• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đinh Tẫn Dực từ phòng tắm đi ra, có vẻ như đã thoải mái hơn khi nãy rất nhiều. Sau đó, anh tắt đèn rồi tiến lại chiếc giường định nằm xuống, thì lập tức bị Trầm Cửu Ly ngăn lại.

“ Sao anh ngồi ở đây? ”

“ Vậy anh phải ngủ ở đâu? ”

Sau đó, Đinh Tẫn Dực nhất quyết nằm xuống, tiếp tục lên tiếng:

“ Nếu không êm lưng thì anh sẽ không ngủ được, em muốn bạn trai của mình thức trắng một đêm hay sao? ”

Nghe vậy, Trầm Cửu Ly dù nhẫn tâm đến mấy cũng không thể xua đuổi anh thêm nữa, lần này thỏa hiệp.

Chung giường thôi, cũng đâu mất mát thứ gì.

Đinh Tẫn Dực gác tay lên trán, cảm thấy chuyện này thật nực cười và vô lý. Nam nữ đang yêu nhau và đã trưởng thành vào khách sạn, chung một phòng và nằm cùng một chiếc giường nhưng chỉ ngủ thôi.

Là nhắm mắt đi ngủ!

Chuyện này mà để anh hai anh biết, mặt mũi, sĩ diện xem như quăng vào thùng gác. Anh ấy sẽ nhắc năm này sang năm khác, truyền từ đời này sang đời khác.

Nghĩ lại tự mình xấu hổ, hứa với tiểu Nam lớn lên dạy cách cua gái, nhưng đến dụ dỗ “ thím ba ” còn thất bại thì quá mất uy tín.

Chuyện này phải giấu nhẹm mới được!

“ Tẫn Dực, anh ngủ rồi sao? ”

“ Phải ngủ được thì quá tốt cho anh. ”

Lúc không có người yêu thì thôi, đầu óc của anh tập trung hoàn toàn vào công việc, nhưng khi đã có Cửu Ly phải khác, anh cũng là đàn ông cơ mà.

“ Đàn ông các anh đều như vậy sao? ”

Trong lòng Trầm Cửu Ly bất giác dâng lên sợ hãi, lo lắng Đinh Tẫn Dực sẽ giống như Tống Nhất Hàn. Chẳng lẽ khi hai người yêu nhau phải nhất định xảy ra chuyện đó thì mới bền lâu?

“ Cạnh cô gái mình yêu, mấy ai kiềm chế được? ”

Anh là đã quá bản lĩnh rồi đấy!

“ Tẫn Dực, anh phải chung thủy với em đó, khó khăn lắm trái tim của em mới lành lặn! ”

Đinh Tẫn Dực kinh ngạc ngẩng đầu nhìn sang, bởi vì giọng nói của Trầm Cửu Ly nghèn nghẹn như muốn khóc.

Người muốn khóc nên phải là anh chứ?

Đinh Tẫn Dực nhích người tới gần, duỗi thẳng cánh tay và đỡ đầu Trầm Cửu Ly cho cô gối đầu nằm lên, cánh tay còn lại vòng qua ôm eo, nhẹ giọng hỏi:

“ Có vẻ như em giấu anh nhiều chuyện lắm đúng không? ”

“ Chúng ta nói chuyện tương lai đi, của hai đứa mình! ”

Khóe môi Đinh Tẫn Dực cong nhẹ, thả xuống trán của Trầm Cửu Ly một nụ hôn, im lặng giây lát rồi lên tiếng:

“ Em đã hứa sinh cho anh ba bảo bối rồi đấy, nhưng anh cứ sợ lúc đó em đồng ý chỉ để cua anh thôi, hay là ngày mai chúng ta làm giấy cho em ký tên đi. ”

Trầm Cửu Ly sững sờ, sau đó cố tập trung nhớ lại, mấy giây sau lập tức trở người nhìn sang Đinh Tẫn Dực, dùng tay đập xuống lồng ngực của anh, lên tiếng:

“ Em hứa với anh khi nào? Còn cua anh nữa? ”

“ Em thề đi, thề rằng lúc đó gọi điện cho anh không có ý đồ.

- Bắt taxi không được ư? Phải anh ba tuổi thì anh sẽ hơi hơi tin em.

- Ai đó cũng thừa nhận, một tuần đã đổ gục trước anh. ”

“ Chúng ta chia tay đi, Đinh Tẫn Dực! ”

…----------------…

Trầm Cửu Ly và Đinh Tẫn Dực chờ bình minh lên sau đó mới bắt đầu đi ngủ, hiếm khi có cơ hội và thời gian bên nhau, chỉ nằm ngủ thì sẽ rất lãng phí, nên cả hai quyết định trò chuyện để thấu hiểu đối phương nhiều hơn.

Thế nhưng, trò chuyện cũng ít thôi, nhiều nhất là anh phải dỗ dành cô.

Tám giờ sáng, Hứa Tuyết Nhàn gọi điện cho Trầm Cửu Ly rủ xuống nhà hàng ăn sáng, để mười giờ ra sân bay về thành phố E.

Thế là, cô vận công hết sức bình sinh mới có thể ngồi dậy và rời khỏi chiếc giường.

Lúc này, Đinh Tẫn Dực từ phòng tắm bước ra, ăn mặc đơn giản chỉ quần jean và áo thun, anh khẽ đứng lại và tựa vào tường nhìn ngắm Trầm Cửu Ly đang thoa kem dưỡng da.

Tặc lưỡi lên tiếng:

“ Bạn gái của ai mà mặt mộc xinh đến thế, anh thích hơn hẳn những lúc em trang điểm luôn đấy Cửu Ly! ”

“ Khen thì phải thật lòng người ta mới vui, chứ giả vờ cũng vô nghĩa! ”

Đinh Tẫn Dực đi tới, thoải mái đặt hai tay xuống bả vai của Trầm Cửu Ly, nhìn cô trong gương lên tiếng:. Ngôn Tình Ngược

“ Thật lòng! ”

Trầm Cửu Ly mỉm cười tủm tỉm, đánh bại luôn cơn buồn ngủ, trở nên có sức sống và tươi tắn hơn hẳn.

“ Anh sắp xếp quần áo cho vào vali đi, em thoa son là xong rồi đấy! ”

Hai mươi phút sau, cả hai tay nắm tay xuống khu vực nhà hàng ăn sáng cùng với vợ chồng Đinh Gia Hào.

Đinh Tẫn Dực đã quen thức đêm, có thể thức hai hoặc ba ngày liên tục để làm việc, nên không có vấn đề gì với anh. Thế nhưng, Trầm Cửu Ly rất ít khi ngủ trễ, khuya lắm cũng một hay hai giờ sáng, nên hiện tại nhìn sắc mặt của cô là nhận ra ngay.

Lúc này, Hứa Tuyết Nhàn và Đinh Gia Hào cứ nhìn nhau rồi cười chúm chím, nhiều lần đến mức Trầm Cửu Ly phải thắc mắc lên tiếng:

“ Hai anh chị sao vậy? Có chuyện gì vui lắm sao? ”

Đinh Gia Hào điều chỉnh lại dáng ngồi, sau đó nhìn qua Đinh Tẫn Dực, nói:

“ Đừng đánh một trận mà Đinh Gia gia tăng thành viên luôn nha Tẫn Dực! ”

Trầm Cửu Ly suýt bị mắc nghẹn, vốn dĩ hiểu được ngụ ý của anh ấy nói, định thanh minh đêm qua cả hai vô cùng trong sáng thì Hứa Tuyết Nhàn lại nói:

“ Cửu Ly, sáng nay chị không định gọi quấy phá em đâu, nhưng mà mệt thì mệt cũng phải ăn sáng đúng giờ, một lát lên máy bay nghỉ ngơi bù cũng được! ”

Trầm Cửu Ly lập tức buông bỏ cây nĩa và muỗng xuống dĩa, khẩn trương xua tay phủ nhận bởi biết hai người họ thực sự đã hiểu lầm.

Thế nhưng, vừa định lên tiếng thì bỗng dưng có một bàn tay bụm miệng cô lại, sau đó giọng nói còn phát ra.

“ Em đang mệt, ăn uống nhanh đi, còn phải ra sân bay nữa! ”

Trầm Cửu Ly trợn mắt.

Đinh Tẫn Dực anh bị khùng hả?

Mệt? Mệt cái gì cơ?

Cô chỉ thiếu ngủ chút thôi!

Nói như vậy họ sẽ nghĩ rằng đêm qua cả hai có xảy ra chuyện gì đó với nhau.

Hiểu lầm này, cô phải làm sao giải bày đây?

…----------------…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK