• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thỏ trắng Phượng Tiêu Tiêu ngủ một giấc đến khi trời sáng.Buổi sáng nàng mở mắt ra đã nhìn thấy mình nằm gọn trong lòng của Ôn Chước Tuế.Tối hôm qua sau khi hắn tắm gội xong, hắn chỉ mặc một chiếc áo choàng rộng ở trên người.

Lúc này khi nàng ý thức được bản thân đang ở đâu, nàng làm con thỏ này cũng không tốt.Tai của thỏ con đột nhiên cụp xuống.Nàng thật cẩn thận đứng yên tại chỗ, không dám cử động.Nhưng tai thỏ thật dài làm cho thính giác của nàng cực kỳ nhạy bén, nàng có thể nghe tiếng tim đập của sư tôn!Một tiếng lại một tiếng, nhịp tim mạnh mẽ và nhịp nhàng giống như muốn đập thẳng vào trái tim nàng.Phượng Tiêu Tiêu ngẩng đầu nhìn, mở con mắt to tròn cẩn thận đánh giá tình trạng của hắn một chút.Vẫn may, sư tôn vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh dậy.Ngay sau đó thỏ con từ từ nhấc hai bàn chân trước của mình lên, đem móng vuốt nhỏ mềm mại đè ở trên ngực Ôn Chước Tuế.Nếu như bây giờ của nàng biến về hình dáng như cũ, bàn tay nàng đang đặt lên ngực của sư tôn.


Tai của Phượng Tiêu Tiêu lập tức đỏ lên… Nàng muốn làm chuyện này từ rất lâu rồi.Thấy hắn vẫn chưa tỉnh, nàng liền lặng lẽ tới gần hắn, sau đó dùng đầu củamình cọ cọ vào lòng bàn tay của hắn.Làm một con thỏ nhỏ thật là tốt.Có thể làm nũng bất cứ lúc nào, còn có thể liên tục được tha thứ.Nhưng vào lúc này, lòng bàn tay rộng lớn kia đột nhiên có động tĩnh.

Ôn Chước Tuế đột nhiên dùng sức nắm chặt thỏ con vào trong lòng bàn tay.

“Mới sáng sớm, ngươi làm gì thế?” Giọng nói của hắn vẫn còn có chút ngái ngủ, dường như hắn vẫn chưa có tỉnh.“…” Phượng Tiêu Tiêu muốn giải thích một chút nàng không có ăn đậu hủ, nhưng sau khi biến thành thỏ trăng, chỉ có thể kêu mà không nói được lờinào.


Nàng giống một người câm ngốc nghếch chỉ có thể mở to mắt nhìn hắn.“Tiêu Tiêu…” Ôn Chước Tuế nghiêng người chồm tới, sờ sờ tai thỏ của nàng, “Tiêu Tiêu gần đây không để ý đến ta, có phải ngươi cảm thấy ta không muốn nói chuyện với ngươi? Thật ra ta cũng đã từng nghĩ có nên tìm thêm một vài người để bọn họ cùng nhau tu luyện với ngươi ở Hàn Cảnh này hay không.

Như thế, ngươi sẽ không cảm thấy buồn chán nữa.” Phượng Tiêu Tiêu lắc đầu, nàng không cần sư huynh đệ.Một mình nàng ở Hàn Cảnh đã cảm thấy rất dễ nổi nóng rồi, nàng không muốn các sư huynh sẽ chịu khổ cùng nàng.Nhưng Ôn Chước Tuế còn đang liên tục nói ra suy nghĩ của mình, Phượng Tiêu Tiêu khá sốt ruột a!Nàng muốn đánh bay những suy đoán không đầu không đuôi của sư tôn, nhưng nàng đang là một con thỏ nhỏ, nàng có thể làm được gì cơ chứ!Nàng muốn ngắt lời hắn nhưng nàng không thể nói nên lời.

Nhìn người đàn ông đang ở trước mặt, nàng không biết bản thân bị ma xui quỷ khiến như thế nào mà lại chủ động hôn hắn.Bản thân hiện tại chỉ một con thỏ con, muốn nhảy lên để hôn một người thật sự rất khó.Nhưng dù sao cũng đây cũng là chuyện nàng đã suy nghĩ từ lâu, bây giờ nàng đã thực hiện được rồi, nàng vui vẻ mà lắc lắc cái tai.Sư tôn thích động vật nhỏ như vậy, chắc là sẽ không xử phạt một con thỏnhỏ do ta biến thành đâu.Nàng nghĩ như vậy.Nhưng đột nhiên phát sinh một việc, trời vừa sáng lên, nàng nàng nàng lại biến lại thành hình người rồi!Cánh môi của Phượng Tiêu Tiêu còn đặt ở trên môi của Ôn Chước Tuế, toàn thân nàng run lên, hai mắt lập tức trợn tròn lên.

Sau đó nàng nhanh chóng đẩy ngực hắn ra, nhưng không ngờ Ôn Chước Tuế không có chánghét nàng, ngược lại hắn còn dùng cánh tay giữ đầu của Phượng Tiêu Tiêu lại, tiếp tục hôn nàng.“!!!!” Vẻ mặt nàng sợ hãi giống như sắp khóc.“Trước kia, không phải mỗi đêm ngươi đều sẽ ôm ta sao, còn lén hôn ta.


Tại sao bây giờ lại hoảng sợ như vậy?” Ôn Chước Tuế xoa xoa tóc nàng: “Tiêu Tiêu, mỗi đêm ta đều giả vờ ngủ, rất mệt đấy.”“????” Phượng Tiêu Tiêu kinh ngạc, những chuyện trước kia nàng làm, hắn đều biết hết sao?!Phượng Tiêu Tiêu muốn biến lại thành thỏ trắng để có thể chui vào trong chăn một lần nữa, trốn đi.Sắc mặt nàng đỏ bừng nhìn Ôn Chước Tuế: “Ta, ta biết sai rồi.”Nhìn thấy dáng vẻ vừa thẹn thùng vừa tức giận của nàng, hắn nhẹ giọng nói: “Tiêu Tiêu không cần phải dè dặt như vậy, nếu như ngươi muốn làm gì thì cứ mạnh dạn làm đi.

Chỉ cần là ta không ra tay ngăn cảm thì ta đã ngầm đồng ý rồi.”Hắn cúi đầu, ghé sát tai nàng nói: “Đồ ngốc này, lời ta nói nàng vẫn chưa hiểu sao?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang