• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Những tháng ngày tươi đẹp trôi qua. Ko còn những trò quá đáng bắt chẹt nhau như trước nữa, chỉ thỉnh thoảng đôi co, cãi cọ nhau một chút.
Lí do tại sao con người ta lại thấy quãng đời học sinh đẹp nhất trong cuộc đời? Bởi nó vui vẻ và có những điều thật sự trong sáng.
Cái mà tôi đang nhắc tới là gì? Cái mà tôi đang muốn tìm kiếm qua những câu sến ơi là sến trên là gì? Là…đến khi nào cái ngọt ngào mới lộ rõ ra? Đến khi nào??? Mệt mỏi quá rồi!
Chính vì thế, tôi sẽ chẳng hơi đâu nhắc đến mấy ngày tháng tươi đẹp đã trôi qua với hai nhân vật chính mà làm gì, tôi có ngu đâu mà làm thế? Tôi sẽ vô luôn vấn đề chính của ngày hôm nay. Giông tố lại đến.
Thực chất là chả có giông tốt gì cả.
-Nhiều chuyện, có biến xới sang bên cho người khác bàn chuyện ko hả?
Đó là câu nói của ngài chủ tịch, mà ổng vừa nói cái gì cơ? Đuổi tác giả đi hả??? >”” ^0^
-Buổi họp ngày hôm nay đề cập đến một vấn đề hết sức quan trọng, mà ta gợi ý luôn là có liên quan đến thành viên mới của gia đình.
-Là con mèo xấu xí, khó ưa Vân My.

Cậu ta ghé lại phía Vân My thì thầm, nhưng tất nhiên cả nhà đều nghe thấy. +_+
-Ta sẽ nói luôn.
-Vậy thì con sẽ nghe luôn.
-Thằng ranh kia! >_” ^0^
Còn Vân My thì dường như đã lấy lại được tinh thần.

-Con cảm ơn ông nhưng mà…
-Con ko thích như thế sao?
-Làm sao mà cậu ta có thể thích chứ?
Cậu ta lại chen vô. Ông lão bực mình gắt.
-Có im cho người lớn bàn chuyện ko hả?
-Ông nội!!!
Thực sự làm người ta muốn khóc quá, cười chảy nước mắt. ToT
-Ko phải là con ko thích…
-Mà là con…
Tiếp tục hành vi bất lịch sự của mình…
-Cậu là Vân My à, Hoàng Nam Nam?
-Ko.
-Thế sao cướp lời người ta?
-Con biết rồi, con im lặng liền cho người lớn các người nói chuyện với nhau đây. Vừa bụng mấy người chưa?
Ăn nói vô lễ quá chừng.
-Con thấy mình ko xứng đáng mang họ Hoàng…
Cậu ta đang định lên tiếng chen ngang thì ông lão đã kịp lườm cậu ta. Thế là ý định của cậu ta lập tức bị phá sản.
“Tất nhiên là ko xứng đáng rồi, biết điều như thế là tốt.”
Ko nói được nên nghĩ. +_+
-Vậy thì ta sẽ cho con thời gian suy nghĩ, khi nào thì con sẽ có câu trả lời?
-Con…
-Một tuần được ko?
-Cần gì suy nghĩ, tất nhiên là cậu ta ko thể mang…
-Tất nhiên là cậu ko thể làm gì trái ý ta rồi. ^_^
Lại ngồi yên.
“Bực ông nội thiệt à!!! >”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK