Nhìn thấy đột nhiên có nhiều quan lớn quyền quý như vậy tràn vào, lấy Từ Cảnh làm trung tâm, thần sắc kính hắn như kính như thần minh vậy, Tịch Trung Càn, Tịch Hoa, thậm chí bao gồm cả Tịch Triêu Thanh.
.
.
Cũng đều phát mộng!Lấy thân phận của Tịch Trung Càn hắn cũng cảm thấy giật mình, cũng không phải là do Từ Cảnh có thể gọi đến nhiều người có thân phận hiển hách như vậy.
Trong mắt hắn, địa vị của những người này cũng chỉ là chỗ trũng so với cao ốc mà thôi.
.
.
Điều chân chính khiến hắn cảm thấy kinh ngạc, là trong ánh mắt của những người này lại tràn đầy sự sùng bái! Là thành tâm phục tùng, kính nể cùng tôn trọng!Tịch Trung Càn lăn lộn tại vị trí của hắn đã nhiều năm, cho dù là hắn cũng có rất nhiều người không phục, nhất là tại trong những bữa tiệc, mọi người chỉ đơn giản là khách sáo giao lưu, đi ngang qua sân khấu, nói một chút lời xã giao, nhưng tại yến hội sinh nhật của Từ Cảnh này, những lão cáo già quan trường hoạt thương ở đây đều buông xuống thận trọng cùng thân phận, lại như những cái tiểu hài đồng, khát vọng đạt được ánh mắt của Từ Cảnh!Điều này quả thực khiến cho hắn khó có thể tưởng tượng!"A, các vị quá nhiệt tình rồi, không cần phải khách khí như vậy, cứ tùy tiện mà ngồi xuống thôi! Thấy mọi người muộn như vậy còn chưa đến, ta còn tưởng rằng mọi người đều bận việc nên cho ta leo cây rồi chứ." Từ Cảnh trêu ghẹo vừa nói vừa nhìn vào những người đang vây quanh hắn.Từ Cảnh vừa nói ra lời này, lập tức gây nên sóng gió to lớn!"Từ thần y! Ngày bình thường ngài luôn coi trọng nhất là uy tín cùng đúng giờ, ngài chưa đến, chúng ta nào dám đến? Sợ ngài cảm thấy chúng ta không hiểu cấp bậc lễ nghĩa.""Từ thần y, ta liền hôn lễ của cháu gái mình ta cũng không đi! Sợ ngài cảm thấy lão đầu tử này không hiểu cảm ân, cái mạng của lão đầu tử ta đều là ngươi trao cho, ta nào dám không tới?""Từ thần y, đoạn thời gian trước, kinh tế của nhà chúng ta không tốt, không lấy ra được nhiều tiền, nhờ gặp được ngài thầy thuốc có nhân tâm, cứu mạng lão bà của ta, khoảng thời gian này sinh ý của ta rất tốt, hôm nay một nhà ba người chúng ta đều đến đây! Còn mang đến một chiếc Ferrari, phần hậu lễ này tuy không lớn, nhưng ngài nhất định phải nhận lấy! Để chúng ta được tỏ lòng cảm ơn!"Những quyền quý quan lớn này đều liều mạng giải thích, sợ bị Từ Cảnh hiểu lầm.Tịch Hoa vào lúc này cũng nhíu mày liền hỏi Tịch Trung Càn: "Lão gia, bình thường trong yến tiệc mọi người đều đến từ trước giờ rồi tìm một vị trí để ngồi, chậm rãi chờ đến khi khai tiệc, như vậy mới đúng lễ nghĩa, những người này vì sao đều làm ngược lại? Nhất định phải đến chuẩn giờ như vậy sao?"Tịch Trung Càn nhìn về phía cửa chính, những người đến dự tiệc không chỉ đem theo hồng bao, càng là không có một người nào đi tay không đến, lễ vật để tại cửa ra vào chồng chất như núi, vàng bạc đá quý, kim cương, lộc nhung, nhân sâm, tất cả đều là những vật hi hãn, có giá trị không nhỏ!Tịch Trung Càn chậm rãi nói ra: "Đã có thể đưa lễ vật ở trước mặt để lưu lại ấn tượng tốt, ai còn chịu đưa lễ vật trước rồi đi vào ngồi? Chỉ cần có một người ở bên ngoài hạ thấp tư thái, tất cả mọi người đều sẽ hình thành tâm lý ám chỉ, đều nghĩ muốn biểu hiện tốt trước mặt Từ Cảnh, do vậy không ai chịu vào trước giờ khai tiệc.""Khi lão gia tổ chức yến tiệc sinh nhật, những người kia chỉ sợ cũng không tỏ ra tôn kính đến trình độ này.
.
." Tịch Hoa cảm khái nói."Đây cũng điều khiến ta cảm thấy giật mình." Tịch Trung Càn nhìn Từ Cảnh đang được đám người chen chúc vây quanh, nội tâm vô cùng phức tạp.
.
.Qua một hai phút, người hai nhà Chu Lý bị chen tại phía sau đám người cũng đi tới, sau đó được Từ Cảnh an bài cho bọn hắn đi đến bàn của Tịch Trung Càn cùng ngồi.Hai cô nàng Lý Thiên Y cùng Chu Hoài Nhu hôm nay đều vô cùng xinh đẹp, cả hai tuyển chọn trang phục rất tỉ mỉ, những bộ trang phục này thường chỉ được mặc tại các buổi yến tiệc quan trọng, Chu Hoài Nhu mặc một chiếc váy dài màu trắng hở lưng, nhìn rất trang nhã và ôn nhu, Lý Thiên Y thì mặc một chiếc váy đen lộ vai, nhìn vô cùng nóng bỏng gợi cảm, hai người một đen một trắng, đều rất có phong thái, vừa tiến đến đã trở thành tiêu điểm của toàn trường, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt!Mà sau khi Chu Hải Lâu cùng Lý Sơn Kiện nhìn thấy Tịch Trung Càn đang ngồi tại vị trí chủ vị trong bàn ăn, cả hai lập tức cùng nhau cung kính nói: "Ngài khoẻ, Tịch ủy.
.
."Tịch Trung Càn khoát tay áo, ra hiệu bọn hắn không cần khách sáo.Hai người liền gật đầu, cẩn thận từng li từng tí đi qua phía đối diện bọn họ ngồi xuống.Qua chừng một phút đồng hồ, liền đúng mười hai giờ, chính thức khai tiệc, Từ Cảnh sau khi đem tất cả khách nhân chào hỏi một lượt rồi mời ngồi xuống, trong tay còn bưng lấy từng bao đồ vật lớn nhỏ, tiện tay đặt ở một bên, đi đến bàn của Tịch Trung Càn ngồi xuống."Từ Cảnh tiểu huynh đệ, sinh nhật vui vẻ! Năm nay ngươi vừa tròn hai mươi mốt sao?" Lý Sơn Kiện nhìn Từ Cảnh đến, mười phần nhiệt tình nói.Từ Cảnh cười cười, nói ra: "Đúng vậy, ta vừa tròn hai mươi mốt.""Từ Cảnh tiểu huynh đệ thật sự là tuổi trẻ tài cao.
.
." Lý Sơn Kiện có chút cảm khái.Chu Hải Lâu cũng đứng lên, cười ha ha nói: "Từ Cảnh tiểu huynh đệ, ngươi thật đúng là nói được thì làm được, giúp lão tử tiếng trầm giàu to, trên đường đi, những cán bộ tại tỉnh Tương Nam kia đều đối với ta khách khách khí khí! Lão tử trốn ở chỗ tối tăm Nam Thành nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên được hưởng thụ đãi ngộ như vậy! Thật là được nở mày nở mặt! Từ Cảnh tiểu huynh đệ, ta trước kính ngươi một chén, chúc ngươi sinh nhật vui vẻ!"Từ Cảnh cũng nâng lên một chén rượu Mao Đài cực phẩm, nói: "Ta tửu lượng không cao, Chu lão gia tử cứ tùy ý.""Ngươi tùy ý, ta một hơi là được rồi!" Dứt lời, Chu Hải Lâu liền một ngụm uống cạn ly rượu đế vào trong bụng, tuổi đã cao, uống rượu vào mà mặt không đỏ tim không loạn đập, rất là tiêu sái."Từ Cảnh tiểu thần y, ta cũng chúc ngươi sinh nhật vui vẻ, hi vọng ngươi tại một năm mới bình an, sinh hoạt thuận lợi." Chu Hoài Nhu khuôn mặt đỏ hồng, nâng một chén đồ uống, cúi đầu xuống có chút xấu hổ hướng Từ Cảnh nói."Tốt, cám ơn ngươi, cũng chúc ngươi mọi chuyện được như ý."Lý Thiên Y ở một bên nhìn xem, nàng vốn là muốn chờ gia gia mình kính xong, nàng lại mời rượu, không nghĩ tới lại bị Chu Hoài Nhu vượt lên trước một bước, không nhịn được ở trong lòng thầm mắng một trận, nhỏ câm điếc này bình thường nhìn cũng nhu thuận vậy mà tại loại trường hợp này, lá gan so với lão nương còn lớn hơn, thế mà còn dám tranh mời rượu!"Uy, thối giao.
.
."Nghĩ tới đây, Lý Thiên Y đột nhiên vỗ bàn một cái, muốn cướp lời Chu Hoài Nhu phía trước, nhưng ánh mắt vừa thoáng nhìn, phát hiện con mắt của Tịch Triêu Thanh bên kia hiện lên hàn quang, liền vội vàng đem hai chữ "cơm hộp" còn lại lại nuốt trở vào, ngữ khí cũng bình ổn hơn một chút, nói: "Từ.
.
.
Từ Cảnh, ta cũng chúc ngươi sinh nhật vui vẻ."Từ Cảnh nhịn không được cười lên nói: "Ngươi câu nệ như vậy làm gì? Bình thường luôn nghe ngươi gọi ta là thối giao cơm hộp, giờ lại gọi thẳng đại danh của ta, ta ngược lại có chút không được tự nhiên.""Ta.
.
." Lý Thiên Y đưa ánh mắt vụng trộm nhìn về phía Tịch Triêu Thanh bên kia, thấy Tịch Triêu Thanh đang chống cằm, đôi mắt đẹp cười nhẹ nhàng mà nhìn mình, Lý Thiên Y khẩn trương đến mặt đỏ lên, nói ra: "Ngươi.
.
.
Ngươi chớ nói nhảm! Ta vẫn luôn gọi ngươi là Từ Cảnh!"Người hai nhà Chu Lý nghe xong liền cười vang.Sau đó, Lý Chính Quốc, Lý Thiên Hào, còn có Chu Bình, bao quát cả những nhi tử con dâu khác của hai nhà Chu Lý mà Từ Cảnh cũng không quen thuộc, đều lần lượt kính Từ Cảnh một vòng rượu.Từ Cảnh sắc mặt ửng hồng, tê liệt ngồi trên ghế nấc rượu.Tịch Trung Càn thừa dịp, hiếu kỳ nói: "Chu gia lão gia tử, ta vừa rồi nghe ngươi nói.
.
.
Từ Cảnh đem các ngươi trở nên giàu to? Đây là chuyện gì xảy ra?"Từ khi ăn cơm đến bây giờ, Tịch Trung Càn đối với thân phận "Thần y" của Từ Cảnh một mực cảm thấy rất hiếu kì.Chu Hải Lâu cười ha ha nói: "Cái này a, Tịch ủy.
.
.
Tịch tiên sinh, là như vậy, Từ Cảnh tiểu huynh đệ thông hiểu cách điều chế dược cao, mặc kệ dược liệu khó điều chế ra sao, một khi vào tay hắn, chắc chắn sẽ điều chế được thành cao! Ta lại là người phân phối dược liệu, không ngừng cung cấp dược liệu cho Từ Cảnh tiểu huynh đệ điều chế, sau đó Lý lão đầu vốn đã nhận biết rất nhiều người ở tỉnh Tương Nam này, trên tay sẵn có tài nguyên, chúng ta liền đem những cao thuốc đã được luyện chế này bán cho những người có tiền kia, một tháng này kiếm được đầy bồn đầy bát, lại thêm bọn hắn cảm thấy hiệu quả tốt, lại truyền miệng, khiến càng nhiều quan lớn quyền quý đến tìm chúng ta mua cao thuốc, danh khí từ đó cũng trở nên vang dội! Từ Cảnh tiểu huynh đệ chính là ân nhân của hai nhà Chu Lý chúng ta!"Tịch Trung Càn cùng Tịch Hoa nghe được trong lòng cả hai đều cảm thấy giật mình!Có thể đem dược liệu sắc thành cao?! Trên đời còn có người có bản lãnh này?!Phải biết rằng dược cao không giống các loại cao thuốc bình thường mà dân chúng thường sử dụng, là dùng thuần thuốc Đông y luyện chế ra, dược hiệu cực lớn, diệu dụng vô tận, quan lớn quyền quý muốn chữa bệnh hay bồi bổ cơ thể, đều phải dùng rất nhiều tiền để mua loại bí dược này.Nhưng.
.
.Dù hắn có lợi hại hơn những vị đại trung y đi nữa, cũng không dám hứa chắc có thể trăm phần trăm đem dược cao luyện ra! Tình huống thường thấy nhất chính là đem dược liệu nấu cạn cũng không luyện ra được cao, cứ như vậy, dược liệu cơ hồ toàn bộ bị phế, muốn luyện tiếp lại phải một lần nữa chuẩn bị một nhóm dược liệu khác, chẳng khác gì đãi cát tìm vàng.Bởi vậy dù chỉ là dùng các loại dược liệu tiêu chuẩn thấp nhất, chi phí chỉ chừng khoảng trăm tệ, nhưng tại sau khi phải luyện chế đến hàng trăm hàng ngàn lần về sau, chi phí lập tức sẽ thành lớn, so với giá gốc cũng phải tăng lên khoảng mấy chục vạn! Lại thêm chi phí nhân công, chi phí bỏ ra khi sắc thuốc, một chồng cộng lại lúc đó giá cũng phải chừng trăm vạn tệ!Tịch Trung Càn thần sắc không cách nào bình tĩnh tiếp được! Nhìn qua Từ Cảnh đang híp mắt lại vì có chút men say, ánh mắt của hắn đã hoàn toàn thay đổi!"Tịch tiên sinh, Từ Cảnh tiểu huynh đệ cũng không phải là người bình thường, hắn có đầu óc, có năng lực, lão đầu ta rất hâm mộ ngươi, trước tiên chúc mừng ngươi!" Chu Hải Lâu lại đem rượu rót đầy, nói một câu đầy ý vị sâu xa, rồi sau đó đem rượu uống cạn.Bọn hắn hôm nay để tôn nữ của mình ăn mặc đẹp mắt như vậy, kỳ thật là có một mục đích rất lớn, chính là muốn mượn lần sinh nhật này để dò xét ý nghĩ của Từ Cảnh, tốt nhất là khiến hắn quá chén, thúc đẩy hắn cùng cháu gái mình làm chuyện tốt!Dù sao trong lòng bọn họ đều biết rõ, vô luận là Lý Thiên Y hay Chu Hoài Nhu, đều là có tình ý Từ Cảnh, nếu có thể đem Từ Cảnh bó buộc vào nhà mình, vậy thì còn phải sợ thứ gì nữa? Cái gì cũng đều không cần lo.Chỉ tiếc.
.
.Đối thủ của tôn nữ nhà bọn họ quá mạnh, cha của Tịch Triêu Thanh có bối cảnh thân phận quá mức dọa người, hắn đứng xếp hạng trước hai trăm đại nhân vật ở Hoa Hạ! Hơn nữa Tịch Triêu Thanh khí chất lỗi lạc, quốc sắc thiên hương, vậy nên bọn họ cũng không dám có cái lá gan cầu hôn cho tôn nữ của mình, làm người sống luôn luôn phải tự biết mình."Hai vị lão gia tử, trong khoảng thời gian này.
.
.
Từ Cảnh đã giúp các ngươi kiếm được bao nhiêu tiền? Thuận tiện tiết lộ một chút được chứ?" Tịch Trung Càn ánh mắt sáng rực nhìn qua bọn hắn hỏi.Hai lão gia tử liếc nhau một cái, nhân vật có thân phân bực này như Tịch Trung Càn hỏi về tài sản của bọn họ, bọn họ có chút không dám nói, dù sao hắn chỉ cần động ngón tay, liền có thể khiến gia tộc bọn họ tại Nam Thành hôi phi yên diệt( tan thành mây khói ).Nhưng bọn họ lại không thể không nói, đành phải uyển chuyển khiêm tốn nói ra: "Chúng ta ngược lại là không có kiếm lời bao nhiêu tiền, bởi vì Từ Cảnh tiểu huynh đệ nắm giữ độc quyền kỹ thuật luyện cao thuốc, cho nên phần lớn lợi nhuận đều thuộc về hắn, hai tiểu lão đầu chúng ta, chỉ là đi đằng sau hắn lẫn vào mà thôi!"Tịch Trung Càn nhướng mày, nói ra: "Các ngươi cung cấp chi phí cùng tài nguyên, hẳn là các ngươi phải nắm phần lớn hơn mới đúng chứ? Thôi được, vậy các ngươi nói một chút, vậy Từ Cảnh đã kiếm được bao nhiêu tiền?"Hai lão đầu liếc nhìn nhau, rồi cùng cười một tiếng, sau đó Lý Sơn Kiện thần bí nói: "Tịch tiên sinh, dược liệu mà chúng ta phải bỏ ra so với giá cả lúc bán.
.
.
Tương đương với không tốn phí tổn, ngài hiểu chứ?""Cái này ta hiểu, ta trước kia.
.
.
Cũng từng mua qua dược cao, có chút hiểu biết về phương diện này." Tịch Trung Càn nhẹ gật đầu.Lý Sơn Kiện lại cười một tiếng: "Vậy tự ngài hẳn là có thể tính ra Từ Cảnh tiểu huynh đệ một tháng này đã kiếm bao nhiêu tiền, hắn đã cứu người, tính cho đến hôm nay, nơi này bày năm mươi bàn, lấy mỗi bàn thấp nhất 12 người để tính, tổng cộng có 600 người từng cùng Từ Cảnh tiểu huynh đệ hoàn thành qua giao dịch, mỗi phần cao dược chúng ta định giá thấp nhất là một trăm vạn, cho nên.
.
.""Sáu.
.
.
Sáu ức( p/s: tức là sáu trăm triệu )?!"Tịch Trung Càn bỗng nhiên trừng to mắt, liền ngay cả Tịch Triêu Thanh cùng Tịch Hoa cũng đều không thể tưởng tượng nổi, ánh mắt chấn kinh, bờ môi phát run! Sáu trăm triệu tài sản lưu động, cái này đặt ở bất kì một gia tộc nào, đều là một thủ bút khổng lồ! Nhất là Tịch gia hiện tại vẫn đang trong thời kỳ khó khăn, càng hiểu rõ được sự trân quý của tiền!Từ Cảnh này.
.
.
Lại chỉ trong vòng một tháng, từ người không có đồng nào mà kiếm được sáu ức?! Đây quả thực khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng!Lý Sơn Kiện cười lắc đầu, dường như còn chưa nói hết: "Tịch tiên sinh, chúng ta đây còn định giá thấp nhất là một trăm vạn, nhưng định giá cao nhất là ba ngàn vạn cũng có, bởi vì có một số cao dược có chi phí cao nên phải đắt như vậy, cho nên.
.
.
Tiền Từ Cảnh tiểu huynh đệ kiếm được còn nhiều hơn vậy, lợi nhuận mà hai lão đầu chúng ta có được đều chỉ bằng số lẻ của hắn thôi!"Lý Sơn Kiện tràn ngập ý cười nói ra câu sau cùng ——Bàn ăn trong nháy mắt trở nên như yên tĩnh như chết! Các vãn bối hai nhà Chu Lý, Tịch Trung Càn, Tịch Triêu Thanh, Tịch Hoa, đều bị tin tức mà hai lão gia tử này tiết lộ ra.
.
.
Làm cho chấn nhiếp!Tịch Trung Càn một lần nữa quay đầu, đem ánh mắt kinh hãi đến cực độ nhìn về trên người Từ Cảnh, vào ngày hôm qua còn bị hắn chế giễu là tiểu tử giao cơm hộp! Chỉ thấy Từ Cảnh trên thân vẫn còn đang mặc bộ bán phục giao cơm hộp màu vàng mang đầy ý vị trào phúng, nửa co quắp trên ghế, gương mặt say đỏ mang một tia cười như có như không, lộ ra nghiền ngẫm mười phần, tạo thành sự tương phản rõ rệt với Tịch Trung Càn!"Tịch bá phụ, bây giờ ngài.
.
.
Đã hiểu ta sao?"-------
Danh Sách Chương: