Chẳng qua cô vừa mới đóng hòm thư lại, liền thấy quân chủ nhà mình phát một cái Thiên hạ truyền âm.
【Thiên hạ 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Tiểu Tuyết ơi, em trở về đi!
Tô Tiếu buồn bực, Tiểu Tuyết là ai? Chẳng nhẽ mấy ngày cô không ở, Loạn Đánh Tỳ Bà đã dụ dỗ được em nào rồi?
【Thế lực nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Tiểu Tuyết là ai?
【Thế lực nguyên lão 】 Hoa Vô Tình: Là Thanh gia đấy!
【Thế lực 】 Thanh Thiên Bạch Nhật Mãn Địa Hồng: Thanh gia rút khỏi thế lực rồi.
Tô Tiếu mở sổ ghi chép của thế lực ra, phát hiện Thanh gia đã rời khỏi thế lực 3 ngày trước, bỗng thấy không thể tưởng tượng nổi, mọi người cùng nhau vượt qua gian khổ lâu như vậy, sao lại đột nhiên bỏ đi? Nghĩ vậy, cô lập tức mật ngữ với Thanh gia.
Bạn nói với Thanh Thành Tuyết: “Sao vậy, có chuyện gì vậy?”
Cách mấy phút, đối phương mới đáp lại.
Thanh Thành Tuyết: “Hứa Hứa cô chết ở đâu vậy? Tên Loạn Đánh Tỳ Bà chết tiệt kia mỗi ngày kêu muốn tìm thầy thuốc kết hôn tham gia thi đấu, tôi chịu không nổi liền rút luôn, tôi đi ra ngoài câu nam thầy thuốc, đừng lo cho tôi.”
Bạn nói với Thanh Thành Tuyết: “…”
【Thiên hạ 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Tiểu Tuyết à, anh đã nghĩ rồi, thật ra hai chiến si thi đấu cũng không sao, em về đi chúng ta đi kết hôn, đừng ham thầy thuốc gì nữa, cái thân nhỏ bé của thầy thuốc không hợp với em đâu.
【Thiên hạ 】 Hoa Vô Tình: Tiểu Tuyết mau về đi, tên ngốc ấy muốn hát bài em là gió anh là cát để thổ lộ với cô kìa!
Thấy đến đó, Tô Tiếu hé miệng cười, vì thi đấu vợ chồng liên server ấy, xem ra trong thế lực có rất nhiều đôi tình nhân tu thành chính quả rồi. Đúng lúc đó, trên màn hình của Tô Tiếu bật ra một tin tức xin vào thế lực, nhưng đợi cô mở ra định nhấp đồng ý, thì phát hiện quản lý khác đã nhanh tay nhanh mắt kéo Thanh Thành Tuyết vào rồi.
【Thế lực 】Thanh Thành Tuyết gia nhập thế lực.
【Quân chủ】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Tiểu Tuyết à, chúng ta kết hôn nhé.
【Thế lực nguyên lão】 Hoa Vô Tình: Từ từ từ từ, vừa văn tình nghĩa đủ rồi, cùng nhau.
【Thế lực nguyên lão】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: A? Sư phụ, người kết hôn với ai?
【Thế lực nguyên lão】 Hoa Vô Tình: Ta là nhân yêu không câu được em nào, chọn đại một thằng ngốc kết cho xong.
【Thế lực 】Mặc Mặc Vô Ngữ: Không đi nữa.
【Thế lực nguyên lão】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Phụt.
【Thế lực 】Mùa Thu Hoa Hoa: Đừng đi nữa, đừng đi nữa, Mặc Mặc chúng ta đi nhé, kết hôn với nhân yêu thì lãng phí lắm!
【Thế lực nguyên lão】 Hoa Vô Tình: Tiểu nha đầu cút sang bên, Mặc Mặc à, cô ta không nhiều sữa bằng ta.
【Thế lực 】Mặc Mặc Vô Ngữ: …
Trong thế lực đã thêm rất nhiều người mới, Tô Tiếu phải nhấp vào danh tự Mùa Thu Hoa Hoa mới biết đó là một thầy thuốc mãn cấp, xem thế lực bây giờ tăng thêm nhiều thầy thuốc như vậy, lòng cô cũng hơi mất mát, từng có thời, thầy thuốc trong thế lực chỉ có hai người là cô và sư phụ, thiếu ai cũng không được, giờ, cô đã không còn cần thiết như vậy nữa đi?
【Thế lực thượng thư 】 Cố Hi Bạch: Hứa Hứa dạo này làm gì thế, rau trong vườn không ai thu hoạch cả, cũng không có ai đào quáng, ta nhớ cô lắm đó.
【Thế lực 】 Tích m: Nhớ ai cơ?
【Thế lực thượng thư】 Cố Hi Bạch: Ta sai rồi.
Thấy cái danh tự đột ngột hiện ra kia, Tô Tiếu choáng, Tích m, nếu nhớ không sai thì đó là vợ của Lam Điều, nhưng từng phát Thiên hạ chửi Lam Điều là một đống phân, sao cô ta đã chạy sang Phù Vân Các rồi?
Bạn nói với Cố Hi Bạch: “Ngươi đào góc tường của Lam Điều?”
Cố Hi Bạch nói: “Chúng ta cho người biết hối cải một cơ hội.”
【Thế lực 】 Tích m: Lão Bạch, làm sư môn muốn 【Hạt trân châu 】, nhanh đi mua.
【Thế lực thượng thư】 Cố Hi Bạch: Vâng, lập tức đưa tới.
Bạn nói với Cố Hi Bạch:…
Lại qua mấy phút, rốt cuộc thấy Bất Niệm Tình Thâm online, lần này, Tô Tiếu chủ động gửi lời mời tổ đội qua.
<Đội trưởng > Hứa Ngải Dĩ Thâm: Đánh quái?
<Đội > Bất Niệm Tình Thâm: Ừ.
Yên La và Minh Ngôn đều chỉ hơn 50 cấp, nên bọn họ truyền tống tới Long Tuyền Thôn ở ngoài thành. Đánh quái là một việc rất nhàm, bọn Hoa Vô Tình trong thế lực kêu gọi mọi người lên oai oai, Loạn Đánh Tỳ Bà đang thổ lộ với Thanh gia, Tô Tiếu đứng bên cạnh không có việc gì, cũng đi lên xem náo nhiệt.
Kết quả là vào xong vừa nghe một lát, đã cười đứt cả hơi.
Loạn Đánh Tỳ Bà là người Đông Bắc, bình thường nói chuyện lớn giọng, cãi nhau với Thanh Thành Tuyết thì cứ như gõ cồng, mà hôm nay thổ lộ, thanh âm lại nhỏ như muỗi kêu.
“Tiểu Tuyết à, từ lần đầu thấy em, anh đã nghĩ trong lòng, trong trò chơi này sao lại có một cô nương đơn thuần như thế chứ…” Chỉ một câu đơn giản như thế, hắn phải nói đến 4,5 lần mọi người mới nghe được, kết quả Thanh gia lên tiếng, “Được rồi, câu tiếp theo!”
Không ngờ Loạn Đánh Tỳ Bà nói tiếp, “Không nói nữa, lão đây từ đầu đã nghĩ em là thuần đàn ông.”
“Phụt…” Trên oai oai ồ lên cười, kết quả lại nghe Loạn Đánh Tỳ Bà ho khan vài tiếng, “Nhầm rồi nhầm rồi, quên đọc theo giấy, làm lại.”
Kết quả Thanh gia bực lên, nói một câu ta phục ngươi rồi. Này thì Loạn Đánh Tỳ Bà cuống lên rồi, “Con người ta rất dễ khẩn trương, ta khẩn trương sẽ nói lung tung, nên lúc ta khẩn trương đều nín bặt không nói chuyện, giờ mấy người lại ép ta nói…”
“Ai ép nhà ngươi?” Thanh gia lại lần nữa nổi bão.
“Được rồi, ta cũng bất chấp, chỉ một câu, Tiểu Tuyết, chúng ta kết hôn đi!”
Lão Bạch hợp thời bật nhạc Bắc Kinh từ Anh là gió em là cát thành Hành khúc kết hôn, lát sau liền nghe Thanh gia cực kỳ thẹn thùng nói, “Em đã xếp hàng ở Thước Kiều Tiên rồi.”
Mọi người: ORZ…
<Đội trưởng > Hứa Ngải Dĩ Thâm: Chúng ta đi Thước Kiều Tiên tham gia hôn lễ, bây giờ đi còn có thể tranh một chỗ đi đưa dâu.
<Đội > Bất Niệm Tình Thâm: Ừ.
Từ lần trước server Bồng Lai hôn lễ bị kẹt bản đồ, kết hôn ở Thước Kiều Tiên đã không nhiều BUG như thế nữa, chẳng là cầu hỉ thước chỉ có một cái, qua cầu tuy không bị kẹt nữa, nhưng vẫn có thứ tự trước sau. Tỉ như là bạn xin trước, sẽ được qua trước, xin sau, thì mời ngồi chờ, đợi đội ngũ đưa dâu của người ta đi qua đã.
Trước thì chắc chắn không bị ách tắc giao thông, nhưng hiện giờ vì thi đấu vợ chồng liên server, số người kết hôn mỗi ngày tăng mạnh, cái cảm giác kết hôn bây giờ tựa như là qua trạm thu phí trên đường cao tốc vậy, phải xếp hàng à nha…
Cả một đêm, trên oai oai tràn ngập tiếng nói cười, vốn tâm trạng Tô Tiếu không tệ, nhưng cô lờ mờ nghe thấy tiếng nức nở, quay đầu lại, tức thì phát hoảng.
Trần Vi mà lại khóc.
“Sao thế? Đừng có dọa tôi?”
“Không sao.” Trần Vi hít hít mũi, sau đó chỉ vào khung đối thoại trên oai oai. “Hắn ta nói Noel này sẽ thổ lộ với người hắn thích, tôi chúc hắn thuận lợi.”
Tô Tiếu nhẹ nhàng vỗ lưng Trần Vi, lúc này cô cũng không tìm được câu nào để an ủi bạn, đành nói, “Trò chơi không phải hiện thực, có lẽ bộ dạng hắn ta rất xấu xí, bà đừng nghĩ nhiều nữa. Chúng ta cứ nghĩ hắn ta răng hô gì gì đó chả phải được rồi à.”
Không ngờ, Trần Vi lại căm tức trừng cô một cái.
“Hắn nói hắn thích nữ sinh kia rất lâu rồi, nhưng vì bạn hắn cũng thích cô ta, nên vẫn không nói, thời gian trước cậu bạn của hắn thổ lộ thất bại, hắn cảm thấy mình cũng nên thử xem, kết quả hình như là vì vậy còn cãi nhau với bạn, nhưng sau lại hòa hảo rồi, vì bạn hắn nói hắn chắc chắn cũng sẽ thất bại.”
Ak…
Nghe có vẻ rất là phức tạp nhỉ.
Trần Vi bỗng nhiên đập bàn một cái, “Con gái nhà ai nha, lại lẳng lơ như thế! Người này cũng thích, người kia cũng thích, làm cái trò gì thế!”
Tô Tiếu lẳng lặng quay mặt đi, “Được người thích với lẳng lơ đâu có liên quan gì tới nhau!”
“Nguyền rủa hắn thất bại!” Tô Tiếu mắt thấy Trần Vi biến sắc, lập tức nịnh nọt nói.
“Bỏ đi, tôi hy vọng hắn thành công.” Trần Vi rút một tờ khăn giấy ra lau mắt, “Tôi ngủ trước đây, bà từ từ mà chơi.” Nói đoạn, Trần Vi trực tiếp chui vào chăn, Tô Tiếu thở dài một hơi, trở về trước máy tính,tức thì bị hình ảnh trước mắt làm tim đập thình thịch.
Vừa tham gia hôn lễ xong, cô vẫn còn ở Thước Kiều Tiên.
Lúc này, Bất Niệm Tình Thâm đang dịu dàng ôm cô.
Đám người và mọi tiếng rầm rĩ chung quanh đều biến mất trước mắt cô, chỉ còn cô và anh, gần sát vào nhau ôm nhau, vẽ nên một khung cảnh đẹp nhất trong lòng cô.