• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

‘ Là các người ép tôi đuổi cùng giết tận các người. Nếu các người đã vong ơn rồi tôi còn cần giữ nghĩa làm gì? ‘

[……]

Sáng hôm sau Lãnh Vân về nhà chính, bà nội và mẹ Lãnh Vân đang ngồi ăn sáng. Thấy anh về liền buông đũa xuống.

” A tiểu Lãnh, cuối cùng con cũng chịu trở về nhà “

” Bà nội, mẹ hôm nay con trở về là để cho hai người thấy người phụ nữ hai người năm lần bảy lượt bắt con về nhà là người như thế nào. “

” Ý con là gì? ” Cả mẹ và bà nội anh đều nói.

” Hai người tự mình xem đi ” Nói rồi anh để một xấp ảnh lên bàn.

Bà nội và mẹ anh cùng xem sau mỗi tấm ảnh miệng đều há lớn hơn.

” Cô ta cô ta dám? ” Bà nội Lãnh Vân tức giận nói.

” Bà nói xem? Nếu cô ta không dám chẳng khác nào bà nói cháu đã làm ra những bức ảnh đó? “

” Bà không có ý đó. Chỉ là cô ta và cháu đã đính hôn năm năm chuyện có thai cũng không có gì đáng ngờ nên bà mới bắt cháu nhanh chóng cưới con gái người ta về. Nhưng nếu phải đổ vỏ cho người khác bà thà rằng không cho cháu lấy! “

” Vậy bà mau nói chuyện với nhà họ Quách chuyện hủy hôn đi. Cháu không muốn vợ của cháu buồn vì chuyện này nữa. “

” Bà biết rồi nhưng bà chưa cưới cô gái nào vào nhà cho cháu vậy vợ mà cháu nói là….? “

” Bà còn nhớ cô gái năm năm trước bà nhất quyết bắt cháu bỏ không? “

” Là cô gái đó? “

” Phải, ngoài cô ấy ra cháu không lấy cô gái nào khác. Cô ấy và con cũng đã có con gái rồi “

” Có con gái rồi? Chẳng phải cô ta đã bỏ đi từ năm năm trước sao? Có con? Vậy chẳng phải cháu lại nuôi con của người khác? “

” Là con của cháu và cô ấy. Cháu tin cô ấy không gạt cháu. Cho dù có như bà nói cháu vẫn sẽ cưới cô ấy về nhà. “

” Nếu cháu đã kiên quyết như vậy bà cũng thật mong được gặp đứa cháu dâu này “

” Sau khi cháu giải quyết xong xuôi tất cả mọi việc sẽ đưa cô ấy về nhà. Bây giờ chưa phải lúc. “

[……]

Mẹ Nhan dậy rất sớm liền sang phòng Tiểu Mộc không thấy bóng dáng Lãnh Vân đâu biết ngay kiểu gì cũng ngủ ở phòng Nhan Thiên Uyển. Sáng Lãnh Vân dậy cũng rất sớm xuống nhà thấy mẹ Nhan chào hỏi rồi đi luôn.

Mẹ Nhan lắc đầu cười khổ: Muốn thử thách người đàn ông Tiểu Uyển năm năm trước hay năm năm sau đều chọn một chút. Vậy mà con bé chẳng chịu hợp tác gì cả. Cho cậu ta ngủ cùng chẳng phải đã yêu người ta đến chết đi sống lại rồi sao?

Thật ra tối hôm qua bà cho Lãnh Vân ở lại cũng là để xác nhận chính xác tình cảm của con gái mình.

” Mẹ Lãnh Vân đã đi rồi sao? ” Thiên Uyển thức dậy không thấy Lãnh Vân thì đi xuống nhà hỏi mẹ Nhan.

” Cậu ta đi rồi. Sao con lại biết cậu ta tối hôm qua ở lại? “

” Con, con… Anh ấy đã nói với con lúc về phòng Tiểu Mộc. “

” Mau vệ sinh cá nhân rồi ngồi xuống ăn sáng đi “

[……]

” Con quyết định rồi? ” Ngồi xuống bàn ăn sáng mẹ Nhan hỏi.

” Chuyện gì ạ? “

” Con quyết định cùng với cậu ta? “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK