Mục lục
Phúc Hắc Tổng Tài, Đừng Ăn Ta
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Tư Tư cười tươi như hoa: “San San, cô thật đúng là thủ đoạn, có nhiều nam nhân như vậy đều quỳ gối dưới váy cô”.

San San nghĩ trong lòng phải chịu đựng, cô tới nơi này là có mục đích, như thế nào có thể vì một người đàn bà chanh chua nói mấy câu liền tức giận.

Nhưng nhìn Luật Hạo Thiên bên cạnh, bộ dáng cúi đầu không nói một tiếng, cô không khỏi cười lạnh.

Cô xem anh làm gì? Chẳng lẽ còn trong cậy vào việc anh tới cứu cô hay sao? Quả thực chính là hoang đường, anh bất quá là một con chó của Lâm gia, chỉ là một con chó.

Lâm Tư Tư thấy cô bất động, ra vẻ bộ dáng lo lắng nói: “Bất quá nếu cô đã là bạn gái của người ta, cũng nên nắm chặt, trăm ngàn đừng câu dẫn nam nhân khác nữa, còn có, cô tốt nhất không cần lại đi làm loạn ở quán đêm, anh Trực Thủy là người có thân phận, cô đừng có đánh mất mặt mũi của anh ấy a”.

Tiết San San không thể nhịn được nữa, hai tay nắm chặt thành quyền, đang muốn đứng lên, lại bị một bàn tay phía sau nắm lại.

“ Tư Tư tiểu thư, không nghĩ tới nguyên lai cô cũng thường dạo quán đêm a”. Giang Trục Thủy thanh âm theo sau lưng nói, sau đó đem cô vững vàng đặt tại chỗ ngồi.

“ Anh nói bậy bạ gì đó “.Lâm Tư Tư cả giận nói.

Giang Trục Thủy lại cười nói: “Nếu không có như thế, cô như thế nào lại biết tôi hay cùng bạn gái thường đi chỗ đó chơi”.

“ Tôi là…” Lâm Tư Tư nhất thời nghẹn lời, tức giận kéo áo Luật Hạo Thiên: ” Anh Hạo Thiên, anh ta khi dễ em…”.

Luật Hạo Thiên rời khỏi tay cô, lạnh lùng nói: “Tư Tư, đủ rồi, đừng láo loạn”.

“ Anh…”

Lâm Tư Tư không nghĩ tới thời khắc mầu chốt anh Hạo Thiên của cô cũng không giúp cô, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng là ở trước mắt mọi người không dám phát tác, cô muốn bảo trì hình tượng thục nữ của cô, vì thế chỉ hừ một tiếng, liền xám xịt đi ra,.

Giang Trục Thủy cười nói: “Luật tiên sinh, Tư Tư tiểu thư đi rồi, anh không đi cùng cô ấy”.

Luật Hạo Thiên thản nhiên nói: “Vì sao cô ấy đi, tôi cũng phải đi”.

Bưng lên chén rượu, uống một hơi cạn sạch.

Giang Trục Thủy vì thế ngồi bên cạnh San San, một bàn tay thực tự nhiên nắm lấy thắt lưng cô.

Cô theo bản năng run lên một chút, nhưng nhớ tới thân phận của chính mình hiện tại là bạn gái của anh ta, cô bắt buộc chính mình trầm tĩnh lại, thích ứng với động tác vô cùng thân thiết này.

Nhưng mà đối diện bên kia là ánh mắt sắc bén nhưng vẫn chăm chú vào người của chính mình, làm cho cô rất thoải mái.

“ Luật tiên sinh, gần đây công việc gần đây không có việc gì chứ?” Giang Trục Thủy hỏi.

“ Không có gì, công ty vẫn bình thường thôi” Luật Hạo Thiên thản nhiên trả lời.

“Nghe nói đại thiếu gia đã trở về công ty… Hôm nay như thế nào lại không gặp đại thiếu gia?”.

“Anh ấy trong chốc lát nữa sẽ đến cùng với lão gia”.

“Nga… Quả nhiên vẫn là con sinh ra, cùng con nhận nuôi chính là không giống nhau”.

Đối mặt với Giang Trục Thủy dùng lời công kích, Luật Hạo Thiên cười nhẹ: “Có thể trở thành con nuôi của Lâm gia là vinh hạnh của tôi, tôi vĩnh viễn đều nhớ rõ bát cơm của tôi là đều nhơ lão gia ban cho, tôi sẽ quý trọng gấp đôi”.

Giang Trực Thủy cười cười nói: “Luật tiên sinh thật là có ân báo đáp”.

“Qua lại thôi”.

Nghe hai người nói chuyện Tiết San San căn bản không hiểu, vừa chuyển đầu là một bên Thanh Du sắc mặt rất khó xem, ánh mắt có nước, giống như sắp muốn khóc.

Cô đây mới phát hiện, theo Luật Hạo Thiên đến đây, vốn không cùng với Luật Hạo Nghiêm nói một câu.

Kỳ quái, vốn theo tính cách khéo léo của anh, hẳn là trước hết cùng vị Nghiêm tiểu thư này chào hỏi, này rất không bình thường.

“ Ách, Thanh Du…” Cô vừa muốn nói chuyện, Ngiêm Thanh Du đột nhiên đứng dậy, đối bọn họ nói: “Thật xin lỗi, thất lễ”. Nói xong quay người bước đi.

San San một trận buồn bực, Cô ấy không phải thích Luật Hạo Thiên sao? Như thế nào không cùng anh nói chuyện mà rời đi.

Cô vừa định đứng dậy đuổi theo, Giang Trục Thủy bỗng nhiên sát vào bên tai cô, thấp giọng nói: “Đừng đuổi, cô ấy tâm tình không tốt, chớ chọc cô ấy”. Cô ngây ngẩn cả người, Giang Trục Thủy thực tự nhiên cắt một khổi bánh ngọt, đưa đến bên miệng cô, trong mắt nhu tình mật ý, thật sự giống với những đôi yêu nhau bình thường.

“Nơi này món điểm tâm ngọt ăn ngon lắm, nếm thử đi”.

Cô sợ tới mức ngây dại, chỉ biết hé miệng ra, anh ta tựa như đút cho cô ăn cùng trẻ con giống nhau, dùng đôi mắt phượng ôn nhu kia nhìn cô, thỉnh thoảng lại còn giúp cô nhẹ nhàng lau miệng.

Cô bỗng nhiên cảm thấy bộ dáng của anh ta thật đúng hồ ly, thật giảo hoạt. Bất quá… Nhìn Luật Hạo Thiên bên cạnh, cùng so sánh với con sói, vẫn là hồ ly hơn nhiều.

Anh ta lại mỉm cười tiến đến bên tai cô: “Vừa nãy anh đã giúp em đuổi cái người chán ghét Lâm gia đại tiểu thư đi, có vui không?”

Cô mờ mịt gật đầu, anh ta còn nói: “Vậy em cảm ơn anh như thế nào đây?”.

Bọn họ hai người khe khẽ nói nhỏ bộ dáng không xem người khác trong mắt, thật giống như là đôi yêu nhau bình thường luôn liếc mắt đưa tình.

San San không biết Giang Trục Thủy rốt cuộc có trò gì, kỳ quái nhìn hắn ta: “Cảm ơn như thế nào?”.

Giang Trục Thủy tươi cười càng thêm mị hoặc: “Vậy hôn một cái đi”.

“A”. San San sợ tới mức ngây dại, lại cảm giác được tay của hắn vụng trộm nhéo tay cô, sau đó nhìn Luật Hạo Thiên liếc mắt một cái.

Cô cũng theo ánh mắt của hắn nhìn lại, nhìn đến đôi mắt Luật Hạo Thiên trong trẻo nhưng lạnh lùng thâm thúy gắt gao nhìn thẳng cô, ở sâu trong đáy mắt, một mảnh xơ xác tiêu điều. (nghiêm túc)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK