• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bắt đầu từ một ngày nào đó, thói quen mỗi sáng tỉnh giấc đều thấy Yue yên lặng như một con mèo nhỏ nằm bên cạnh của Akito dần được hình thành.

Yue trực tiếp chuyển thẳng từ phòng ngủ của mình sang phòng anh thản nhiên chung một giường mà ngủ hoàn toàn không để ý tới việc Akito bất đắc dĩ thế nào . Hattori Heizo cùng Hattori phu nhân đều biết việc này xong cả hai người họ đều tỏ vẻ không quan tâm. Mỗi lần nhìn vẻ mặt muốn xem kịch vui của mẹ mình Akito lại có ý định muốn bỏ nhà ra đi. Hattori Heiji mỗi lần nhìn anh đều dùng ánh mắt vui sướng khi người gặp họa khiến Akito tức đến mức muốn bóp cổ thằng nhóc này. Trời mới biết anh đã nhẫn nhịn thế nào.

Akito nhẹ nhàng vén vài sợi tóc loà xoà trước trán Yue , đôi môi mỏng hơi cong lên. Từ ngày chuyển sang ngủ cạnh anh, sắc mặt Yue trở nên tốt hơn hẳn . Không còn vẻ trắng bệch như bị bệnh lâu ngày nữa. Đôi mắt tử vong được phong ấn , mỗi đêm cô có thể an giấc như bao người . Nỗi đau khổ cùng sợ hãi cũng bị khoá chặt theo nguyền rủa của chính mình.

Ánh sáng nhu hoà bao phủ khắp cả căn phòng khiến cho vẻ sắc lạnh đặc trưng trong phòng Akito có vẻ mềm mại trông thấy. Yue khẽ ngâm một tiếng từ từ chuyển tỉnh. Khi có thể thích ứng với ánh sáng trong phòng đã phát hiện Akito đang nhìn cô . Anh nằm nghiêng , tay chống cằm đôi mắt đen loé lên những tia ôn nhu khó tả.

"Sớm an anh."

Akito xoa đầu cô , khẽ lắc đầu

"Tôi vẫn không thể nào hiểu nổi tại sao dì Yuu lại từ bỏ hết số người mẫu ảnh muốn dáng người có dáng người, muốn gương mặt có gương mặt để chọn em làm đại diện thương hiệu cho Yuu . Có vẻ mắt thẩm mỹ của dì ấy đang lụi dần rồi. Em thoạt nhìn không xứng đáng làm người mẫu chút nào. Giống con mèo nhỏ quấn người thôi."

Yue nghẹn một chút dường như chẳng thể nào hiểu nổi Akito mới sáng sớm đã phát bệnh gì. Đột nhiên nói mấy lời thế này khiến cô lạnh cả người. Quả nhiên người nghiêm túc như anh không phù hợp với mấy lời trêu ghẹo sến súa thế này a!

"Khụ khụ. Anh vẫn là ít đi lại với Yuu Ogasawara đi . Gần nhất em thấy Anh không được bình thường cho lắm."

Yue nhìn trời dùng nửa con mắt diễu cợt anh, tay nâng gối ý đồ nện cho Akito một trận. Anh cũng cười , giơ tay đầu hàng nhân tiện đón được chiếc gối bay tới.

"Được rồi được rồi, mau thay đồ đi Yue."

Cô bĩu môi chậm rãi cầm theo quần áo đi vào nhà tắm . Hoàn toàn không nhìn thấy ánh mắt ám trầm của Akito vẫn luôn dõi theo mình. Cửa nhà tắm cạch một tiếng đóng lại, Akito đỡ trán thở dài.

Đến bao giờ Yue mới ý thức được việc cô vô tư ngủ cạnh anh khiến cho anh càng lúc càng nghi ngờ về khả năng tự kiềm chế của bản thân chứ? Anh hoàn toàn không muốn đổ bệnh vì hàng đêm đều chạy đi tắm nước lạnh đâu.

Có lẽ, chính Akito cũng không biết được từ sâu trong trái tim mình hình ảnh Yue đã sâu đậm tới mức nào. Mỗi buổi sáng đều là khoảnh khắc tuyệt vời nhất của anh. Là sự ấm áp cùng vui tươi xoá nhoà đi mọi hắc ám trên thế giới này.

******************************

[Ngươi có hối hận không Bạch Hạo? Tìm kiếm một người qua bao nhiêu năm lại có ngày phát hiện ra cô ấy đã mang phong ấn của kẻ khác. Tư vị này không dễ chịu đúng không?]

Bạch Hạo cười khổ, trong đôi mắt đen ẩn chứa vô hạn đau đớn cùng bi thương cuồn cuộn không dứt.

"Đây là "món quà" mà Ngài dành để trừng phạt ta vì sự bất cẩn để Shittokami* chạy thoát hay sao thần không gian? Ngài thừa biết rằng ta phải đau khổ thế nào mới chờ đợi được tới ngày nhìn thấy Yue . Tại sao Ngài đã biết Yue được phong ấn bởi một kẻ khác lại còn bắt ta trải qua vô vàn thống khổ nhận lấy năng lực thừa kế Ngài. Trải qua hết thảy ta lại không có khả năng ở bên cô ấy vậy tất cả những thứ này còn có ý nghĩa gì?! Người phong ấn được Yue sao có thể là một người bình thường được chứ? "

Thần không gian ngồi trên vị trí của mình mặt không biểu tình nhìn xuống Bạch Hạo đang phẫn nộ quỳ trước mặt , ông ta khe khẽ thở dài.

Năm đó, sau khi Bạch Hạo bị cuốn vào hư vô không gian , để cứu vớt lấy linh hồn cậu ta thần tử không ngại chia đôi linh hồn mình để ổn định vận mệnh quỹ tích. Kể từ đó, cuộc đời của Bạch Hạo bị thay đổi triệt để. Mà sai lầm ngày đó của Bạch Hạo không còn cách nào vãn hồi khiến cho cậu ta, Yue cùng những người khác phải sống trong thống khổ cho tới tận ngày hôm nay. Lời nguyền của đôi mắt tử vong là có thật. Bởi vì Yue tiết lộ định mệnh được sắp xếp sẵn cho Bạch Hạo biết. Bởi vì Bạch Hạo không thể nhẫn tâm nhìn em gái máu mủ của mình chết đi. Cho nên hệ quả để lại chính là Yue thống khổ cho tới hiện tại. Bóng ma để lại trong lòng con bé vĩnh viễn không thể xoá nhoà. Mà Bạch Hạo cũng phải đau khổ mà sống tiếp nhìn hai người con gái quan trọng nhất cuộc đời u mê bước tiếp trên sợi dây vận mệnh mỏng manh.

[Bạch Hạo. Akito không phải là người bình thường. Hắn ....chính là ngươi.]

Bạch Hạo sững sờ kinh ngạc không thể nào thốt lên lời . Anh ta nắm chặt bàn tay gặng hỏi

"Làm sao có thể? Hắn ta làm sao có thể là ta? Ta là Bạch Hạo, Bạch Hạo còn sống, còn tồn tại . Hắn không thể....."

Thần không gian nhíu mày bóp trán , đôi mắt đỏ ánh lên vài tia ghét bỏ lại không đành lòng. Ông ta khẽ phất tay, biển thời không trong không gian hư vô đột nhiên cuộn trào dữ dội . Hình ảnh trên đó cũng nháy mắt hiện ra rồi thay đổi điên cuồng theo từng đợt sóng dữ . Bạch Hạo nửa ngồi nửa quỳ bên bờ biển thời không, đôi mắt đã sớm nhoà lệ . Thân thể kịch liệt run rẩy không biết là bởi kích động hay là bi thương đến cùng cực.

[Ngày ngươi chết, linh hồn ngươi vương vấn ở nơi đó , chấp niệm sâu tới mức ngay cả tử thần cũng cắt không đứt không có cách nào đem ngươi rời đi. Không gian lại xảy ra bạo động, khi ta chưa kịp sửa chữa linh hồn ngươi cùng vô số tử thần đã bị cuốn vào khe nứt không gian. Bởi vì số mệnh của ngươi đã bị sửa chữa , lại thêm lời nguyền của đôi mắt tử vong và lời chúc phúc từ khúc trấn hồn ; thần tử buộc phải chia đôi linh hồn cứu ngươi cũng đồng thời phân ra làm hai trở thành Akito của hiện tại. Ngươi tồn tại vì chấp niệm không tan cùng lời nguyền từ đôi mắt tử vong. Còn Akito , hắn tồn tại vì số mệnh bị sửa chữa, là một ẩn số. Ngay cả ta cũng không có cách nào nhìn thấu vận mệnh kỳ diệu của người này . Akito vừa là chìa khoá cứu rỗi Yue , cũng vừa là sự trừng phạt của con bé. Suy cho cùng, ngươi và Akito chẳng khác nào là một người. Nói cách khác, ngươi chính là kiếp trước của cậu ta. Một linh hồn không có cách nào tồn tại ở cùng một không gian, vì thế ta đem ngươi về đây , giao cho ngươi trách nhiệm trở thành thần không gian đương nhiệm . Một mặt để ngươi tồn tại, mặt khác để ngươi hoàn trả lại những sai lầm mà ngươi đã gây ra trong quá khứ. Bạch Hạo, những chuyện ngày hôm nay đều là hệ quả của những gì đã diễn ra trong quá khứ. Ngươi hối hận cũng không thể làm gì khác. Ta chỉ mong ngươi có thể buông xuống hết thảy, toàn tâm toàn ý mà sửa chữa lỗi lầm của mình và tiếp tục sống. Tin tưởng nếu Yue biết được con bé cũng sẽ hi vọng như vậy. Ngươi đừng để uổng phí khúc trấn hồn của con bé năm xưa.]

Bạch Hạo ngã ngồi trên mặt đất sắc mặt xám như tro tàn. Anh ta lưu luyến nhìn những hình ảnh vụt qua trên mặt biển thời không, nước mắt mặn chát rơi trên nền cát.

"Nghĩa là....Akito mới là chân thực tồn tại. Còn ta chỉ là mộng ảo thôi sao?"

Thần không gian nhíu mày bất mãn

[Ngươi cùng Akito của hiện tại là hai thực thể hoàn toàn khác nhau. Ngươi tồn tại nghĩa là số mệnh của ngươi còn chưa kết thúc . Hai người các ngươi vốn dĩ không thể nào cùng tồn tại nhưng sự thật đã chứng minh ngươi cùng Akito vẫn đang còn sống. Ngươi sống để trả giá còn Akito thì không. Hắn có cuộc sống của riêng mình , có ký ức, có niềm tin riêng. Chính vì lẽ đó ta phải nhắc nhở ngươi một điều rằng Akari chỉ có một người. Mà ngươi cùng con bé duyên phận đã đứt. Ngươi nên chết tâm đi.]

Những lời này của thần không gian như mũi kiếm xé rách vết thương chôn vùi sâu trong trái tim Bạch Hạo. Điều đó cũng khiến cho anh cảm thấy được số mệnh nghiệt ngã tới mức nào.

Anh đã từng dùng cả sinh mệnh để yêu Yue vậy mà người duy nhất đem lại cho cô ấy hạnh phúc lại không thể là anh. Dùng tình yêu để trả giá cho tình thân, cái giá này phải chăng là quá lớn? Nếu năm đó anh không phản bội lời hứa của mình với Yue khuyên em gái mình rời khỏi tộc quỷ trước khi nó bị diệt. Liệu bây giờ người ở bên Yue có thể là anh không?

Tất cả đều đã muộn rồi. Trên đời này không có thuốc hối hận đâu. Sự thật là anh đã phản bội Yue. Anh đem số mệnh phía trước nói cho em gái mình , để cô bé sống tiếp bởi vì anh không muốn nhìn thấy con bé phải chết. Anh nghĩ rằng đổi mạng anh lấy mạng con bé chắc là sẽ ổn. Cũng vì lý do này, anh đến chết cũng không dám đối mặt với Yue. Anh bị giết trên một hang động nhỏ trên dường dẫn lên nơi ở của cô. Anh muốn chết ở đó để có thể hướng về cô mãi mãi. Để chuộc tội cũng là để thủ hộ cô. Ai có thể ngờ chính quyết định ngày đó của anh khiến cho em gái anh , Yue và cả bản thân anh rơi vào kết cục vạn kiếp bất phục. Nỗi cay đắng khi nhìn người con gái mình yêu thương nhất thuộc về một phần khác của chính mình , còn bản thân chỉ có thể từ xa trông ngóng họ . Số phận ngang trái chéo ngoe này ai có thể hiểu thấu được đây?

[Bạch Hạo, ta mong ngươi có thể buông xuống tình cảm của mình để toàn tâm toàn lực hoàn thành nhiệm vụ. Ngươi nên nhớ rằng nhiệm vụ ngày hôm nay cũng đều là kết quả của hành động ngày đó của ngươi. Cũng vì nó mà sự va chạm giữa các thời không đang diễn ra càng lúc càng mãnh liệt. Ta không còn đủ khả năng để áp chế nữa. Hi vọng ngươi có thể thay ta hoàn thành tất cả Bạch Hạo.]

Bạch Hạo ủ rũ nghiêng đầu chua chát hỏi

"Nếu Ngài là ta Ngài có thể bỏ xuống hay không? Nếu có thể tại sao Ngài không buông tha thần số mệnh? Tại sao lại cố chấp dùng mọi cách thoát khỏi cấm địa hắc ám chia sẻ thần cách của mình chỉ để níu giữ lấy hơi tàn của bà ta?"

Bạch Hạo bị một lực mạnh vô tình đẩy ngã trên mặt đất, khuôn mặt đau rát , khoé miệng còn chảy ra tơ máu, tai anh ù đi. Bạch Hạo chỉ nhìn được khuôn mặt phẫn nộ, ánh mắt đỏ bừng như muốn nhỏ máu của thần. Không gian xung quanh anh bị bóp lại khiến cho anh cảm thấy không thể thở nổi , nỗi đau đớn trên thân thể càng lúc càng rõ ràng , đau tới mức không thể diễn tả thành lời. Lực lượng vô hình đè ép thân thể Bạch Hạo rất lâu, cho tới khi anh hoàn toàn tê liệt ngã xuống nền đất không có cách nào ngẩng đầu lên được nữa thần không gian mới thả lỏng tay, sắc mặt âm trầm nhìn anh.

[Buông tha?! Ta làm sao có thể buông tha? Bạch Hạo, ngươi đừng tưởng ta duy hộ cho ngươi thì ngươi muốn nói gì thì nói. Chuyện của ta cùng thần số mệnh không đến lượt ngươi quản. Ngươi không rõ những ân oán năm xưa của ta và bà ấy thì đừng mở miệng đề cập tới. Ta nói cho ngươi biết ta không có khả năng buông tha cho. Nếu ta buông ta Akari Yue sẽ không ra đời. Ta buông tha thì số mệnh của các ngươi sẽ còn đau khổ gấp trăm lần hiện tại. Tất cả những gì đang hiện hữu chỉ là một giấc mơ, chẳng lẽ ngươi vẫn không hiểu được trên đời này không bao giờ cho phép hai từ "nếu như" xuất hiện ư?]

Bạch Hạo quỳ trên mặt đất run rẩy đè nén đau đớn trên người nhịn không được hỏi

"Ý Ngài là.....Ngài là cha của Yue? Làm sao có thể?!"

Áp lực vô hình đèn nén trên người Bạch Hạo nháy mắt biến mất , anh ngẩng đầu lên chỉ thấy thần không gian suy sụp ngồi trên tọa ỷ, thở dài trầm thấp.

[Ta chỉ muốn giúp nàng ấy thoát khỏi dằn vặt từ những giấc mơ tiên đoán. Cho đến khi ta biết được lời nguyền của bộ tộc Thiên Nhân là truyền đời ; ta rút cuộc phá vỡ bức tường khoảng cách, phá vỡ định mệnh được sắp đặt của nàng ấy. Akari Yue ....là đứa con của ta cùng thần số mệnh.

Bởi vì muốn tìm cách phá vỡ lời nguyền , ta tự mình tiến vào thế giới hắc ám, từ bỏ ánh sáng của thần. Kết hợp với thần số mệnh tạo ra Yue , con bé trở thành bán thần lại không có cách nào thoát khỏi lời nguyền. Ta hoàn toàn không biết được trong suốt thời gian mang thai Yue cũng chính là thời gian mà nàng ấy cùng ta phải chịu trừng phạt của thiên kiếp. Thần số mệnh giam ta vào trong cấm địa hắc ám, một mình nàng ngăn chặn sự trừng phạt khủng khiếp của số phận. Ngươi nói xem sau tất cả ta còn có thể buông tha ư? Ta phải sống, sống để hoàn trả lại cho nàng những ân tình ngày đó, sống để thay nàng đón nhận tất cả. Sống để yêu nàng cho tới tận cùng sinh mệnh. Cho dù nàng vô tâm cũng không sao. Ta tình nguyện thủ hộ nàng cả đời, thay nàng che chắn hết thảy. Cho dù phải đối mặt với chuyện gì đi nữa ta cũng sẽ không buông tha. ]

Bạch Hạo xiết chặt nắm tay, ánh mắt lộ rõ vẻ hung dữ .

"Ngài vì sự ích kỷ của chính mình mà tạo ra Yue . Lúc ấy Ngài có nghĩ rằng nỗi đau của thần số mệnh sẽ chuyển giao cho cô ấy hay không? Tại sao Ngài có thể làm như vậy? Ngài là thần cơ mà?"

Thần không gian dường như không còn quan tâm tới Bạch Hạo mạo phạm tới mình , ông ta vẫn chìm đắm trong sự đau khổ nơi ký ức

[ Ích kỷ thì đã sao? Là thần thì không thể ích kỷ ư? Vậy ta làm thần thể làm gì? Nếu ta không ích kỷ ta sẽ không trăm phương nghìn kế tìm kiếm hồn phách lưu lạc của ngươi, tìm kiếm Akito cùng phong ấn cho con bé. Chỉ là....ta hoàn toàn không ngờ được số mệnh của các ngươi lại cay đắng đến nhường này. ]

Bạch Hạo chua chát ngồi đó, đôi mắt ẩn chưa vô hạn giận dữ cùng bi ai không nói thành lời. Thì ra, cay đắng và oan nghiệt của hiện tại chính là sự trừng phạt của số mệnh dành cho tất cả bọn họ từ rất lâu trước kia. Đời cha ăn mặn đời con khát nước , thần không gian và thần số mệnh chìm đắm trong nỗi khắc khoải nhớ nhung có thể gặp gỡ lại chẳng thể tìm lại nhau. Còn anh, anh đang phải trả giá cho hành động ngày đó của mình. Anh có thể làm gì nữa đây ngoại trừ chấp nhận tương lai được sắp xếp sẵn. Bọn họ giống như những con rối, bị thao túng bởi vận mệnh điên cuồng. Đi sai một bước sẽ phải nhận trừng phạt rơi vào vực sâu vạn trượng. Thì ra....hối hận đó đau khổ thế này. Thì ra Yue từng ngày từng giờ phải nhận lấy nỗi giằng xé thế này. Sai một li, đi một dặm . Mỗi bước chân của cô ấy không phải dẫm lên máu thì là nước mắt. Đến bao giờ bọn họ mới có thể giải thoát? Đến bao giờ linh hồn họ mới tìm về chốn bình yên? Anh yêu Yue , yêu cô ấy bằng tất cả con tim mình. Nhưng mà hiện tại , ngoại trừ buông tay anh đâu thể làm gì hơn nữa?

Những ngày anh chết, Yue ôm thi thể anh , ngày đêm rửa mặt bằng nước mắt, chìm trong hối hận đến tột cùng. Còn anh , lại không thể ngờ rằng chờ đợi bản thân chính là tra tấn vạn kiếp. Mặc kệ anh yêu Yue tới nhường nào anh ngược lại càng muốn cô sống hạnh phúc. Ít nhất, có thể trông thấy nụ cười của Yue nỗi hối hận trong anh mới vơi dần. Bạch Hạo nhìn bầu trời vẩn đục xám tro tâm từng chút nguội lạnh. Giọt lệ nóng hổi lăn dài nơi gò má rơi xuống nền cát đen.

Anh quyết định rồi. Quyết định bảo vệ hạnh phúc của cô ấy. Bảo vệ Yue , thủ hộ nụ cười của cô cho tới khi anh biến mất khỏi cuộc đời này. Giống như thần không gian, cho dù tiến vào ma đạo cũng không quên thủ hộ một người vĩnh viễn không thuộc về mình. Có thể Yue không còn thuộc về anh nữa, có thể anh chỉ là một hạt cát trong cuộc đời vô tận của cô nhưng Bạch Hạo anh sẽ không bao giờ hối hận nữa. Tình cảm này vẫn còn đó, sẽ không biến mất cho tới khi trời đất hủy diệt.

Yêu em!

* Shittokami : vị thần của sự ghen tị

Shittokami hoá thân là hai con rắn độc .

Trong tiếng Nhật Shitto nghĩa là ghen tị còn Kami nghĩa là thần.

Thực chất Shittokami chỉ là quỷ khí đại diện cho tội ác ghen tỵ của con người.

Nó như con rắn độc len lỏi vào từng trái tim khối óc. Mê hoặc tâm trí khiến cho con người làm nhiều điều sai trái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK