Tòa nhà văn phòng của Thịnh Nguyên ở Bắc Kinh có 50 tầng. Ngoài các phòng ban bộ phận, khu vực ăn uống, khu vực giải trí, còn có khu vực triển lãm trưng bày văn hóa doanh nghiệp.
Trong những năm đầu, ông Trì vẫn chưa về hưu đã tự tay thiết kế linh vật cho Thịnh Nguyên, là một con cá heo vây trắng nhảy khỏi mặt nước. Mấy năm sau đó, con cá heo vây trắng làm linh vật cho Thịnh Nguyên đã được sửa đổi nhiều lần, ngày càng đơn giản và linh động hơn. Ngoài ra còn có rất nhiều thú bông được bộ phận tuyên truyền thiên tài làm riêng, được đặt bán trong khu vực triển lãm như xung quanh Thịnh Nguyên. Trong những ngày lễ ngày tết, nhân viên luôn nhận được một con.
Nhiều nhân viên lão làng đã phàn nàn trên mạng, nói những con thú bông cá heo vây trắng của họ ở nhà có thể thành lập một đội bơi.
Ông Trì nói dùng cá heo vây trắng làm linh vật, thứ nhất là bởi vì Thịnh Nguyên đã làm giàu từ Thượng Hảicon sô, mà con sông Trường Giang đi ra Thượng Hải vào biển. Cá heo vây trắng chỉ sống trong sông Trường Giang. Dùng điều này nhắc nhở mọi người dù cho tương lai sản nghiệp của Thịnh Nguyên lan rộng khắp đất nước, đừng quên nghĩ về nguồn gốc.
Thứ hai, trong tên "Thịnh Nguyên" có chứa nước, tương xứng với động vật trong nước.
Bởi vì linh vật này, hàng năm Thịnh Nguyên đầu tư 30% vào phúc lợi công cộng vào việc bảo vệ động vật. Mặc dù là rất nhiều năm sau, trước khi Chung Dịch bị tai nạn xe cộ, Thịnh Nguyên vẫn kéo dài thói quen này.
Chỉ là trong thời gian đó, cá heo vây trắng đã được nhận định "cực quý hiếm", nó chỉ gần được đóng dấu với chương "tuyệt chủng". Chung Dịch đã nghe qua rất nhiều lời bàn tán về chuyện này. Khi vô tình nói chuyện với Trì Quân, hai người đều thấy buồn cười. Luôn có người thích gửi mọi thứ bực bội xung quanh cho vật bên ngoài. Nhưng Thịnh Nguyên lại náo loạn, rõ ràng là bởi vì hai cha con tranh đấu thì có liên quan gì đến linh vật? Lẽ nào để gấu trúc đến làm logo cho Thịnh Nguyên, Trì Bắc Dương có thể hòa hợp với Trì Quân không?
Trì tổng nhỏ cũng thương lượng với Chung Dịch rằng tổ chức từ thiện của Thịnh Nguyên phần lớn là do chính sách quốc gia sử dụng từ thiện để khấu trừ thuế. Sau đó mới là thật tâm làm việc. Tất nhiên, bất luận nói gì về phúc lợi công cộng, miễn là có kết quả và thật sự giúp thì là chuyện tốt. Vấn đề ở chỗ, lúc trước có giám đốc đã lợi dụng sơ hở và yêu cầu người thân của mình đăng ký một tổ chức rỗng, rồi nhận trợ cấp hàng năm từ Thịnh Nguyên, bảy chữ số dễ dàng chui vào túi. Bộ phận phụ trách xét duyệt cũng cầm tiền lì xì mắt nhắm mắt mở. Khi giao nộp báo cáo, người đóng dấu chỉ cần nhìn thấy khoản thuế đã giảm thì không cần quan tâm nữa.
Sau đó có người tìm cách dẹp bỏ nó, đảng lãnh đạo cấp cao này rơi đài và dính vào hàng loạt vụ án cũ.
Đáng tiếc vì bọn họ may mắn, lúc họ đuổi tới trận chiến giữa Trì Bắc Dương và Trì Quân, hai bên cũng không có ý định đối phó với những sâu mọt này. Đến cuối cùng, chỉ có mấy người về hưu sớm, cứ thế mà xong việc.
Cho nên, Trì tổng nhỏ luôn nói với Chung Dịch: "Chờ mọi việc xong xuôi, chúng ta phải dọn dẹp bên trong Thịnh Nguyên một lần."
Khi đó, Chung Dịch đã đồng ý. Cậu nghĩ mình còn rất nhiều thời gian.
- -- ---
Bây giờ người gọi Chung Dịch đến chính là Hạng Minh mà Trì Quân mới vừa đề cập đến.
Hạng Minh ngồi trước bàn làm việc, chậm rãi thảo luận với Tần Lâu về công viên giải trí, như thể không có thời gian đếm xỉa đến lính mới như Chung Dịch. Thận Vĩ Mậu cũng ở đó, cầm một tách trà trong tay, biểu hiện rất lịch sự, nói với Chung Dịch một câu: "Cậu chính là bạn học của Tiểu Quân à? Trước đây tôi vẫn chưa từng thấy. Cậu làm rất tốt, Tiểu Quân rất xem trọng cậu."
Chung Dịch mỉm cười gật đầu nói: "Cảm ơn Thận tổng."
Sau đó, Trì Quân bắt chuyện và mỉm cười đánh Thái cực quyền với Thận Vĩ Mậu. Hai người khen nhau và tâng bốc nhau. Thận Vĩ Mậu phụ trách khen, Trì Quân phụ trách tâng bốc; trở thành âm thanh nềm khi Hạng Minh và Tần Lâu kiểm tra thông tin.
Sau khi nói mấy câu, Thận Vĩ Mậu nói: "Vậy chú còn việc khác phải bận." Ông sinh ra và lớn lên ở Thượng Hải, nhưng ở Bắc Kinh quá lâu, thường xử lý các công ty và giao thiệp với quan chức địa phương. Cuối cùng luyện ra giọng Bắc Kinh: "Tiểu Quân, cháu và bạn học của cháu ở đây nghe chú Hạng của cháu có gì muốn hỏi hay không."
Điều này có nghĩa là không muốn bị trộn lẫn vào. Sau khi nói mấy lời tốt đẹp và bán chút điểm tốt sẽ phải rời khỏi.
Khi Thận Vĩ Mậu quay sang nói chuyện với Hạng Minh. Chung Dịch nhìn về phía Trì Quân: Cậu không phải nói ông ta sẽ ở lại hòa giải sao?
Trì Quân rất vô tội: Cậu kiên nhận một chút, nhìn xem ông ta nói gì tiếp theo.
Chung Dịch hơi nheo mắt lại.
Trì Quân mỉm cười. Khi Thận Vĩ Mậu xoay người lại thì hắn đã thu nụ cười về, mang lại chiếc mặt nạ "trợ lý Trì".
Thận Vĩ Mậu: "Ông Hạng à, tôi đi trước. Trước đó ông nói chuyện với Tần Lâu, tôi còn không ngờ bạn nhỏ này còn là bạn tốt của Tiểu Quân chúng ta."
Hạng Minh "Ừh" một tiếng, làm đồng nghiệp nhiều năm, những chuyện Trì Quân có thể nhìn ra thì Hạng Minh tất nhiên càng hiểu rõ hơn. Ông Thận này lại muốn làm người hiền lành.
Thận Vĩ Mậu: "Tần Lâu, cậu vừa rồi nói đến cái gì?"
Tần Lâu nói: "Chung Dịch phụ trách phần này, có thể là xảy ra chút vấn đề khi trao đổi với công ty trúng thầu, bọn họ dùng không phải tiêu chuẩn của chúng ta. Ngày hôm qua có người đến công trường xem hiện trường và phát hiện ra vấn đề này, nên trực tiếp báo cáo cho Hạng tổng." Cho nên sáng sớm nay, Tần Lâu đã bị kêu lên lầu để kiểm tra xem các công viên khác có vấn đề tương tự hay không. Bận đến bây giờ còn chưa uống được hớp nước.
Nói tâm lý không có oán trách là không có khả năng. Nhưng mấy tháng nay, thái độ làm việc của Chung Dịch, Tần Lâu cũng rất rõ ràng. Cho nên khi Hạng Minh nói xong câu đầu tiên thì Tần Lâu đã hiểu rõ ràng mình bị trộn lẫn vào thần tiên đánh nhau.
Còn có thể làm sao đây, tất nhiên là làm rõ mọi thứ một cách khách quan và công bằng, coi bản thân như một người lên tiếng và không thu hút sự chú ý đặc biệt của bất kỳ ai.
Sau khi Thận Vĩ Mậu nghe xong lời Tần Lâu thì hỏi: "Có hậu quả gì nghiêm trọng không?"
Tần Lâu dừng lại suy nghĩ mới nói: "Vậy thì không có. Bởi vì phát hiện sớm, bây giờ thay đổi cũng kịp. Hơn nữa, tiêu chuẩn của Thịnh Nguyên vẫn luôn cao hơn tiêu chuẩn của ngành." Cho nên dù cho đâm lao phải theo lao, cũng không xảy ra chuyện gì.
"Vậy không được rồi." Thận Vĩ Mậu nói: "Ông Hạng, ông cũng đừng làm khó dễ bạn tốt của Tiểu Quân. Người trẻ tuổi không có kinh nghiệm, làm việc không ổn thoả, chỉ cần sửa sai là được. Tiểu Chung, cậu hãy nghe quản lý Tần cẩn thận. Sau này đừng để xảy ra vấn đề tương tự nữa. Được rồi, tôi đi trước."
Lúc này mới chính thức rời đi.
Trì Quân nhìn về phía Chung Dịch, ánh mắt ra hiệu: Để tớ nói cho.
Chung Dịch khẽ cười: Ông ta nói những lời này không phải chụp tất cả nồi lên đầu tớ sao?
Trì Quân nhíu mày: Cậu nghe ra được?
Trong lời nói của Thận Vĩ Mậu nhìn như giải vây cho Chung Dịch. Nhưng thực tế đúng như Chung Dịch nghĩ, trong lúc "giải vây" ông đã nhấn mạnh vấn đề lần này lên Chung Dịch.
Nếu như Chung Dịch thật sự là thực tập sinh mới vào xã hội, có thể đã bắt đầu suy nghĩ mình rốt cuộc đã làm sai ở chỗ nào, đồng thời cảm kích sự giúp đỡ của Thận Vĩ Mậu. Nhưng cậu dù sao không phải.
Hai người bên này trao đổi ánh mắt. Hạng Minh ngồi trước bàn làm việc nói: "Tiểu Quân!" Giọng điệu của y khi nói chuyện với Trì Quân vẫn nhẹ nhàng: "Đừng trách chú nghiêm khắc. Nếu như lúc này không phát hiện, sau này công viên giải trí bắt đầu đưa vào hoạt động. Nếu có du khách xảy ra chuyện gì đó mới là chuyện lớn. Cậu tên là Chung Dịch đúng không?" Sau khi quay sang Chung Dịch thì giọng điệu đột nhiên nghiêm túc: "Cậu cảm thấy việc này nên xử lý như thế nào?"
Chung Dịch bình tĩnh nói: "Tôi mắc sai lầm, đương nhiên là xử lý dựa theo quy định của công ty."
Hạng Minh cười chế nhạo: "Dựa theo quy định, bây giờ cậu có thể đi."
Lời này dành cho Chung Dịch. Nhưng Hạng Minh lại vô tình hay cố ý liếc nhìn Trì Quân. Không chỉ có y, ngay cả Tần Lâu đang tập trung làm phông nền cũng nhanh chóng đưa mắt nhìn về phía Trì Quân.
Những lời Thận Vĩ Mậu nói trước khi đi, cả trong lẫn ngoài lời nói đều chỉ ra một sự thật: Chung Dịch và Trì Quân có mối quan hệ rất tốt. Cậu có thể đi vào Thịnh Nguyên là Trì Quân đã chào hỏi với phòng nhân sự. Trì Quân cũng úp mở về dự án hàng không của Tần Lâu nên bật đèn xanh hết cỡ.
Bây giờ cậu mắc sai lầm cũng bị sa thải. Giống như là một bàn tay vô hình tát vào mặt Trì Quân.
Nhưng dưới cái nhìn của Hạng Minh, Chung Dịch thật sự có vấn đề. Nếu như Trì Quân vẫn để cho Chung Dịch ở lại. Được rồi, ân tình xã hội, mối quan hệ con người luôn rất quan trọng, Hạng Minh có thể tự hiểu được. Nhưng tiếp theo, không chỉ có Tần Lâu cần phải kiểm tra lại xem Chung Dịch có thể tiếp tục ở lại tổ dự án công viên giải trí hay không. Ngay cả Hạng Minh cũng cần xem xét lời nói và hành đọng của "trợ lý Trì" mà y đã nghe được từ mấy đồng nghiệp trong mấy tháng qua có bao nhiêu mờ ám.
Bên Tần Lâu cũng không phải thật sự cảm thấy Chung Dịch có lỗi. Dù cho tất cả manh mối đều chỉ về Chung Dịch. Tần Lâu cũng rất hiểu rõ cái giá phải trả cho việc làm giả thành phẩm là quá thấp. Hiện tại cũng không phải chưa từng thấy tình huống tương tự.
Vấn đề ở chỗ, nếu như Chung Dịch tham gia vào cốt lõi của dự án sẽ gây rắc rối cho cả tổ. Nhưng Trì Quân và Chung Dịch lại không có cách giải quyết những rắc rối này. Vậy tại sao Tần Lâu phải ra mặt bảo vệ cho Chung Dịch?
Y có cả nhà già trẻ phải nuôi sống, lại có cả tổ thế hệ trẻ đều tin tưởng y và được y truyền cảm hứng để làm việc chăm chỉ. Chỉ cần một Chung Dịch có "năng lực tốt" và "mối quan hệ tốt với người nối nghiệp tương lai của Thịnh Nguyên", không đủ sức để làm lay chuyển tất cả những lý do này.
Chung Dịch: "Quản lý Tần mới vừa nói là có vấn đề trong giai tiếp giữa tôi và công ty trúng thầu." Cậu không để ý đến cảm xúc trong lời nói của Hạng Minh và nói thẳng: "Tôi không biết kết luận này từ đâu mà ra. Nhưng từ khi làm việc đến nay, mỗi một cuộc gọi tôi đều ghi âm lại, mọi email đều lưu lại."
Hạng Minh khẽ cau mày.
Chung Dịch: "Tất nhiên, việc lưu trữ dựa trên việc tiết lộ thông tin nội bộ của công ty." Cậu giải thích: "Các email liên quan đến công việc đều được nhận và gửi qua hộp thư của công ty. Tuy nhiên có thể tự mình đăng ký thêm một hộp thư công việc. Cho nên ngoài hộp thư thường dùng..." đăng ký theo họ tên, tất cả nhân viên đều có, của cậu chính là [email protected]
"Khi tôi nhận việc đã đăng ký một hộp thư dự phòng. Bình thường nội dung được gửi đến hộp thư chính thức sẽ được sao chép gửi một phần đến email dự phòng. Email nhận được cũng sẽ theo thời gian và sự kiện hàng loạt gửi đi. Lúc đó làm như thế chỉ là tính đến có lúc email công tác tương đối lộn xộn, có một bản sao lưu cũng thuận tiện lưu trữ... Không nghĩ đến bây giờ có thể dùng để chứng minh."
Khi chuẩn bị làm việc này vào lúc đó, Chung Dịch xác thực chỉ muốn đề phòng trước khi xảy ra chuyện. Thật sự dùng đến, đó là một tâm tình khác.
Cậu vừa dứt lời, Trì Quân ngồi bê cạnh cười khẽ.
Hạng Minh nhìn về phía Trì Quân.
Trì Quân lập tức nghiêm nghị nói: "Quản lý Tần, bây giờ tôi ở đây không phải với tư cách là bạn học của Chung Dịch, mà là một thành viên của Thịnh Nguyên." Ưm, là con trai của Trì Bắc Dương, "Thái tử" của Thịnh Nguyên: "Tôi muốn giúp Chung Dịch hỏi một câu, những ghi chép này đủ Chung Dịch khôi phục lại toàn bộ quá trình liên lạc của mình với công ty trúng thầu không?"
Tần Lâu im lặng một lát nói: "Thật sự đủ rồi. Hạng tổng, bây giờ chúng ta trực tiếp kiểm tra đối chiếu sự thật sao?"
Hạng Minh như có điều suy nghĩ gật đầu.
- -- ---
Sự thật đã chứng minh, email công việc chính thức của Chung Dịch đã bị giở trò, có rất nhiều email đã bị xóa. Trong đó "tình cờ" có thông tin về những trao đổi của cậu với công ty trúng thầu.
"Tiêu chuẩn của Thịnh Nguyên" mà bên công ty trúng thầu nhận được tình cờ xuất hiện vào lúc các email của Chung Dịch bị xóa.
Trước đây khi được Hạng Minh hỏi đến thì công ty trúng thầu đầu tiên kêu oan: "Các yêu cầu của bên A cứ thay đổi tới lui, chúng tôi đã quen với điều đó. Nhưng bảng liệt kê mới gửi vào buổi sáng mà buổi chiều đã thay đổi, rất nhiều lần như vậy ai mà chịu nổi?"
Trì Quân nói nhỏ: "Xem ra bộ phận An toàn thông tin không muốn nhận tiền thưởng trong tháng này."
Quả thật là Thịnh Nguyên đã sử dụng văn bản bí mật khi lưu trữ email của nhân viên từ máy chủ, cũng chỉ có thể nhìn thấy một đống ký tự bị mã hóa. Nhưng mỗi máy tính trong công ty đều được kết nối với mạng nội bộ. Từ hậu đài có thể dễ dàng xem nhân viên đã xem trang wed nào và đã nhập thông tin gì trong giờ làm việc.
Không chỉ Chung Dịch, nội dung trong hộp thư của tất cả nhân viên trong công ty đều được công khai cho bộ phận An toàn thông tin. Hầu hết mọi người, thậm chí không biết được mọi hành động của mình đang bị theo dõi.
Nhưng đối với những người có lòng muốn tránh sự "theo dõi" này cũng rất đơn giản: Chỉ cần không kết nối wifi ở công ty mà sử dụng lưu lượng 3g của mình là được.
Trì Quân: "Những thông tin này quá nhiều và quá phức tạp. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ bị chồng chất thường xuyên." Nếu không hậu đài cũng bị nhồi vào nổ tung: "Chung Dịch, lâu rồi cậu không đăng nhập vào hộp thư dự phòng sao?"
Chung Dịch gật đầu.
Trì Quân và cậu một hát một bè: "Cho nên, bọn họ không biết cũng không lấy được mật khẩu của hộp thư dự phòng của Chung Dịch. Thậm chí không biết có một bản sao lưu như vậy." Đối với bản sao của các email vào các ngày thường trong tuần, người đã xâm nhập vào hộp thư của Chung Dịch có thể chỉ vội vàng nhìn lướt qua nên không nhìn thấy "chungdich2" trong số những người nhận.
Chung Dịch bổ sung: "Để thuận tiện cho việc nhận dạng, tôi sẽ xóa bản ghi chuyển tiếp sau khi chuyển tiếp thư đến hộp thư dự phòng." Nếu không hộp thư vẫn lộn xộn và trông thật đau mắt.
Hạng Minh: "..."
Tần Lâu: "..."
Thật ra bọn họ rất muốn hỏi, Chung Dịch bình thường không lộ liễu, không rò rỉ. Nhưng thật ra đã sao lưu nhiều thông tin như vậy, có phải đã trải qua những chuyện tương tự nên lúc này mới dạy dỗ lại.
Nhưng sự thật đã trở nên rõ ràng, Trì Quân bước đầu tiên đưa ra kết luận, mỉm cười nói: "Thói quen này của cậu khá tốt, tôi sẽ làm theo."
Chung Dịch lịch sự: "Được rồi. Quản lý Tần, có phải là cũng có thể giao cho những đồng ngiệp khác trong tổ phát huy hay không?"
Tần Lâu khô khan nói: "Đúng."
Hạng Minh im lặng suy nghĩ.
Trì Quân nói: "Như vậy, quản lý Tần đã bận rộn ở chỗ chú Hạng cả ngày rồi. Chú Hạng, chú xem có phải để cho quản lý Tần xuống lầu làm việc trước không?"
Ý là mình có lời muốn nói với Hạng Minh.
Hắn nói tiếp: "Chung Dịch ở lại một chút."
Tần Lâu cầu cũng không được, mà thân phận của Trì Quân đặc biệt. Hắn có thể mở miệng, nhưng mình thì không thể. Lúc này chỉ có thể nhìn về phía Hạng Minh chờ y lên tiếng.
Một lúc sau, Hạng Minh nói: "Được rồi. Tần Lâu, cậu đi xuống trước đi. Cậu..."
Chung Dịch: "Tôi tên là Chung Dịch."
"Ừh, Chung Dịch." Hạng Minh gật đầu: "Thói quen của cậu thật sự rất tốt. Tại sao lại nghĩ ra được?" Y vẫn hỏi ra.
Là một trong năm cổ đông của Thịnh Nguyên ở Bắc Kinh, Hạng Minh hiểu rất rõ mình càng gì đi. Mặc dù học tin học nhưng không thành thạo như những người trẻ tuổi. Vì vậy đã gặp qua rất nhiều thủ đoạn vu oan, nhưng vẫn bị lừa bởi những thông tin do công ty trúng thầu cung cấp. Nếu như hồ sơ giấy tờ được thay đổi thì y có thể không thấy sự kỳ lạ.
Hạng Minh không thấy xấu hổ khi đối mặt với những điều này. Ngược lại, y rất vui khi tiếp thu kinh nghiệm của người khác.
Chung Dịch nói sự thật: "Trước khi tôi đến Thịnh Nguyên đã thực tập cho một công ty nhỏ. Đó là công ty "Vật liệu xây dựng Khoa Tín"." Có thể Hạng Minh chưa từng nghe đến cái tên này. Nhưng khi Chung Dịch nói đến đó Hạng Minh vẫn gật đầu một cái.
Chung Dịch: "Lúc đó Khoa Tín có một dự án kết nối với Thịnh Nguyên. Người phụ trách bên Thịnh Nguyên họ Chu, bây giờ đã từ chức. Tổ nhỏ của chúng tôi có chút mâu thuẫn với anh ta."
Trì Quân ở bên cạnh bổ sung: "Chú Hạng, người phụ trách Chung Dịch nói là do Tôn Chương dẫn dắt ra."
Hạng Minh không biết Chu Hồng, nhưng biết được Tôn Chương, cũng đã nghe nói về một số thói quen của Tôn Chương.
Trì Quân nói như vậy y đã nghĩ đến tình huống mà Khoa Tín gặp phải lúc đó.
Hạng Minh lập tức hiểu rõ: "Ồ, lúc đó có người gửi báo cáo kiểm nghiệm cho chúng tôi là mấy người à?"
Chung Dịch gật đầu, còn nói: "Lúc đó sau khi tổ chúng tôi thảo luận nhất trí quyết định. Chờ giám đốc Chu nghỉ việc, bên Thịnh Nguyên thay đổi người mới để kết nối với Khoa Tín. Lúc đó cũng gần đến nghỉ hè. Tôi kết thúc kỳ thực tập ở Khoa Tín và đi đến Thịnh Nguyên, cũng không rõ tình hình lúc sau."
Nhưng cậu biết khi mình đến Thịnh Nguyên thì sẽ bị coi là cái gai trong mắt của một số người.
Chung Dịch: "Mà tôi không thẹn với lương tâm. Lúc đó nghĩ, chỉ cần ghi chép lại tất cả công việc trong ngày thường. Nếu sau này có chuyện gì xảy ra còn phải xem qua các tài khoản này, cũng có cái đối chứng. Thật sự là lỗi của tôi thì tôi đương nhiên chịu phạt. Không phải lỗi của tôi, cũng sẽ không bị người vu oan."
Hạng Minh gật đầu: "Như vậy à!"
Trì Quân ngồi bên cạnh nói: "Chú Hạng, chúng ta đến từ Thượng Hải." Từ "chúng ta" trong câu này không rõ ràng mà bao gồm rất nhiều người: "Bình thường làm việc chỉ muốn tạo ra giá trị cho Thịnh Nguyên." Đây chỉ là mở mắt nói mò, cũng may tất cả mọi người đều thích nghe nói dối: "Nhưng có một số người luôn muốn gây ra mâu thuẫn nội bộ. Lần này Chung Dịch đã đề phòng trước khi xảy ra chuyện. Nhưng trước đó cũng không ai biết cậu ta đã chuẩn bị kỹ càng như vậy. Lỡ như, cháu là nói lỡ như, bây giờ cậu ta khó lòng giãi bày thì chuyện gì sẽ xảy ra?"
Hạng Minh suy nghĩ.
Trì Quân: "Tất nhiên, cháu cũng sẽ không bởi vì Chung Dịch là bạn học mà nhất quyết tin tưởng cậu ta. Nhưng cũng không tránh khỏi có khúc mắc. Chú Hạng, người làm việc này là muốn làm cho những người đến từ Thượng Hải như chúng ta không đòn kết. Cứ như vậy, ai đó sẽ có thể một nhà độc quyền."
Đối mặt với những người khác nhau thì cách nói chuyện cũng khác nhau. Khi ở bên cạnh Thận Vĩ Mậu thì Trì Quân há miệng chính là những lời hoa mỹ, rót vài tai cũng là một đống khen ngợi. Nhưng khi đối mặt với Hạng Minh thì hắn phải thẳng thắn hơn. Không gì khác, Hạng Minh thích kiểu này.
Nhưng đối với nội dung trong lời nói của Trì Quân, mặc dù Hạng Minh nghe nhưng cũng là nắm giữ lại ý kiến. Thậm chí nghĩ: Tiểu Quân vẫn hơi ngây thơ, suy xét mọi chuyện không đủ toàn diện.
Nhưng y cũng không nói gì quá nhiều, chỉ nói: "Lát nữa chú sẽ đi kiểm tra xem tình hình thế nào. Tiểu Chung, sau này cậu cũng làm việc cho giỏi, cư xử tốt sẽ không sợ bị người hất nước bẩn." Y như là một trưởng bối mà tất cả mọi người đều đối mặt qua, nói những đạo lý lớn với Chung Dịch. Nhưng mấy người ở đây đều biết những lời này thật sự được dùng để xoa dịu Trì Quân.
Chung Dịch đáp lại: "Hạng tổng nói rất đúng."
Trì Quân cũng nói: "Chú Hạng nói rất đúng. Không chỉ có Chung Dịch, sau này cháu cũng sẽ chú ý."
Việc này đến đây coi như bỏ qua.
Với Chung Dịch mà nói, lượng công việc của cậu đã tăng lên một chút, cũng chạy mấy chuyến đến công trường. May mắn đã đi vào thu, thời tiết ở Bắc Kinh khá mát mẻ. Nhưng bầu trời xám xịt và nhiều bụi hơn.
Với Tần Lâu, y sâu sắc hiểu rõ thần tiên đánh nhau, rất khó không bị vạ lây đến cá trong chậu. Lần này Chung Dịch an toàn vượt qua không có nghĩa là lần sau còn như vậy. Nhưng loại chuyện này rất khó đề phòng trước khi xảy ra, không thể làm gì khác hơn là trước tiên nhìn chằm chằm những người khác trong tổ. Tất cả mọi người kiểm tra xem email của mình đã bị xóa chưa.
Đáng tiếc chuyện như vậy bắt tay vào làm rất khó, không phải ai cũng giống như Chung Dịch. Ngoài ra, một danh sách gửi thư hoàn chỉnh được lưu trữ để trao đổi thư từ từng cái. Đối với hầu hết mọi người, đừng nói đến các email của tháng trước. Thậm chí là của tuần trước cũng đã sớm quên gần hết. Khi bị người khác xóa thật sự cũng không chút dấu vết.
Không thể làm gì khác hơn là chú ý nhiều hơn và sao lưu trong những ngày kế tiếp.
* * *
Về phần cái khác.
Buổi tối hôm đó, Chung Dịch hỏi Trì Quân: "Ngoài phe Bắc Kinh, cậu còn nghi ngờ ai nữa?"