Edit: Bối tiểu yêu
???? ???? ???? ❄️ ???? ???? ???? ❄️ ???? ???? ????
“Là vì chị không ngăn em lại chứ sao.”
“Vân Chi, em ngàn vạn lần không thể xúc động như vậy nữa, đợi quay xong chúng ta liền đi gặp Triệu Mạn xin lỗi, tuyệt đối không được để chuyện này lặp lại ……..”
Vừa đi vừa nhắc nhở không ngừng.
Cô dừng trước cửa phòng nghỉ, xoa xoa huyệt thái dương.
“Được rồi, được rồi em đã biết chị đâu cần phải nói nhiều như vậy, em khát nước, chị giúp em lấy chút nước đi, em cũng muốn an tĩnh suy nghĩ một chút.”
“Vậy chị đi lấy nước cho em, vào phòng suy nghĩ cho cẩn thận vào.”
Đợi chị Trương đi rồi cô mới đẩy cửa phòng đi vào.
Nhưng không ngờ có người trong phòng đang đẩy cửa đi ra.
Cô bị bất ngờ không kịp phản ứng, trực tiếp bổ nhào vào ngực người đó.
Cô sửng sốt, một cổ hơi thở quen thuộc tràn ngập.
Quá quen thuộc, quen thuộc đến nổi như lần đầu tiên cô gặp hắn ở thế giới trước.
Ngoài cửa hai vệ sĩ mặt đồ đen chạy tới, trực tiếp đem Tuyên Vân Chi từ trong ngực người đó kéo ra
“Tư tiên sinh, thật sự là xin lỗi, Đường tiên sinh gọi chúng tôi rời đi một lát.”
Cô ngẩng đầu, nhìn về phía người vị vệ sĩ vừa mới gọi là Tư tiên sinh.
Trước mặt là dáng người thon dài, tỉ lệ cơ thể hoàn mỹ, khoát một chiếc áo lông dài màu trắng, khuôn mặt tuấn mỹ vô song, mắt phượng khẻ nghếch, mí mắt buông xuống từ trong xương cốt tỏa ra phong thái lười biếng cùng cao quý, môi mỏng cười như không cười, nhàn nhạt thả ra một câu
“Không có việc gì.”
Nhìn bộ dáng yêu nghiệt này làm Tuyên Vân Chi không kiềm nén được mà thốt ra cái tên cứ lặp đi lặp lại trong lòng
“Tư Vân Tà?!”
Nghe chỉ đích danh người đàn ông dời tầm mắt nhìn Tuyên Vân Chi,
“Có việc?”
Thanh âm dễ nghe giàu tình tứ vẫn như trước, từng cử chỉ đều toát lên sự tôn quý khó cưỡng.
Nhưng ánh mắt của hắn lại hờ hững nhìn cô, bất giác cô nhận ra người đàn ông này không quen biết cô, làm sao có thể là Tư Vân Tà của thế giới trước được, sao có thể cùng cô xuyên qua thời không đây.
Cô nhìn người đàn ông này, đột nhiên cười
“Không có việc gì.”
Có một số việc, cô muốn hỏi rõ với hệ thông.
Cô đang định xoay người rời đi, liền nghe Tư Vân Tà nói với một bên vệ sĩ
“Nói Đường Nhất lấy kiện quần áo vào đây.”
“Vâng, Tư tiên sinh.”
Tuyên Vân Chi giương mắt nhìn về phía hắn, nhịn không được bĩu môi.
Bộ dáng giống nhau, giọng nói cũng không thay đổi, kể cả tên và cả …… thói ở sạch.
Còn ngại cô dơ?
Bởi vì cô vừa mới đụng vào hắn??
Biểu tình của Tuyên Vân Chi rất nhỏ, nhưng vẫn bị Tư Vân Tà bắt giữ được.
Môi mỏng đột nhiên cười
“Cô, tựa hồ không hài lòng?”
Câu hỏi hạ xuống, theo phản xạ thành thật với Tư Vân Tà trước đây mà cô không phòng bị nói ra những bất mãn trong lòng
“Ít nhất cũng đợi chính chủ rời đi rồi hạ lệnh được không? Biết anh ở sạch rồi, nhưng đâu cần phải để em nghe như vậy, thật thương tâm mà.”
Nói xong liền sửng sốt.
Mà đối diện Tư Vân Tà cũng bất ngờ chớp mắt.
Giây lát trong mắt hiện lên một tia nguy hiểm,
“Cô biết?”
Hắn có thói ở sạch, rất nghiêm trọng.
Bất quá việc này, chỉ có Đường Nhất biết.
Cô gái này như thế nào nhìn cái đã rõ?
Tuyên Vân Chi cảm thấy không ổn lập tức nhận ra có hơi thở nguy hiểm chợt lướt qua liền biến mất.
Cô tính toán trước rời đi nói chuyện rõ ràng với hệ thống.
Kết quả …….
Cạch một tiếng, cửa phòng bị một đôi thon dài tay chặt chẽ khép lại.
Cô bị chăn ngang ở giữa Tư Vân Tà và cửa, không thể di chuyển
“Cô như thế nào biết được việc này?”
Gương mặt tuấn mỹ thình lình sát lại gần cô, ép cô nhìn thẳng vào mắt hắn, bên trong mắt xuất hiện một tia ánh hồng yêu diễm.
Cô hoảng thần,
“Việc này, ai cũng có thể nhìn ra được.”
Bỗng chốc âm thanh hệ thống đột nhiên vang lên.
truyện kiếm hiệp hay
“Đinh ….., nhắc nhở ký chủ, đại vai ác ở thế giới này đã xuất hiện, mong ký chủ chuẩn bị tâm lí.”
Tuyên Vân Chi
“·······”
- --------------------oOo----------------------.
Danh Sách Chương: