Meo meo meo meo!! [Đi nhanh đi nhanh! Bên cạnh Nhạc Nhạc chỉ có mình Tiểu Bạch, càng lâu càng nguy hiểm, đám ngốc mấy người sao đến trễ như vậy?!]
Tư Không Dịch ôm chặt Đại Hoa, nói với Chung Khôi đang khẩn trương nhìn xung quanh: “Đại Hoa sẽ dẫn đường cho chúng ta, đi nhanh lên. Kế tiếp để em lái xe.”
Lúc này Chung Khôi thở phào nhẹ nhõm một hơi trong lòng, anh rưng rưng nhìn Tư Không Dịch: “Cám… cám ơn!”
Cậu gật gật đầu: “Đợi tìm được Nhạc Nhạc rồi anh cám ơn em cũng không muộn. Còn nữa, nói trước một tiếng, em không có bằng lái xe, lát nữa có lẽ sẽ rung xóc. Mọi người chịu đựng một chút.”
Mọi người đều gật đầu tỏ vẻ dù xóc nảy thế nào cũng chịu đựng được, bỗng bên cạnh vang lên một giọng nói trào phúng: “Trình độ của cậu mà còn muốn lái xe? Dù có bất kỳ lý do gì, cậu cũng đừng làm loạn cho tôi.”
Chung Khôi nghe tiếng vụt quay đầu lại, sau đó nhìn thấy Yến đại tổng tài vốn không nên xuất hiện ở chỗ này, hoàn toàn nói không nên lời. Nhưng Yến Khôn lại không thèm liếc nhìn Chung Khôi lấy một cái, chỉ tiện tay cởi áo vest, kéo lỏng cà vạt, nghiêng đầu nói với Tư Không Dịch: “Chỉ đường cho tôi, tôi cho cậu chút kiến thức thế nào là đua xe đẳng cấp bão tố.”
Tư Không Dịch chậc một tiếng, quả thật người này tự tin có thể nói là ngạo mạn, thế nhưng có Yến Khôn ở đây, có lẽ hắn sẽ theo kịp hướng dẫn chỉ đường của cậu.
“Lên xe.”
Yến Khôn lái đến chính là chiếc xe việt dã đã được cải tạo, Tư Không Dịch ngồi vào ghế phó lái, Chung Khôi, Tiểu Lỗ và Đại Sơn ngồi phía sau. Nửa giờ sau, bọn họ tận mắt chứng kiến cái gì gọi là “Mèo đột biến thành chỉ huy” và “Tay đua phản xạ thần sầu”. Dọc đường đi, Tư Không Dịch sẽ đột ngột bảo rẽ vào một ngõ nhỏ, mà Yến Khôn vẫn có thể nhanh chóng bẻ tay lái quẹo vào ngõ nhỏ dường như sắp bị vượt qua. Chiếc xe không ngừng xuyên qua các ngã rẽ, Yến Khôn ngồi sau tay lái, hai mắt như chim ưng nhìn phía trước, cầm tay lái vững vàng như núi Thái Sơn.
Tư Không Dịch nhìn gương mặt nghiêng của Yến Khôn, cúi đầu than nhẹ. Người đàn ông ngồi bên cạnh cậu thật sự đúng như bản thân hắn đã nói, là người đứng trên đỉnh núi. Xuất sắc ở mọi phương diện, khắp nơi tỏa ra hào quang chói mắt.
Dọc đường lần theo dấu vết coi như thuận lợi, chiếc xe dần dần chạy đến vùng ngoại ô, trên đường đạo diễn râu rậm có gọi điện thoại đến, hỏi mọi chuyện tiến triển thế nào rồi. Mà lúc này, suốt dọc đường lần theo dấu vết, Chung Khôi vốn lo lắng đến cực điểm dần dâng lên tia hy vọng. Đối với câu hỏi của đạo diễn râu rậm, giọng nói của anh mang theo vài phần chờ mong và vui sướng.
“Tư Không Dịch dẫn chúng tôi lần theo Nhạc Nhạc. Đại Hoa đúng là chờ ở đó, quả thật rất thần kỳ. Lúc chúng tôi đến Đại Hoa sốt ruột kêu lên.” Chung Khôi như là đang tự an ủi bản thân: “Tôi cảm thấy nhất định có thể tìm được Nhạc Nhạc, tôi rất nhanh có thể nhìn thấy Nhạc Nhạc.”
Đạo diễn râu rậm nghe Chung Khôi nói thế, tuy rằng hết sức ngạc nhiên với trí thông minh của Đại Hoa, nhưng lại càng thêm an tâm hơn. Sau khi cúp điện thoại, ông lộ ra gương mặt tươi cười với nhân viên đoàn phim cũng đang chờ mong nhìn ông: “Chung Khôi và Tư Không Dịch đang lái xe đuổi theo bọn bắt cóc Nhạc Nhạc. Xem ra con mèo kia đúng là có thể lần theo mùi chó tìm được Nhạc Nhạc. Hy vọng hết thảy đều thuận lợi.”
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm một hơi, vừa rồi mọi người không ai dám mở miệng nói chuyện, bây giờ bắt đầu nhỏ giọng thảo luận. Đồng thời có mấy người nói với đạo diễn râu rậm muốn đi toilet, dù sao từ lúc bắt đầu đến giờ, mọi người luôn ở đây chờ tin tức, động cũng không dám động.
Đạo diễn râu rậm khoát tay cho phép những người này đi: “Qua chuyện này chúng ta phải bảo lão Chung mời cơm. Thế nhưng vì nghĩ cho sự an toàn của Nhạc Nhạc, chúng ta vẫn nên ở lại đây không đi lung tung. Tránh cho bọn paparazzi bên ngoài biết được tin tức, sau khi đi toilet nhớ nhanh chóng quay về, tập trung xem kịch bản.”
Tất cả mọi người gật đầu, sau đó vài người lục tục đi toilet. Trong đám người, có một bóng dáng dừng lại trên hành lang trong chốc lát, rồi đi về hướng khác.
“Ồ, anh đi toilet xong rồi sao?”
“Không, toilet bên này không sạch sẽ, tôi đi qua bên kia.” Một giọng nói ôn hòa trả lời.
Năm phút sau, trong phòng đơn nhỏ riêng biệt vang lên một giọng nói.
“Đại thiếu. Vừa rồi xảy ra một chuyện, tôi không có cách nào gọi điện ngay cho ngài được.” Giọng nói Tống Lương Thành rất thả lỏng, hắn nghe câu hỏi trong điện thoại, có chút tiếc nuối trả lời: “Hiện tại Tư Không Dịch không có ở đoàn phim, vì con trai của Chung Khôi bị bắt cóc, hắn dẫn chó mèo đuổi theo bọn bắt cóc rồi.”
“Ồ, dẫn chó mèo đuổi theo bọn bắt cóc? Là tôi nghe lầm, hay là anh nói sai rồi?” Điện thoại của Tống Lương Thành truyền đến giọng hơi khàn của một thanh niên.
Tống Lương Thành nở nụ cười: “Tôi thấy chuyện này rất thú vị. Đại thiếu, thật đáng tiếc, ngài không nghe lầm, tôi cũng không nói sai. Đúng thật là thằng nhãi Tư Không Dịch dẫn chó mèo đuổi theo bọn bắt cóc, nghe ý của đạo diễn râu rậm, giống như rất được việc. Hiện tại bọn họ đang đuổi theo bọn bắt cóc. Tuy rằng tôi cho là chuyện này cũng giống như Nghìn lẻ một đêm, thế nhưng đại thiếu, tôi ngược lại hơi cảm thấy có lẽ bọn họ sẽ thành công.”
Đầu dây bên kia trầm mặt một lúc, sau đó truyền đến một tràn cười trầm thấp.
“Ha ha, dựa vào ba con thú mà đòi cứu một đứa bé? Hắn cho là ba con thú đó đã thành tinh sao? Nhưng chuyện này rất thú vị. Nếu hắn đã tự tin như vậy, chuyện này chỉ có mình bọn chúng biết thì rất đáng tiếc. Trực tiếp hiện trường “Thú nuôi anh dũng cứu người” mới càng thú vị đúng không? Anh trở về đi, chờ trò hay bắt đầu.”
Gần như trong nháy mắt, Tống Lương Thành liền nghĩ ra đại thiếu định làm gì, nhưng hắn chỉ nhún vai cười cười không hề ngăn cản. Cuộc sống trên thế giới này vốn không có ý nghĩa gì, hiện tại có vài chuyện thú vị, hắn có lý do gì mà ngăn cản chứ?
Vì thế, sau khi Chung Nhạc Nhạc bị bắt cóc hai tiếng, một tin nhắn được gửi đến mấy đài truyền thông nổi tiếng và paparazzi. Lập tức giống như một tảng đá lớn ném vào hồ nước, đây chính là bát quái lớn nhất năm nay trong giới giải trí.
Weibo Tiểu đội bát quái của Tư Không Dịch cũng nhận được tin tức này.
Tin nhắn riêng: Con trai của diễn viên Chung Khôi là Chung Nhạc Nhạc bị bắt cóc hai tiếng trước, hiện tại Chung Khôi và Tư Không Dịch dẫn thú nuôi lần theo mùi của Chung Nhạc Nhạc, mong có thể tìm được Chung Nhạc Nhạc.
Lúc Tư Không Dịch nhìn thấy tin này, trong nháy mắt đó cả người cậu rung mạnh, rồi sau đó không kiềm chế được lửa giận, đập mạnh lên cửa kính xe.
Hành động này của cậu làm mấy người trong xe hết hồn, Chung Khôi lập tức bị dọa mở miệng: “Sao vậy? Có phải Đại Hoa không ngửi được mùi?”
Tư Không Dịch hít sâu mấy hơi, sau đó cậu miễn cưỡng kiềm nén cơn giận: “… Không có gì. Nhưng mà anh Chung, anh phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. Có lẽ chuyện của Nhạc Nhạc không giấu được.”
Lúc này Chung Khôi vẫn không rõ chuyện gì xảy ra. Nhưng rất nhanh sau đó, anh liền hiểu được ý của Tư Không Dịch.
Mười phút sau, điện thoại trong tay anh reo điên cuồng, mà người gọi đến chính là người mà Chung Khôi không muốn đối mặt nhất.
“… Alo? Hồng Hồng, anh đang làm việc…”
“Chung Khôi! Nhạc Nhạc đâu! Nhạc Nhạc thế nào rồi?! Anh tìm được Nhạc Nhạc chưa? Anh có báo cảnh sát không!! Đồ khốn Chung Khôi! Em giao Nhạc Nhạc cho anh, sao anh có thể làm lạc mất Nhạc Nhạc, hu hu hu hu hu!”
Vẻ mặt Chung Khôi nháy mắt trắng bệnh, anh không biết tại sao vợ anh lại biết được chuyện này, nhưng anh cũng không thể gạt vợ, Chung Khôi dùng tốc độ nhanh nhất giải thích những gì đang xảy ra, cũng may Sở Hồng là một người phụ nữ có tính cách vô cùng kiên cường, sau khi cô nghe chồng giải thích xong, chỉ biết chuyện quan trọng nhất chính là chờ chồng cô tìm được con trai, tất cả những thứ khác đều không quan trọng.
“… Không biết truyền thông có được tin tức này từ đâu, nhưng chuyện Nhạc Nhạc bị bắt cóc đã truyền khắp internet, top Weibo cũng là đề tài này. Em thấy trên Weibo mới biết Nhạc Nhạc xảy ra chuyện. Nhưng hiện tại, em biết chuyện anh đang làm mới là quan trọng nhất, anh không cần để ý chuyện trên mạng, chính em sẽ đối mặt với truyền thông. Chung Khôi, bây giờ anh cần toàn tâm toàn lực đi tìm Nhạc Nhạc. Nghe thấy không?”
Chung Khôi nghe thế hít sâu một hơi: “Hồng Hồng, em yên tâm, cho dù là liều cái mạng này anh cũng sẽ tìm được Nhạc Nhạc.”
Sau đó hai người cúp máy, từng người trong bọn họ đều có một trận đánh ác liệt đang chờ phía trước.
Lúc này, trên Weibo.
@Hợp kim titan cẩu V: Tin hot, hai tiếng trước con trai của diễn viên Chung Khôi là Chung Nhạc Nhạc bị bắt cóc, hiện tại đoàn phim Dong binh chi vương đã dừng quay phim, diễn viên Chung Khôi và Tư Không Dịch đang dựa vào một con chó và một con mèo lần theo dấu vết của bọn bắt cóc và Chung Nhạc Nhạc. Rốt cuộc có thể thuận lợi dùng thú nuôi cứu người hay không? Chúng tôi mỏi mắt mong chờ, chúng tôi sẽ trực tiếp toàn bộ quá trình tìm người, mời mọi người đón xem!
@Tôi một đi không trở lại: Đây là chuyện gì?! Tin tức này quá bất ngờ! Có phải là tin giả không! Chung Nhạc Nhạc bị bắt cóc?! Còn nữa, chó mèo tìm người là có ý gì? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?!
@Tiếng chuông vang dội: Tiểu thiên sứ Nhạc Nhạc bị bắt cóc?! Trời ơi! Báo cảnh sát đi! Có phải Chung Khôi đại đại nóng ruột muốn chết rồi không?! Mau tìm người giúp đỡ!
@Càng nghĩ càng thấy sợ: Không đúng… Chính Chung Khôi cũng không có phát Weibo, @Hợp kim titan cẩu V, phát Weibo cái gì? Chuyện lần trước anh nói Trần Hi còn chưa qua đâu, có phải vì muốn lên top mà tạo tin tức giả không?!
@Tôi xem mà không nói lời nào: Không giống, vài đài truyền thông nhỏ khác cũng đưa tin chuyện này. Nhưng mấy đài truyền thông lớn lại không nói lời nào. Nhưng như vậy cũng không thể nói rõ đây là tin đồn vô căn cứ. Chuyện này giống như có ẩn tình. @Tiểu đội bát quái, đội trưởng có biết chuyện gì không? Có thể nói một chút không?
Đề tài #Chung Nhạc Nhạc mất tích và #Chó mèo cứu người nhanh chóng lên top, mọi người điên cuồng tìm kiếm chân tướng.
Weibo vợ của Chung Khôi, nhà thiết kế thời trang Sở Hồng cũng bị fan đến đông như nêm cối, nhưng Sở Hồng vẫn không chịu lên tiếng. Chỉ nói là không có tin tức chính xác. Cho đến khi một thư ký trường quay ở đoàn phim Dong binh chi vương chứng thực chuyện này.
Lập tức tất cả xôn xao.
Gần như tất cả mọi người đều thiện ý hoặc ác ý bàn luận chuyện này, nhưng bọn họ không biết, lúc này mà thảo luận chuyện của Chung Nhạc Nhạc cũng chính là treo một thanh đao lên cổ của bé.
Chung Khôi nhìn tin tức trên mạng và Weibo đã hoàn toàn không thể khống chế, gấp đến cả người phát run, nhưng không biết nên làm cái gì bây giờ. “Bọn họ có thể ngừng nói không? Có nên báo cảnh sát không?! Nếu bọn bắt cóc thấy được những lời này, Nhạc Nhạc có thể… Bọn chúng có thể…” Hai tay Chung Khôi run rẩy, một lúc lâu cũng không nói được mấy chữ “giết con tin”.
Tư Không Dịch chưa bao giờ cảm thấy phẫn nộ như hôm nay, đối với truyền thông và mấy tài khoản Weibo lợi dụng tất cả mọi dịp làm điều xấu này. Cậu cắn răng mở Weibo Tiểu đội bát quái, sau đó trực tiếp phát một bài.
@Tiểu đội bát quái: @Hợp kim titan cẩu, có chút lương tâm thì câm miệng. Nó quan trọng hơn đầu đề!
Bài Weibo vừa đăng, nháy mắt bị fan của Tiểu đội bát quái và một vài người ngay thẳng chính trực đưa lên top, ngay từ đầu cư dân mạng còn không rõ vì sao Tiểu đội bát quái lại thẳng thắn bày tỏ phẫn nộ với một tên cẩu tử vừa mới xuất hiện, nhưng sau khi @Đại ma vương Vương nhị cẩu và @Giới giải trí Bách Hiểu Sinh cùng đăng bài, mọi người mới vỡ lẻ vì sao Tiểu đội bát quái lại tức giận như thế.
@Đại ma vương Vương nhị cẩu V: …Chậc, tuy không muốn lên tiếng, nhưng chuyện này chạm vào điểm mấu chốt của tôi. Cũng không thể để tất cả cẩu tử phải gánh tiếng xấu này trên lưng. Tôi và mấy cẩu tử khác vô cùng tức giận, chúng tôi nhận được tin tức về gia đình Chung Khôi gần như cùng một lúc. Nhưng chúng tôi cảm thấy nếu chuyện này bị truyền ra có khả năng sẽ gây bất lợi cho Chung Nhạc Nhạc, cho nên áp xuống. Phỏng chừng @Tiểu đội bát quái cũng nghĩ như vậy, nhưng luôn có một vài tên không có lương tâm, vì muốn lên top mà đăng tin này.
@Giới giải trí Bách Hiểu Sinh V: Tuy bình thường ông đây cũng hay làm người ta phiền lòng, cũng có chút vô định, nhưng ông đây vẫn có điểm mấu chốt. Mọi người yên tĩnh đi. Lúc này không nói gì cả mới đúng là thật lòng quan tâm đến Chung Nhạc Nhạc. Bọn bắt cóc sẽ xem Weibo. Còn nữa, @Hợp kim titan cẩu, câm mõm đi đồ rác rưởi, lương tâm quan trọng hơn đầu đề.
Trong nháy mắt nhìn thấy hai bài đăng này, trong lòng cư dân mạng chấn động mạnh, đã biết chuyện gì xảy ra, đã hiểu bọn họ bị người lợi dụng làm tổn thương đến Chung Nhạc Nhạc dễ thương, bọn họ đều phẫn nộ đến phát điên. Vô số người đến Weibo @Hợp kim titan cẩu mắng hắn vô lương tâm, nhưng nhân tính có thiện có ác, ngoài trừ đa số người lương thiện, trên mạng vẫn có rất nhiều người thích xem náo nhiệt không sợ to chuyện, thích lấy nỗi đau của người khác biến thành vui sướng của bản thân, bọn họ xúi bẩy @Hợp kim titan cẩu tiếp tục đi lấy tin tức, cực kỳ hưng phấn muốn xem “Trực tiếp dùng chó mèo cứu người.”
Tình cảnh vô cùng hỗn loạn.
Mà lúc này, đúng như lời của Giới giải trí Bách Hiểu Sinh và lo lắng của Chung Khôi, bọn bắt cóc đã thấy được tin tức trên mạng.
Bọn chúng vô cùng tức giận, nhưng bên cạnh đó, loại cảm giác được toàn dân chú ý này con khơi dậy tâm lý biến thái trong người bọn chúng.
“Mẹ nó! Lão đại! Hiện tại khắp nơi trên mạng đều đang nói về chuyện này, chúng ta phải làm thế nào? Đổi địa điểm khác? Xem tin thì hình như có một con chó cùng đến đây. Nhưng tao vừa kiểm tra, trong sân chúng ta không có con thú nào khả nghi, cũng không có camera.” Tên to con cằm sẹo lên tiếng.
“… Súc sinh mà thôi. Nếu dựa vào súc sinh có thể tìm thấy chúng ta, vậy chẳng phải chúng ta còn không bằng súc sinh? Lão tam, mày nghĩ nhiều rồi.” Lão nhị, cũng chính là tên thanh niên nhã nhặn đã bắt Chung Nhạc Nhạc mở miệng: “Nhưng chuyện này quả thật khiến người buồn nôn. Vì để tụi bây hết giận, để tao đi dạy bảo thằng nhóc kia một chút, cho nó biết cha mẹ nó ngu như thế nào.”
“Ha ha, chuyện này đã trở nên ầm ĩ. Đám người trên mạng dù muốn cũng sẽ không tìm thấy chúng ta, lần đầu tiên ông đây thành thần tượng được toàn dân bàn tán, nhìn đi nhìn đi, có vài thằng nhóc nói chúng ta thật trâu bò.”
Năm tên thì có bốn tên không cho là đúng, còn muốn làm gì đó kích thích internet đang như nồi nước sôi. Chỉ có Sa lão đại là ngồi trên sô pha, vuốt mí mắt trái đang liên tục giật giật, trong mắt lóe lên tia sáng. “Tao đi xem thằng Đồng Đồng. Tụi bây kiềm chế một chút, dù sao nó đáng giá một triệu đó.”
“Ha ha ha, lão đại yên tâm đi. Tao là người vô cùng dịu dàng mà ~” Lão nhị cười như một tên ác ma.
Lúc này Chung Nhạc Nhạc run rẩy cả người, ôm bả vai nằm trong góc tường, mặt đầy nước mắt.