- Công túa cứu con, Pha Lê không muốn bị papa cho ra đảo ngủ với khỉ đâu huhuhu.
Con bé khóc thút thít khiến Bạch Âm chạnh lòng.
- Hahaha, chủ tịch Trần bớt nóng giận nha.
Dù sao con nít tuổi này nghịch gợm là phải thôi.
Con cái trưởng thành sau này đều phụ thuộc vào ba mẹ dạy dỗ.
Nếu anh nghiêm khắc quá không sợ Pha Lê lớn lên chán ghét ba à?
Cô dịu giọng.
" Mình mà còn lớn tiếng trách móc hắn nữa nói không chừng con bé dọn đồ tới đảo ăn chuối 3 năm thiệt.
Hắn nói được thì làm được đó không thể bơ.
"
- Em bị lừa rồi đấy.
Trần Bách Ngôn đỡ trán.
" Lại dùng cái chiêu mèo nhèo nước mắt với mình.
Pha Lê con được lắm! "
- Tiểu thiên sứ đáng yêu ơi con đừng quậy phá nữa có biết không? Bé ngoan không được cãi lời ba nghe chưa? Mau mau xin lỗi nhanh vì con dám ném giày vào ba mình.
- Hức, con không xin lỗi.
Pha Lê bĩu môi.
- Con...
Hắn nghiến răng cố chịu đựng cơn thịnh nộ đang muốn bộc phá.
- Bình tĩnh nào chủ tịch để tôi khuyên bảo anh vài câu bổ ích khi muốn đối đầu với con gái.
Bạch Âm thấy tình hình không ổn liền vội vàng để Pha Lê ngồi ghế một mình còn bản thân cô qua chỗ Trần Bách Ngôn đang đứng vuốt ngực hắn.
Động tác cô vô cùng yêu thương như muốn dỗ yêu anh chồng cuồng ghen.
Trần Bách Ngôn không ngờ Bạch Âm sẽ chủ động tiếp cận hắn chỉ vì bênh vực Pha Lê.
Violet che miệng ngạc nhiên ánh mắt nhìn hai người bọn họ không khác gì một cặp tình nhân.
Trần Bách Ngôn tâm tình trở nên đỡ hơn lúc ban đầu.
Hắn đột ngột ôm lấy eo Bạch Âm dơ tay nâng cằm cô chăm chú chiêm ngưỡng gương mặt diễm lệ.
Trần Bách Ngôn không nhịn được mà hôn môi cô.
Pha Lê nghiêng đầu không biết chuyện gì đang diễn ra.
Violet theo bản năng người lớn với lấy cuốn tạp chí thời trang trên bàn che nhanh tầm nhìn của con bé.
Trần Bách Ngôn không định ngừng hôn Bạch Âm nên hắn cứ tiếp tục tiến sâu.
Cô tứ chi bất động hoàn toàn không thể phản kháng được hắn.
Nụ hôn kéo dài triền miên đến khi Bạch Âm bắt đầu khó thở Trần Bách Ngôn mới dừng.
Cô định thần xấu hổ đẩy hắn hai bên má đỏ hồng.
Ở đây còn có người ngoài và trẻ em mà hắn không ngần ngại dở trò ân ái với cô.
Bạch Âm thật muốn đấm vào mặt hắn vài cái.
Hắn li3m vết son đỏ dính trên khóe môi.
- De de de! Cô dâu chú rể chính thức động phòng tân hôn.
Pha Lê hiếu kỳ cười tươi vỗ tay cổ động cho cảnh phim ngôn tình chiếu ngắn.
Bạch Âm:...
Violet:...
- Sao hả con? Cô dâu tương lai của ba có xinh đẹp không?
Trần Bách Ngôn liêm sỉ lại kéo cô ngã nhào vào lòng hắn.
- Đẹp lắm ạ papa!
Con bé gật đầu.
- Chết tiệt, tên bi3n thái mặt dày xấu xa nhất hành tinh.
Tôi ghét anh! Tôi cực kỳ ghét anh! Tôi sẽ băm thịt anh nấu cháo cho heo ăn.
Bạch Âm nhỏ tiếng mắng chửi nhưng cũng đủ cho hắn nghe thấy.
- Pha Lê rất thích em đấy thậm chí còn muốn tôi lấy em về làm vợ.
Bà nội cũng sẽ không bao giờ đồng ý cho bất cứ người phụ nữ nào kết hôn với tôi trừ em.
Em không nên từ chối tôi như thế nhỉ?
Hắn thì thầm sát tai cô.
- Vậy anh ế suốt đời là cái chắc.
Đàn ông nếu bị tuyệt chủng hết tôi cũng không chọn anh.
Anh có điên khùng cầu hôn ngàn vạn lần tôi chẳng thèm ngó tới.
Bạch Âm vùng vẫy thoát khỏi Trần Bách Ngôn không được ngược lại càng bị hắn siết chặt.
- Tôi và Acacia có chuyện nhạy cảm cần bàn.
Ai không liên quan phiền tránh mặt một lát.
Hắn lạnh lùng đề nghị.
- Ờ, chị chợt nhớ mình để quên đồ ở dưới xe hahaha.
Phấn đánh đủ rồi không cần phải đánh thêm nữa vậy chị đi trước nha Acacia.
Tạm biệt cưng!
Violet ngượng cười thu gom dụng cụ trang điểm chuồng lẹ.
" Cơm tró quá chế!!! Không biến mình sẽ bị nghẹn họng chết mất thôi.
"
Nữ nhân viên rõ ràng không chịu rời đi nếu Bạch Âm chưa uống cạn ly nước trái cây.
Trần Bách Ngôn không vui khi thấy thái độ không đành lòng của cô ta.
Hắn không thích nhắc lại lần hai nên cứ im lặng chờ đợi khoảng một phút.
Bạch Âm đánh giá thấp khả năng diễn xuất của ả.
Chọn người hãm hại cô sao có thể là một nhân viên kém tâm lý vậy được.
Chỉ dùng một chút thủ đoạn nhỏ xíu cũng dư sức lột tẩy cô ta rồi.
Kẻ đứng sau sai bảo nữ nhân viên này chắc hẳn đang hiện diện tại bữa tiệc.
Người đó không muốn Bạch Âm sải bước chân trên sàn catwalk nên mới âm mưu bỏ thuốc cô.
Tạ Uyển Nhu cô chưa thấy xuất hiện đâu.
Không lẽ, ả dự định trả thù Bạch Âm chuyện đổi Vedette.
Cũng không thể ngoại trừ cô ta ra khỏi danh sách nghi ngờ.
Mà Tạ Uyển Nhu dạo này không thấy đến kiếm chuyện gây phiền cô.
Với cái nết của ả khi biết tin bản thân không được chọn làm mẫu chính thì đã sôi máu tới tìm Bạch Âm hỏi rõ rồi.
Tạ Uyển Nhu trăm phương nghìn kế muốn dìm cô xuống bùn đất, vậy cô ta làm sao dễ dàng bỏ qua chuyện đó cơ chứ.
Bị Bạch Âm cướp mất vị trí Vedette của mình Tạ Uyển Nhu không nên bình thản để yên được.
Đúng ha, cô suýt quên mất người đàn bà tâm thần tên Mộ Manh Manh kia rồi.
Bạch Âm lập tức sáng mắt như bầu trời sao đêm.
Tỉ lệ cô ta giở trò chơi xấu cô khá cao đấy.
So với Tạ Uyển Nhu ả Mộ Manh Manh chiếm phần nghi hoặc hơn.
- Chân cô bị phế sao? Nếu không tự đi được tôi gọi người giúp.
Trần Bách Ngôn bực bội nhướng mày nói.
- Chị Acacia...mau uống nước trái cây.
Cô ta quả nhiên ngu ngốc đến mức Bạch Âm không thể chịu nổi.
- Tôi đã bảo là tôi dị ứng thứ nước đó cô nghe mà không hiểu nghĩa sao.
Trong ly có gì cô nên biết rõ cứ nhỉ? Nếu dám uống hết tôi sẵn sàng tặng cô một cái thẻ ngân hàng.
- Em nói thật chứ?
Hắn thích thú hỏi.
- Thật.
- Tôi uống.
Trần Bách Ngôn cầm lấy ly nước trái cây uống cạn một hơi.
Bạch Âm:...
" Cmn, anh ta không sợ trong đó có độc hả? "
- Xong rồi, tôi uống thay cô ấy.
Cô cút được chưa?
Hắn nhếch miệng cười nhạt.
Trần Bách Ngôn vừa dứt lời nữ nhân viên cô ta toàn thân bất chợt run rẩy nét mặt hiện rõ sự sợ hãi bỏ chạy nhanh ra khỏi phòng.
Bạch Âm dự cảm chẳng lành khi nhìn chằm chằm Trần Bách Ngôn.
Hắn muốn toang mạng nên quyết định giả ngu chắc luôn.
Từng chữ trong câu cô nói đều ám chỉ ly nước trái cây hắn đã uống bản chất không được bình thường.
Trần Bách Ngôn vì tiền cô mà liều lĩnh đến thế à.
Hắn là chủ tịch tập đoàn ZEUS đấy nhá, làm gì thiếu tiền ăn xài đâu.
Bạch Âm cảm nhận nguy hiểm đang rình rập.
Trần Bách Ngôn nham hiểm đến mức nào cô vẫn chưa có cơ hội khai thác điểm mạnh từ hắn.
Tốt nhất vẫn nâng cao cảnh giác đề phòng tránh hắn lại xuất chiêu bi3n thái.
- Papa, con tự nhiên nhớ bà cố quá.
Chụt chụt chụt! Bye!
Pha Lê thông minh biết điều thơm gió tung tăng rời đi không quên đóng cửa.
- Hahaha, tôi đau bụng nên xin phép chủ tịch
" Khoan đã bé con còn cô nữa..."
- Em muốn trốn tôi hả? Đừng có nằm mơ giữa ban ngày Tiểu Hạ yêu dấu.
Trần Bách Ngôn chặn đứng cửa phòng.
Bạch Âm:...
" Ước gì có anh hùng đến cứu bổn cung.
"
WC nữ,
- Chị Manh Manh công nhận kế hoạch này của chị hay thật đó.
Dùng thuốc ngủ thì chúng ta có hơi nhẹ tay với con tiện nhân Acacia.
- Cô đã làm xong chuyện tôi nhờ chưa?
- Dạ rồi thưa Trần phu nhân tôi ơi.
Đảm bảo kết quả sẽ khiến chị hài lòng vô cùng luôn.
Sau vụ việc ngày hôm nay, cô ta chẳng không còn mặt mũi nào để gặp tiên sinh.
Mộ Manh Manh soi gương chỉnh sửa tóc nét mặt sáng rạng rỡ.
" Anh Ngôn, anh chỉ thuộc về duy nhất mình em.
Con nào dám quyến rũ anh em liền không tha.
Acacia đây là hậu hả của mày cho việc to gan tiếp cận anh ấy.
"
- Em còn gọi luôn phóng viên đến chụp hình đưa tin nữa.
Chị cũng phải kéo Trần tiên sinh đến tận mắt xem kịch hay đấy.
Để cho ngài ấy biết con khốn Acacia [email protected] đãng đến cỡ nào.
Lưu Đào nói.
- Không cần, bẩn lắm.
Mộ Manh Manh cầm lọ thuốc k1ch d*c rỗng đang để trước mặt xoay xoay tâm trạng phấn khích.
Ban đầu cô ta chỉ muốn cho Bạch Âm ngủ say.
Nhưng rồi suy nghĩ lại, Mộ Manh Manh chợt nhớ trong túi xách bản thân có đem theo thuốc để hạ dược Trần Bách Ngôn khi có cơ hội vàng.
Nghe mọi người bàn tán xôn xao Quý Chu Huệ sẽ tổ chức tiệc rượu vui chơi vào khoảng 9h tối sau kết thúc buổi trình diễn trang sức.
Lưu Đào đã đi xác nhận thông tin đó là đúng sự thật.
Mộ Manh Manh định lợi dụng việc đấy lôi Trần Bách Ngôn lên giường.
Nếu cô ta mang thai con của hắn, cái danh xưng Trần phu nhân cao sang quyền lực kia đảm bảo sẽ thuộc về ả trong tương lai.
Tất cả bọn người từng khinh thường cô ta đều phải cúi đầu chào cung kính trước Mộ Manh Manh này đặc biệt là Acacia.
- Ba tên đàn ông thì chưa đủ hầu hạ nó đâu Lưu Đào.
Cô ta vứt lọ thuốc k1ch d*c vào trong thùng rác.
" Đồ thứ con đi3m, mày không đủ trình đấu với Mộ Manh Manh tao.
".
Danh Sách Chương: