Mục lục
Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mẹ! Mẹ nhất định phải làm chủ cho con!!!

Đối với sự gấp gáp của đứa con gái tâm can bảo bối, ngữ điệu của người đó vẫn điềm đạm, toát ra phong thái của 1 quý phu nhân

Không gấp, kể cho mẹ nghe ai bắt nạt con. Khi mẹ từ Pháp trở về, có mẹ chống lưng con đừng lo gì cả

Bạch Diệp Phi Yến nghe xong bắt đầu kể rõ đầu đuôi sự tình mà cô chứng kiến và thu thập được

Chiếc xe màu trắng chạy trên con đường ngày càng xa biệt thự hơn, đến khi khuất bóng

Nơi này lại chìm vào yên lặng

_________

Hắn ngồi dưới đại sãnh ăn sáng, cô đứng bên cạnh

Ác ma chính là ác ma, hắn không gấp gáp hỏi tội. Để cô đứng đó thấp thỏm không yên

Ăn xong hắn cũng chẳng nói gì, đứng lên lấy xe rồi phóng đi



Lạc Y Y quay trở về phòng thất thần ngồi dưới nền nhà tựa lưng lên giường hồi lâu

Cô hết cắn móng tay lại cắn môi mình, gương mặt hiện lên sự khẩn trương

Hỏng rồi hỏng rồi, hắn có vì chuyện hôm qua mà tra tấn cô không?

Lúc nãy bộ dạng rời đi chẳng thèm nói tiếng nào. Tối nay cô chết chắc rồi

Làm sao bây giờ...

Tiếng mở cửa làm Y Y hoang mang, nhìn thấy Lam Hoa mới khiến trái tim run rẩy của cô bình tâm lại

Cô gái nhỏ hướng ánh mắt yếu ớt về phía cửa ra vào mà cầu cứu

Lam Hoa... hắn... hắn ta lúc nãy... tôi phải làm sao đây? có phải tôi sắp chết rồi không

Lam Hoa đến bên cạnh nắm lấy bàn tay run không ngừng của cô, đưa bàn tay lên vuốt nhẹ nước mắt đang chảy dài trên má ra sức trấn an

**Không sao đâu, bình tĩnh đi. Tối nay chỉ cần cô lấy lòng thiếu gia, nhận lỗi chân thành thì sẽ chẳng có gì đâu

Không đâu... bộ dạng hắn... bộ dạng hắn khi nãy đáng sợ quá. Cô cũng thấy mà, tôi... tôi...

Y Y, nghe tôi nói, thật sự không có gì đâu. Nếu ngài ấy tức giận thì lúc sáng người mà ngài ấy xử trí là cô chứ không phải Tam tiểu thư. Ngoan, ăn gì đó đi**

Lạc Y Y không còn cách nào ngoài việc ép bản thân trở nên bình tĩnh. Cô lau nước mắt rồi cố gắng ăn thật no

Lúc trước bị hành hạ đủ đường, cô chỉ muốn buông bỏ tất cả



Nhưng bây giờ khi thật sự đối diện, cô mới biết bản thân không hề muốn chết

Cô muốn sống 1 cuộc sống vui vẻ. Lỗi không phải ở nơi cô, dựa vào cái gì muốn cô phải chết?

Tối nay, lại là 1 đêm dày vò

__________

Bạch Dạ Phi Ưng tự mình lái xe đến công ty. Đang làm việc nhưng tâm trạng hắn không hề có ở đây

Dùng cây bút máy chống lên trán, hắn nhắm mắt ảo não

Tối hôm qua khi cô bị kéo rời đi, lừa nóng trong lòng hắn sôi sục

Đáng lý đang muốn tìm người giải quyết nhưng chẳng hiểu sao lại không có hứng thú. Hắn khó chịu mất ngủ cả đêm

Lúc nãy cô đứng bên cạnh bộ dạng sợ sệt chẳng nói câu nào làm hắn có chút bối rối đành đứng dậy đến công ty

Nếu cứ tiếp tục thế này, chắc chắn sẽ không ổn

Ngày hôm đó, hắn không về nhà chính nữa

Hại cô nơm nớp lo sợ, đứng ngồi không yên. Nghe được tin hắn ở lại công ty, Y Y lặng lẽ về phòng đóng cửa vui mừng nhảy múa

Bạch Diệp Phi Yến nghe thấy nhân viên báo cáo anh trai mình hôm nay không về liền vui vẻ tranh thủ đi đến club họp mặt bạn bè

Sau khi anh về mới đến làm khó vậy

Khi kể cho mẹ nghe, bà mong cô hãy cố gắng để 2 người họ tránh tiếp xúc càng nhiều càng tốt

1 bị trận đuổi ra đường làm cho cô có chút nhát gan

Nhanh chóng nói với mẹ

Nếu anh ném con ra ngoài nữa thì phải làm sao?

Con trực tiếp xung trận nên mới bị như thế đó. Làm cho cô gái kia phải tự mình từ chối anh hai con là được

Bạch Diệp Phi Yến chớp chớp mắt, giọng điệu khó hiểu

Cô ta mà từ chối sao? Ánh mắt cô ta nhìn anh con thiếu chút nữa là nuốt anh ấy vào bụng rồi, sao có thể từ chối?

Âm thanh bên kia điện thoại vẫn nhẹ nhàng, dường như đang nhã nhặn uống trà

Vậy thì... làm cho anh con ghét nó đến chết... không phải được rồi hay sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK