Mục lục
Kỷ Nguyên Thần Thoại, Ta Tiến Hóa Thành Cự Thú Cấp Hằng Tinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Sở nghiêng người qua phía hắn, ánh mắt cổ quái:

- Đề nghị này nghe cũng không tệ, ngươi cảm thấy vị gì sẽ ăn ngon?

Mắt của Trần Hổ sáng lên, cho rằng đã có kịch, hưng phấn đề nghị:

- Ca, ta cảm thấy mùi nướng với bột tỏi sẽ càng thơm hơn, đương nhiên, tê cay cũng được.

- Ca, ngươi chờ chút, ta đi lấy dao.

Nói xong, Trần Hổ hào hứng chạy về phía phòng bếp, cầm lấy dao muốn đi lên lầu chém Cá Cóc Lục Giác.

Trần Sở tức giận nói:

- Ngươi còn tưởng là thật sao, bỏ dao xuống cho ta.

- Hả? Ca, không ăn sao?

Trần Hổ có chút thất vọng.

Trần Sở vẫy vẫy tay:

- Cả ngày chỉ biết ăn, đây chính là Thú Biến Dị do ta nuôi ra.

- Nhưng mà sự lo lắng của ngươi cũng không phải là không có lý, gần đây sức ăn của con thú biến dị này càng ngày càng lớn, ta chuẩn bị mấy ngày nữa sẽ mang nó đi phóng sinh.

- Phóng sinh...

Trần Hổ cảm thấy có chút đáng tiếc.

Đúng là lãng phí, đây chính là thịt của Thú Biến Dị.

- Được rồi, đừng tiếc nữa.

Trần Sở vỗ vỗ lên vai của hắn:

- Ngươi còn trẻ, có một số chuyện ngươi không hiểu, nhưng nắm chắc được thì nghe theo ta, nhanh đi nấu ăn đi.

- Được rồi.

Tuy không biết tại sao ca ca của hắn lại muốn phóng sinh, nhưng sự tin tưởng từ nhỏ vẫn khiến cho Trần Hổ không suy nghĩ quá nhiều.

Không để ý đến sự rầu rĩ của Trần Hổ, Trần Sở bưng chậu thịt cá kia lên lầu hai.

Trong phòng, Cá Cóc Lục Giác đã dài đến 68cm đang nằm dưới đất, thân hình đã càng uy mãnh hơn, nhất là hai bên còn có ba cặp cánh sừng màu đỏ.

Không biết có phải do đã từng tiến hóa một lần hay không, hay là vì trưởng thành mà thị lực của Cá Cóc Lục Giác cũng đã tăng cường lên rất nhiều.

Thông qua góc nhìn thấp bé của Cá Cóc, Trần Sở có thể nhìn thấy rõ dáng vẻ của mình, nhìn thấy rõ đồ gia dụng ở trong phòng, nhưng tất cả những thứ này đều vô cùng to lớn, lộ ra cảm giác áp bách.

Khống chế phân thân ăn uống no đủ, buổi tối Trần Sở lại tu luyện thêm một lần nữa rồi mới nghỉ ngơi.

...

Ngày hôm sau, trên đường đến lớp vẫn nhìn thấy bóng dáng của Người Chấp Pháp, hắn nghĩ chắc là vẫn chưa bắt được hai giáo đồ kia.

Trần Sở có chút suy nghĩ.

Vừa đi vào phòng học, hắn đã phát hiện hôm nay náo nhiệt hơn rất nhiều so với lúc trước, đều đang thảo luận về chuyện của Bảng danh sách.

Mấy học sinh Trúc Cơ mới còn đang phàn nàn không công bằng, bọn họ mới nhập môn Nhất trọng thiên chưa được mấy ngày, rất nhiều bạn học đều đã tu luyện được nửa tháng.

Trong tình huống tỷ thí, cho dù là thể chất cơ sở hay là thuần thục chiêu thức thì bọn họ đều kém hơn rất nhiều, căn bản là không có hi vọng lên bảng.

Đối với sự buồn bực của bọn họ, những bạn học đã đột phá được nửa tháng kia đều xoa xoa tay, có chút hưng phấn, cho rằng đây chính là cơ hội để bọn họ nổi tiếng ở trong trường.

Trong tình huống mọi người đều là Nhất Trọng Thiên, bọn hắn cảm thấy nếu như mình liều một phen thì không chừng còn có hi vọng giết vào top 50.

Còn về những bạn học còn chưa thành Trúc Cơ thì cũng chỉ có thể hâm mộ mà nhìn.

- Ta cảm thấy lần này lớp trưởng vào top 10 cũng không thành vấn đề.

- Ngươi cũng quá xem thường lớp trưởng rồi, ta cảm thấy lớp trưởng có hi vọng vào top 5 đó, buổi huấn luyện đối chiến buổi chiều hôm qua, lớp trưởng đã đánh bại ba người Trương Cương liên thủ với nhau.

- Đúng vậy, ta cũng cảm thấy thực lực của lớp trưởng có thể cùng top 5, kiếm pháp của cậu ấy quá lợi hại.

Lâm Tuyết ở phía trước có rất nhiều bạn học vây quanh, đang nói về chuyện sức lực của một mình nàng áp chế ba bạn học liên thủ với nhau, ai nấy đều vô cùng khâm phục.

Sau trận chiến giữa trưa hôm qua của Trần Sở và Hạ Hữu Huy, mấy người Lâm Tuyết cũng đã chú ý đến vấn đề kinh nghiệm thực chiến.

Cho nên chiều hôm qua, nàng đã lấy danh nghĩa lớp trưởng để tập hợp các học sinh Trúc Cơ ở trong lớp.

Một cái tên mỹ miều thì gọi là tăng cao thực lực tổng thể của lớp, để cho mọi người đạt được thứ hạng tốt của bảng xếp hạng, chuẩn bị tổ chức một trận huấn luyện thực chiến.

Phần lớn mọi người đều không có ý kiến đối với đề nghị này, hơn nữa bọn hắn đã tu luyện lâu như vậy rồi, ít nhiều cũng có chút ngứa tay, sau đó buổi tu luyện giữa trưa đều vô cùng náo nhiệt.

- Ta cảm thấy lần này, Y Duệ cũng có thể tiến vào top 10, hắn chính là thiên tài trúc cơ trong ba bốn ngày giống như lớp trưởng.

- Đúng vậy, thực lực của uỷ viên Y Duệ cũng rất mạnh, trong khoá huấn luyện buổi xế chiều hôm qua Hạ Hữu Huy đã bị hắn đánh bại một cách dễ dàng, lần này chắc chắn có thể thoải mái lên bảng.

- Ha ha... Mọi người cũng đừng khen ta quá, thực lực của ta cũng bình thường, hôm qua có thể thắng cũng chỉ là do may mắn.

- Hơn nữa, chúng ta vẫn chỉ là đệ tử, lần này tài hữu nghị là thứ nhất, xếp hạng bao nhiêu cũng không sao, mọi người tỷ thí với nhau có tiến bộ là được rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK