Beta: Đậu Xanh
"Chúng ta nên chú ý, đội viên Văn Tẫn của chiến đội AY đã sửa lại ID, sửa thành Uyển Uyển."
Nam MC trên sân khấu bắt đầu trêu chọc Văn Tẫn, "Khoảng thời gian trước tôi cũng xem phát sóng trực tiếp, nhưng rất không khéo là không xem kịp đoạn phát sóng trực tiếp vừa hay bị cắt đứt, khụ khụ."
"Ha ha ha!" Nữ MC nở nụ cười, "Anh khụ khụ cái gì?"
Nam MC cũng cười, "Mọi người cũng hiểu, tôi cũng không nói nữa ha ha ha, hiện tại xem ra, Văn Tẫn và bạn gái cậu ấy rất yêu nhau, ID dùng bảy năm nói đổi liền đổi."
"Thật cảm động." Nữ MC nâng mặt, "Anh Tẫn vẫn luôn ở trong cái vòng người sống chớ tới gần, đặc biệt lãnh đạm, tôi cũng fan nhan sắc của anh ấy ha ha, hoàn toàn không thể tưởng tượng được anh ấy sẽ có bạn gái, cho nên lúc nghe được tin tức thì kinh ngạc một hồi lâu."
"Phải không? Tôi cũng vậy ha ha." Nam MC nói xong, nhìn màn hình, "Được rồi, trở lại chuyện chính, chúng ta nhìn xem hai bên chiến đội cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, xem trận thi đấu này, rốt cuộc đội nào sẽ thắng?"
Ngay từ đầu Tưởng Uyển còn chưa rõ Văn Tẫn đang làm cái gì, cho đến khi nghe được tiếng thét chói tai của fans, lại nghe thấy lời của MC nói, mới ý thức được, Văn Tẫn đổi tên đã dùng bảy năm đổi thành tên cô.
Nội tâm cô rung động tới cực điểm.
Chua xót, cảm động, vui sướng, rất nhiều cảm xúc trong lúc nhất thời giống như thủy triều bao phủ cô.
Cô che miệng, muốn cười, lại muốn khóc.
Lại cảm thấy bây giờ khóc thì rất mất mặt, cố gắng nhịn xuống.
Hai đội trên sân khấu đã vào sảnh, đầu tiên là cấm anh hùng, sau đó mới chọn nhân vật.
Bốn cái màn hình lớn, hai bên trái phải của màn hình là giao diện trò chơi, bên dưới góc phải đặt cameras, có thể thấy rõ đội ngũ hai đội, bên dưới góc trái màn hình vẫn luôn là khuôn mặt của Văn Tẫn.
Cameras nhắm ngay Văn Tẫn, toàn bộ hành trình không dời màn ảnh.
Lo lắng Tưởng Uyển xem không hiểu, mấy người Lư Đả Cổn qua đây ngồi, đảm đương giải thích giảng giải cho cô, "Vừa rồi làm nóng người đánh đường đơn, chính là đi đường, đẩy được trụ là thắng, nhưng nếu đối phương đẩy được trụ của chúng ta trước, thì chúng ta thua, thật ra nói trắng ra đây chỉ là trò chơi đẩy trụ, nhưng trước khi phá trụ, nhất định phải tiêu diệt toàn bộ quân địch."
Tưởng Uyển gật gật đầu, "Cái này tôi hiểu."
Cô chỉ không phân rõ được các nhân vật, mỗi lần bọn họ tụ lại đánh nhau, cô không hiểu mấy cái kill là có ý gì.
Cũng không biết là ai giết ai.
Toàn bộ quá trình nhìn gương mặt kia của Văn Tẫn, khóe môi không nhịn được cong lên.
"A Tẫn vừa mới giết người, chị thấy không?" Lư Đả Cổn hỏi, "Quá đẹp trai, lúc A Tẫn chơi game thật sự quá đẹp, thao tác càng đẹp hơn."
Tưởng Uyển gật đầu, "Ừ."
Anh xác thật rất tuấn tú, mặc kệ là chơi game hay làm cái khác.
Anh luôn hấp dẫn ánh mắt của người khác một cách vô thức.
"Quá đẹp! Đợt thu này của Văn Tẫn quá đẹp!" Nam MC cảm xúc trào dâng tán thưởng, "Ý thức của đối diện không kém, chỉ tiếc gặp phải Văn Tẫn, cậu ấy phản ứng quá nhanh, hơn nữa dự đoán vị trí cực chính xác..."
"A Tẫn mới giết chết 4 mạng! Trâu bò! Quá trâu!" Mấy người Lư Đả Cổn huýt sáo hoan hô.
Tưởng Uyển lấy di động chụp một tấm Văn Tẫn trên sân khấu, cách một khoảng, có chút mơ hồ, nhìn không rõ mặt anh, nhưng một thân màu trắng hết sức nổi bật.
Trò chơi kết thúc.
Văn Tẫn thắng, đội anh giết được tổng cộng 40 mạng, trong đó một mình Văn Tẫn giết 28 mạng, chết hai lần, tám lần trợ công.
Anh gỡ tai nghe xuống, mặt không cảm xúc đứng dậy, cách một khoảng, nhìn về phía Tưởng Uyển.
Tưởng Uyển giơ bảng huỳnh quang trong tay lên, trên mặt viết hai chữ Văn Tẫn, là Lư Đả Cổn xin từ fans phía sau đưa cho cô.
"Thắng rồi!" Cô múa may bảng huỳnh quang trong tay cười với anh, cười đến mức đôi mắt cong lên, "Chúng ta thắng rồi!"
Trên màn hình lớn chiếu khuôn mặt của Văn Tẫn.
Môi mỏng hơi gợi lên một độ cung rất nhỏ.
Rất nông.
Toàn trường an tĩnh vài giây, đột nhiên tuôn ra tiếng thét chói tai.
"Cười cười!!!! Anh Tẫn của tôi vừa cười!!!!!!"
"A a a a a không ngờ lúc còn sống tôi lại thấy anh Tẫn cười!!"