- Chú ý đi đứng_ My nói rồi bước xuống
- Cậu ấy không bị giật mình nhỉ, đúng là thần kinh thép mà_ Vy thở dài uể oải
- Chắc là cậu ấy sợ cái khác_ Hải đưa tay lên xoa xoa cằm như đang suy nghĩ gì đó
- Đừng thử nữa, sẽ chẳng thành công đâu mà_ Thư vừa đi ngang qua rồi nói
- Con nhóc này, người ta đang suy nghĩ mà_ Vy giơ tay dọa đánh quay sang thì thấy Quân đi xuống nên chạy lại hỏi
- Ê Quân, ông có biết con gái thương hay sợ gì không?
Quân suy nghĩ một hồi, quay sang nhìn Nhi rồi trả lời rằng:
- Côn trùng, bình thường thì Nhi sợ mấy con đó lắm, nhất là gián
- Ê, được đó, thanks ông nha_ Vy reo mừng rồi kéo Hải đi đâu đó
- Em đâu có sợ con trùng_ Nhi bước xuống, khuôn mặt khẽ nhăn như không vừa ý
- Thật không? Vì có một lần anh thấy em sợ phát ngất khi nhìn thấy con gián đồ chơi trong hộp cơn trưa của mình còn gì_ Quân khoanh tay, dựa lưng vào một cái cột gần đó
- Cái...cái gì? em không có_ Nhi nghe thấy thì đỏ cả mặt, cô nhanh chóng rời đi