• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cuộc sống luôm tồn tại những điều thú vị, cũng như luôn tồn tại những hoàn cảnh éo le.

Ví dụ như bây giờ đây, khi Hạ Vy đang trò chuyện cùng Paul, thì Tần Lan bước vào.

Hạ Vy thầm thở phào, chưa kịp lên tiếng thì Paul đã mở miệng trước..

“Mẹ..

sao mẹ lại tới đây..”
Mẹ? Hạ Vy như bị ai điểm huyệt, không thể động đậy, chỉ có thể chôn chân nhìn cảnh tượng trước mặt.

Chuyện này là sao? Tại sao Paul là gọi Tần Lan là mẹ? Tần Lan phát hiện ra vẻ mặt bàng hoàng của Hạ Vy, bị chột dạ không dám nhìn thẳng vào mắt cô.

“Thiên Bảo, sao con lại ở đây.

Con quen Tiểu Vy sao?”
Thiên Bảo? Gì nữa đây..

Hạ Vy há hốc miệng nhìn hai người, khó khăn lên tiếng.


“Chuyện này là sao? Hai người cho tôi biết có được không?”
Paul không để ý đến nét mặt sửng sốt của Hạ Vy, khẽ cầm lấy tay Tần Lan, quay ra giới thiệu cho Hạ Vy.

“Ừm..

Tina, đây là mẹ anh, Tần Lan.

Còn cái tên Thiên Bảo em vừa nghe thấy là tên thật của anh.

Paul chỉ là tên tiếng Pháp của anh thôi.

Anh tên là Tần Thiên Bảo..”
Ầm...!
Một tiếng nổ lớn vang lên trong đầu Hạ Vy, có vẻ cô hiểu rồi, Tần Lan bỏ rơi bố con cô vì đã có con riêng bên ngoài.

Hạ Vy đau khổ, ánh mắt đã đỏ hoe, nhưng miệng vẫn nở nụ cười..

“Thì ra là vậy..

năm đó mọi người nói lí do bà rời đi, tôi còn không tin.

Tử Minh cũng nói sự thật chưa chắc là vậy.

Nhưng tôi lầm rồi.

Bà thật tàn nhẫn, tại sao bà lại cho tôi hi vọng, để bây giờ tự tay mình dập tắt nó..

Bà về đi, chỗ này không hoan nghênh bà..”
Lục Tử Minh đi tới khi Hạ Vy đã mất kiểm soát, cô khóc ầm lên, vừa lôi kéo vừa đuổi Tần Lan ra ngoài.

Anh vội ôm lấy cô, để cô tựa đầu vào ngực mình, một bên vỗ về an ủi cô, một bên nhìn Paul với Tần Lan bằng ánh mắt khó hiểu.

Hạ Vy cảm nhận được mùi hương quen thuộc, cô vùi vào ngực anh khóc lớn.

“Bảo bối..


họ bắt nạt em...!oa...!anh mau đuổi họ đi đi..

em không muốn...!hức...!không muốn nhìn thấy họ..”
Lục Tử Minh vội dỗ dành..

“Họ đâu có bắt nạt em..

ngoan..

có anh ở đây..

không sao đâu.”
Sau khi tâm lý ổn định trở lại, Hạ Vy đã bị Lục Tử Minh kéo vào phòng vip.

Cả Paul cùng Tần Lan cũng đi theo.

Hạ Vy chỉ yên lặng ôm chặt Lục Tử Minh, cái gì cũng không nói.

Lục Tử Minh thấy cô đã ổn hơn, lúc này anh mới nhíu mày hỏi hai người phía đối diện..

“Chuyện này là sao? Tôi cần một lời giải thích.”
Paul cũng nhìn chằm chằm vào Tần Lan, vừa nãy nghe Hạ Vy trách móc, anh cũng mù mờ chả hiểu chuyện gì xảy ra.

Người biết rõ mọi chuyện lúc này chỉ có Tần Lan, bà cần lên tiếng để giải quyết khúc mắc to lớn này..

“Chuyện là...”

Rất lâu về trước, Tần gia và Hạ gia có hôn ước, Hạ Đại Lâm cũng không phản đối, nghe theo lời ông bà Hạ đến Tần gia hỏi cưới Tần Lan.

Chỉ là Tần Lan đã có người yêu, bà không hề biết hai gia đình có mối hôn sự này.

Mà ông bà Tần cũng không hề hay biết, Tần Lan đã có thai được hơn ba tháng, nên mối hôn sự này cứ vậy mà được định đoạt.

Tần Lan đã nhiều lần muốn bỏ trốn, nhưng đều bị ông bà Tần bắt lại, họ đã sử dụng những cách cực đoan nhất, để ép bà cưới Hạ Đại Lâm.

Trong buổi lễ đính hôn giữa hai gia đình Hạ-Tần, một vụ tai nạn đã xảy ra, người yêu của Tần Lan trong lúc lái xe tới ngăn cản, bị một chiếc xe khác đụng trúng, không may qua đời.

Tần Lan sau khi biết chuyện liền ngất lịm đi.

Tới lúc này, ông bà Tần mới biết Tần Lan đã có thai, mà cái thai lại quá lớn, không thể phá bỏ.

Không còn cách nào khác, hai người chấp nhận thương lượng với Tần Lan, chỉ cần bà an phận cưới Hạ Đại Lâm, họ sẽ nuôi dưỡng đứa con trong bụng bà cẩn thận.

Tần Lan mất đi người yêu, quá tuyệt vọng mà gật đầu đồng ý.

Hôn sự giữa hai gia đình Hạ-Tần cũng được hai ông bà khôn khéo lùi lại một thời gian...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK