão sư? ” Vân Văn Khiên cẩn thận từng li từng tí hỏi: ” Nếu mẫu hoàng cũng cảm thấy lão sư không tồi, không bằng lấy hắn đi.
“
” Làm Hoàng phu ở hậu cung, làm sao có thể tiêu sái tự tại như Quốc sư.
Tử Hoài là cái người sạch sẽ, đem nhốt hắn tại hậu cung thì có cái gì tốt.
“
” Nhi thần cảm thấy, hắn sẽ nguyện ý.
” Vân Văn Khiên cả gan nói: ” Có thể ở cùng một chỗ với mẫu hoàng, là may mắn.
“
Thiên Nhạn cười nói: ” Ta không nguyện ý.
“
” Là do lão sư không tốt? “
” Không phải.
” Thiên Nhạn trả lời dứt khoát: ” Tử Hoài là một cái người không tồi, nhưng ta không có ý nghĩ này.
Không thể chỉ vì hắn tốt, mà phải làm như vậy.
“
Nàng bất quá chỉ là tới làm nhiệm vụ, thuận tiện nhìn xem các tiểu thế giới đủ màu sắc hình dạng, cũng không muốn liên lụy tình cảm quá nhiều với nơi này.
” Mẫu hoàng không cưới lão sư, nếu một ngày nào đó lão sư thích người khác, ngươi có thể tiếp thu sao? ” Vân Văn Khiên quyết định tung liều thuốc nặng hơn.
” Ngươi cảm thấy người nào có thể lọt vào mắt của hắn? ” Không nghĩ tới, Thiên Nhạn sẽ hỏi một câu như vậy.
Vân Văn Khiên cứng họng, đúng vậy a, còn có ai có thể lọt vào mắt của lão sư đâu?
” Lui xuống chuẩn bị đi, lần sau không được nhắc lại chuyện này nữa.
“
Vân Văn Khiên nhìn thấy khuôn mặt nghiêm túc của Thiên Nhạn, trong lòng biết mình làm quá mức rồi.
” Vâng.
“
Tuân Tử Hoài nghe nói Thiên Nhạn tính toán tháng sau liền để cho Vân Văn Khiên đăng cơ, vội vã chạy tới, hỏi nàng vì sao phải gấp gáp như vậy.
” Qua mười năm, đã không còn nhỏ rồi.
“
Lại nói, nàng đã học sách thuốc của Tuân thị không sai biệt lắm, cái thế giới này cũng nên kết thúc rồi.
Chờ Vân Văn Khiên an an ổn ổn ngồi lên Hoàng vị, nàng liền thoát ly cái thế giới này.
Nàng đã làm nhiều như thế, hai hài tử kia còn không có cách bảo vệ chính mình, đó là do bọn họ quá ngu xuẩn.
Khó khăn lớn nhất đã được diệt trừ, đồ đần cũng có thể an ổn tự tại một đời.
” Nếu đó là quyết định của bệ hạ, ta đương nhiên không có phản đối.
“
” Tuân Tử Hoài, ngươi có người trong lòng không? “
Tuân Tử Hoài không biết vì sao Thiên Nhạn lại hỏi cái này, dừng lại một chút, nhưng vẫn trả lời đúng sự thật: ” Có.
“
” Là ai? “
Tuân Tử Hoài ngơ ra tại chỗ, nhất thời không biết nên đáp lại thế nào.
Thế nhưng hắn không muốn nàng phải đợi lâu, cuối cùng nói ra: ” Là bệ hạ.
” Bệ hạ cực kì thông minh, nhiều năm như vậy hẳn là đã sớm nhìn ra.
Hắn cũng không cần kết quả, chỉ cần có thể bảo hộ bên cạnh nàng cả đời là được.
” Tử Hoài, ngươi có thể đổi một người khác không? Thích ta, không có kết quả.
“.
Danh Sách Chương: