Lâm Thanh Uyển ôm lấy Lâm Ngọc Tân, cũng nhịn không được hốc mắt đỏ lên, nhưng nàng vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Lâm Giang đứng bên cạnh Bạch Ông, cỗ bi thương mới dâng lên kia trong nháy mắt biến mất không còn tung tích. Nàng mím môi, quay đầu đi không nhìn hắn, kéo Lâm Ngọc Tân lên, nắm tay nàng thật chặt nói: "Đại tỷ nhi, phụ thân con vẫn còn ở đây, hắn cũng không có biến mất.” Lâm Ngọc Tân nước mắt giàn giụa ngẩng đầu nhìn nàng, Lâm Thanh Uyển sờ sờ đầu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.