Trong lúc mơ hồ, Trần Mặc cảm giác hình như mình bắt được một tí nhắc nhở của chuyện xưa, nhưng lại mơ hồ không rõ ràng cho lắm. Mà lúc này đây, mấy người còn lại hình như cũng đạt thành nhận thức chung, không hẹn mà cùng lựa chọn ngựa gỗ màu trắng. “Trần Mặc, cậu vẫn còn dây dưa cái gì nữa, sắp bắt đầu luôn rồi.” Thấy Trần Mặc còn đang do do dự dự, Ngụy Nhiên không nhịn được lên tiếng nhắc nhở, thế nhưng Trần Mặc lại như là không nghe thấy, lúc này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.