Một lúc lâu sau trước mặt Lý Huyền không gian khẽ run, một nam tử liền xuất hiện, trên người nam tử này thảm không thể chịu được, cả người như một cái huyết nhân, 2 tay cụt hết, nửa người dưới cũng cụt, tóm lại là tàn phế.
“ Ngươi nói ngươi là xuyên không giả? Chúng ta có thể từ từ nói chuyện được không”
Nghe được nam tử này nói, Lý Huyền ánh mắt quái dị nhìn tên này, cái tên nam tử này rõ ràng là một cái mặt hàng vô sỉ, gặp người ta không thèm nói lý xong lao lên đánh, đánh không lại bị người ta đánh cho tàn tạ rồi lại giở trò nói lý.
Lý Huyền nói: “ Bây giờ mới nói lý hả? Thôi được rồi, ngươi muốn nói gì.”
Nam tử: “ Ta là chủ nhân của vũ trụ này, là người dưới chướng của đại quản thần Olip, cháu của Mạn Thiên Đà, ông của Bồ Đào Nha, cụ của Chim Xun Xun, chồng của Chông Chuông Cho, tổ tiên của…”
Lý Huyền lập tức nói: “ Dừng! Ta không nghe nữa, đại khái ngươi là chủ nhân của vũ trụ này, thế ngươi tại sao lại nói ta là xâm lăng giả? Tại sao ngươi bộ dáng như muốn ăn thịt mấy tên xâm lăng giả thế?”
Nam tử liền giải thích: “ Xâm lăng giả, những kẻ này tới từ vũ trụ khác, những kẻ này chuyên cướp bóc, hoặc là tới nơi này có mưu đồ gì đó, hoặc là hủy diệt hàng loạt vũ trụ khác nhau, bọn chúng rất tham lam, đã từng gây ra một cuộc chiến không gian dẫn tới hủy diệt không biết bao nhiêu vũ trụ… May mắn là lúc đó đấng tối cao ngăn chặn bọn họ.”
Lý Huyền nghi hoặc hỏi: “ Ngăn chặn? Tại sao không giết bọn họ?”
Nam tử trầm mặc một lúc, sau đó nói: “ Ngài ấy không đếm xỉa a... bởi vì việc ấy là công việc của đại quản thần Olip.”
“ Thôi kệ xác ngươi, ta vốn dĩ muốn ở lại vũ trụ ngươi chơi một lát rồi đi, giờ ngươi phá hoại luôn nơi ta giải trí rồi thì ta cũng chẳng có hứng ở lại vũ trụ của ngươi! Còn cái gì xâm lăng giả ta đếch quan tâm, đi đây, byebye.”
Nói xong Lý Huyền phụp một tiếng biến mất, Lý Huyền lúc này đây chính là vào nghỉ dưỡng ở trong mặt trời, bởi vì không có việc gì làm thì tốt nhất là tăng lên sức mạnh.