Lời nói của Giản Thất trực tiếp khiến sự chú ý của mọi người chuyển từ Kiều Bách sang Giản Thất.
Nhìn thấy cô đang nhìn Đường Cận Ngự ngồi trong góc khuất, vẻ mặt của mọi người đều trở nên đặc biệt kỳ quái.
"Đường thiếu, em gái này là ai đây?” Người đàn ông vừa rồi chế nhạo Kiều Bách cười nói: “Hai người có quan hệ gì, cô ta gọi mập mờ như vậy.
”Giản Thất vẫn chưa quên vừa rồi người đàn ông này mỉa mai Kiều Bách.
Ngay khi giọng nói của người đàn ông đó cất lên, Giản Thất khẽ nhếch miệng cười nói: "Tiểu Đường Đường, người này là ai, sao lại ồn ào, thô lỗ như vậy, người khác đang nói chuyện dám cắt lời!""Con nhóc hôi hám, cô! "Người đàn ông tức giận chỉ vào Giản Thất nhưng trực tiếp bị người ta phớt lờ.
"Tiểu Đường Đường, không phải tôi nói anh đâu, nhưng cho dù anh không tìm được người chơi cùng, cũng không thể ngược đãi bản thân như vậy, chơi với loại người này, anh không sợ hạ thấp phong cách của bản thân à!""Tiểu Đường Đường, kết bạn vẫn phải mở to mắt ra mà kết, đừng mang theo rác rưởi bên người nữa, anh cũng không phải cái thùng rác!"Giản Thất nói một vài câu chế giễu, trào phúng, thiếu chút nữa trực tiếp đánh nhau.
Người đàn ông hiển nhiên có chút không vui, dường như đang cố ý kiềm chế tính khí, quay đầu nhìn Đường Cận Ngự: "Đường thiếu, không giới thiếu chút à?""Yo, cô ta không phải là Cửu cô nương đóng trong Thương Vương gần đây sao?” Có người trong phòng nhận ra Giản Thất.
"Ồ, đây là đóng kịch sinh tình à?"Người đàn ông vừa nãy cười nói, ánh mắt như có như không liếc nhìn người phụ nữ tóc dài bên cạnh, giọng điệu của anh ta có chút kỳ quái: "Biết ngay mà, một Kiều ảnh đế thanh cao từ khi nào diễn lại đến nơi này thì ra là cùng bạn gái tới à.
"Giản Thất cô mù rồi mới không nhìn thấy người đàn ông này có thành kiến với Kiều Bách.
Tuy nhiên cho dù giữa hai người có thù hận gì thì hôm nay Kiều Bách xuất hiện cũng là vì cô, vì vậy cô nhất định phải bảo vệ anh!Người cô đưa tới từ khi nào đến lượt người khác khoa tay múa chân, khinh bỉ trước mặt cô!Ngay khi người đàn ông nói xong lời này, người phụ nữ tóc dài bên cạnh anh ta nhìn Kiều Bách đang đứng cạnh Giản Thất.
Khi ánh mắt của Kiều Bách bắt gặp ánh mắt của người phụ nữ, lông mày anh bất giác cau lại.
“Giản Thất, chúng ta đi thôi.
” Kiều Bách thu hồi ánh mắt, đưa tay ra kéo Giản Thất.
Giản Thất cong môi: "Chờ một chút!"Vừa nói cô vừa đi về phía người đàn ông, sau đó đưa tay nâng ly rượu trước mặt, trên môi nở một nụ cười ảm đạm, rất kỳ quái: "Có biết cái gì gọi là hoạ từ miệng mà ra không?"“Cô muốn làm gì?” Người đàn ông đề phòng nhìn Giản Thất.
“Anh đoán xem?” Giản Thất cong môi cười một cách tinh nghịch: “Đương nhiên là khiến anh hiểu đạo lý này!"Khoảnh khắc giọng nói cất lên, rượu trong tay trực tiếp hất lên mặt người đàn ông.
“Chết tiệt!” Người đàn ông không nhịn được chửi tục một câu, lập tức đứng dậy, trừng mắt nhìn Giản Thất: “Cô điên thật rồi!"Giản Thất mỉm cười bình tĩnh, nhìn người đàn ông đầy khiêu khích, trên người tỏa ra luồng khí thế mạnh mẽ: "Không phục à? Đến chiến đi!"Người đàn ông không nhịn được muốn ra tay, Kiều Bách cau mày, vô thức muốn đi qua nhưng không ngờ lại có người còn nhanh hơn.
"Thành Phong!” Đường Cận Ngự lạnh lùng nói, cắt ngang động tác của người đàn ông, đứng dậy đi tới.
Giản Thất quay người lại, khí tức cường đại trên người biến mất, lập tức trở thành một con cừu nhỏ: "Tiểu Đường Đường, anh ta bắt nạt tôi! "Qua d.
t.
r.
u.
y.
e.
n ủng hộ dịch giả.
Danh Sách Chương: