Chương 59
Ngày thứ năm mươi chín xem tiền như rác
Sở Tích đối với danh xưng “Nhị Cẩu” này đã có thể chấp nhận rồi, nhưng lúc nhìn đến hai chữ “Cẩu Ca” thì sửng sốt một chút.
Sau đó ôm điện thoại yên lặng quay đầu lại, lén lút nhìn thoáng qua Cố Minh Cảnh không biết đang làm gì đó trên điện thoại.
Hôm nay anh mặc vest đen, đầu tóc gọn gàng không chút cẩu thả, lúc này đang dùng tư thế lười biếng ngồi trên sô pha, anh hơi cúi đầu, từ góc độ này nhìn qua càng thấy rõ hơn sóng mũi cao thẳng và đường nét khuôn mặt anh, chỉ đơn giản là ngồi một chỗ nhưng vẫn khó nén được khí chất cao quý và ưu nhã.
…… Cẩu Ca.
Sở Tích nghĩ đến đây thiếu chút nữa là không nhịn được cười, dường như Cố Minh Cảnh đã phát hiện cô đang nhìn anh, lập tức quay đầu qua.
“Cười gì đó?” Cố Minh Cảnh ngẩng đầu hỏi, anh cảm thấy Sở Tích cười rất kỳ lạ, chắc chắn là không có chuyện gì tốt rồi.
“Không... không có gì.” Sở Tích cuống quýt phủ nhận, cô thấy ánh mắt Cố Minh Cảnh rõ ràng là không tin, vì thế lại hỏi, “Cố Minh Cảnh, à… lúc nhỏ anh có nhũ danh gì không?”
Cố Minh Cảnh suy nghĩ một chút, sau đó nhẹ nhàng lắc đầu: “Không có.”
“Ừm.” Sở Tích trả lời.
Cố Minh Cảnh nhướng mày: “Em có không?”
“Em?” Sở Tích liếc anh một cái, kiêu ngạo ngẩng đầu lên, “Đương nhiên là có rồi.”
Vừa đáng yêu vừa rất ý nghĩa, vì là “Trừ tịch(*)” nên gọi là “Niên Niên”.
(*)Trừ tịch: giao thừa.
Cố Minh Cảnh hướng lại gần cô một chút: “Gọi là gì?”
Sở Tích phồng má suy nghĩ.
Nhũ danh là để người lớn trong nhà gọi, cha mẹ đã đi rồi, hiện tại cũng chỉ có bà nội gọi, nếu bị Cố Minh Cảnh gọi cô như vậy thì nghe sao cũng cảm thấy bản thân giống một đứa trẻ, cô lại không phải là đứa trẻ.
Hiện tại Cố Minh Cảnh rất có hứng thú với nhũ danh của Sở Tích, tiếp tục hỏi: “Là gì?”
Con gái thường dùng là gì nhỉ? Điềm Điềm? Bối Bối? Bảo Bảo?
Cố Minh Cảnh nghĩ những từ đáng yêu như vậy rất có khả năng là nhũ danh của Sở Tích, dường như nghĩ đến dáng vẻ Sở Tích khi còn nhỏ, khóe môi mang theo ý cười.
Sở Tích hắng giọng, nhìn Cố Minh Cảnh, vô cùng nghiêm túc nhả ra hai chữ: “Thúy Hoa.”
Cố Minh Cảnh: “………………”
Sở Tích cười ha ha ha không ngừng.
Cố Minh Cảnh xụ mặt kéo gương mặt nhỏ của Sở Tích đối diện với anh: “Rốt cuộc là cái gì?”
Hai má Sở Tích bị anh bóp, môi chu ra giống như cá vàng, cô rất bất mãn về việc Cố Minh Cảnh công kích mặt mình, vô cùng khí phách trả lời: “Không nói.”
Cố Minh Cảnh siết tay hơn một chút, môi Sở Tích lại chu cao một chút, anh kề sát vào: “Vậy sau này sẽ là Sở Thúy Hoa.”
Sở Tích: “………………” Là cô tự đào hố cho mình rồi.
Hơn nữa bị bóp mặt thật sự là mất hết hình tượng, rõ ràng trước kia lúc cô làm tình nhân cũng không bị bóp mặt như vậy, Sở Tích kéo tay Cố Minh Cảnh ra, dường như có chút tức giận: “Anh mới là Thúy Hoa, buông ra, buông em ra!”
Cố Minh Cảnh cũng không chọc cô nữa, biết điều buông tay ra, Sở Tích chỉ cảm thấy quai hàm hơi đau, còn chưa kịp thở thì môi được bao phủ bởi sự ấm áp.
“A!” Sở Tích nắm tay đấm lên ngực anh hai cái cũng vô ích, đành phải nhắm mắt nhẹ nhàng đáp lại.
Nụ hôn hôm nay đặc biệt mãnh liệt, dường như ngày càng có tính chiếm hữu, Cố Minh Cảnh tiến gần một chút rồi lại một chút, Sở Tích chậm rãi lùi về phía sau, lui đến cuối cùng cả người tựa vào sô pha, không còn chỗ lui nữa.
Không gian chật chội, Sở Tích thiếu oxy nên có chút choáng váng, màn đêm yên tĩnh, nam nữ ở cùng một chỗ.
Cô không nhịn được mà “Ưm” một tiếng.
Tiếng kêu này khiến cho trái tim rung lên một chút, Cố Minh Cảnh ngửi được hương thơm trên người cô, con ngươi sâu hút, nhìn thấy hai má cô ửng đỏ, ánh mắt mê ly liền ôm lấy eo, muốn ôm vào phòng ngủ.
Sở Tích lại cảm thấy trước mắt cô bay đầy sao, không thể phân biệt đúng sai, chỉ cảm thấy bản thân đang rời khỏi mặt đất.
Bỏ đi, cô không nên nghĩ nhiều, nhắm mắt nghĩ nghĩ.
Cố Minh Cảnh bế Sở Tích trong lòng ngực, cô ngoan ngoãn lạ thường, còn có chút mê muội, đang chuẩn bị rời đi thì trong không khí bất ngờ vang lên tiếng chuông điện thoại.
Cùng với âm thanh “Buzz… Buzz” khi điện thoại rung.
Màn hình điện thoại bị Sở Tích ném trên sô pha sáng lên.
Giây tiếp theo, người trong lòng ngực liền mở mắt, nhảy xuống, chạy đến sô pha cầm điện thoại lên.
Gương mặt Sở Tích đỏ bừng cầm điện thoại, trái tim nhỏ bé đập “thình thịch”, “thình thịch”.
Nếu chuông điện thoại không đột ngột vang lên, sợ là cô đã mơ màng hồ đồ đi theo vào.
Sở Tích nuốt một ngụm nước miếng, nhìn thấy người gọi đến là “Phó Bạch”, cô ghé người vào sô pha, đưa lưng về phía Cố Minh Cảnh hiện tại đã không biết đang là biểu tình gì, sau đó bắt máy.
“Alo.” Sở Tích vừa lên tiếng thì giọng nói hưng phấn của Phó Bạch lập tức truyền đến, “Chúc mừng! Chúc mừng! Thật tốt quá!”
Sở Tích không thể không dời điện thoại ra xa tai: “Sao… sao vậy? Em trúng số?”
“Không có trúng số, mà là còn hơn trúng số.” Giọng nói Phó Bạch vẫn khó nén được kích động: “Bên kia vừa liên lạc với anh, đã có kết quả thử vai《 Vực Thẳm Sương Mù 》rồi, nữ chính đã xác định là em.”
“Em…” Sở Tích đơ cả người, giống như không thể tin được, sau đó lông tơ cả người dường như dựng thẳng lên, “Thật sao? Không đúng, sao lại nhanh như vậy?” Cô cẩn thận hỏi, giống như sợ hãi giây tiếp theo sẽ nghe được câu nói hôm nay là ngày cá tháng tư.
Phó Bạch ở đầu dây bên kia hít hai hơi, rốt cuộc cũng bình tĩnh lại: “Đương nhiên là thật, quyết định một nhân vật không phải chuyện nhất thời, đã xác định hết rồi, hai ngày nữa qua đó ký hợp đồng và chụp ảnh tạo hình, sau đó bên điện ảnh Thâm Hải sẽ công bố vai chính lên Weibo.”
“Không có đi cửa sau, hôm nay đạo diễn và nhà sản xuất đều nhất trí đồng ý vai nữ chính là em.”
“Em giỏi quá, anh biết em có thể làm được mà!”
“À, được.”
Sở Tích ngơ ngác cúp điện thoại, có mất nửa phút mới tiếp thu được sự thật này, sau đó kích động đấm lên sô pha.
Cô kích động đến nỗi thiếu chút nữa là bật khóc, không ngừng đấm sô pha, cố nén tiếng thét chói tai, không thể chờ đợi nổi mà tìm người chia sẻ niềm vui, sau đó quay đầu lại nhìn Cố Minh Cảnh, lập tức tiến đến ôm chầm lấy anh.
Cố Minh Cảnh nghe đoạn đối thoại giữa hai người cũng đoán được là chuyện gì, vỗ nhẹ lưng Sở Tích: “Chúc mừng.”
Sở Tích cảm thấy cả người vẫn lâng lâng như cũ, qua hồi lâu mới ổn định được cảm xúc, chậm rãi buông Cố Minh Cảnh ra.
Sở Tích nhìn thoáng qua đồng hồ treo trên tường, cúi đầu hỏi: “Chừng nào anh đi vậy?”
Khuya rồi, cô buồn ngủ.
Cố Minh Cảnh nghe được lệnh đuổi thì nghẹn họng lại, vừa định duỗi tay ra thì Sở Tích đã trốn ra phía sau hai bước: “Anh không được làm bậy nha!”
Cùng với người vừa rồi ngoan ngoãn tùy ý để người ta sắp xếp trong ngực anh như hai người khác nhau.
Cũng là vì cuộc điện thoại kia.
So với Sở Tích chân mày khóe mắt đều là tươi vui thì vẻ mặt Cố Minh Cảnh lúc này tối sầm lại.
Người kia gọi là cái gì Bạch đúng không?
Phòng làm việc dù đổi thành trại nuôi heo, nuôi vịt hay gì gì đó thì vẫn không thể khiến anh hả giận.
*******
Nửa tháng sau, Weibo chính thức của điện ảnh Thâm Hải công bố tạo hình nam nữ chính bộ phim 《 Vực Thẳm Sương Mù 》.
Dân chúng tò mò không gì khác hơn là nữ chính thủ vai Hàn Nghi.
Không ít nghệ sĩ nữ đi thử vai này bị truyền ra ngoài, đặc biệt là Sở Tích, không chỉ có người qua đường đặt dấu chấm hỏi mà ngay cả fans Gạch của Sở Tích cũng hô hoán “Chuyện lớn không tốt, Sở Tích muốn đóng phim”.
Người qua đường vẫn là lần đầu nhìn thấy fans bảo vệ thần tượng như vậy, việc này còn lên cả hot search, Sở Tích dựa vào bản thân khiến tất cả mọi người đều phải chú ý đến.
Cho nên rốt cuộc là nữ diễn viên nào thử vai thành công đây?
Weibo chính thức đã công bố, mọi người trong lúc chờ đợi đều nín thở, tạo hình nữ chính rốt cuộc cũng xuất hiện.
Đồng phục cảnh sát, tư thế trang nghiêm, bên cạnh nhân vật Hàn Nghi dùng phông chữ thanh mảnh viết rõ bốn chữ.
“Sở Tích thủ vai”.
Không khí như dừng lại vài giây.
Sau đó…
[ Vốn dĩ tôi còn định chuyển thành fans cô ấy, được rồi, giờ thì biến thành anti nhé. ]
[Trời mẹ tôi không nhìn lầm đó chứ, đây là sự thật sao? Không phải nói giỡn sao? /Mỉm cười.jpg/ ]
[ Được rồi, nguyên tác và bộ phim này có thể nói là đã bị huỷ hoại. ]
[ Thâm Ảnh trâu bò quá, đây là ngại danh tiếng bản thân trước kia quá tốt nên tìm người đến phá đám sao. ]
[ Không phải có nhiều nữ diễn viên đến thử vai sao? Trần xx, Hà xx hay Trương xx người nào so với cô ta diễn xuất cũng đều tốt hơn! Hay là vì trẻ tuổi? Ha ha ]
[ Gây họa cho điện ảnh nhiều như vậy mà giờ lại còn muốn lên TV làm ô nhiễm mắt người khác. Khán giả thật sự không thể tránh được rồi. ]
[ Tôi cũng không tin Thâm Hải chọn vai chưa từng xảy ra quy tắc ngầm như mọi người nói trước đó, chuyện đen tối như vậy có thể để cho mọi người phát giác sao? ]
[ Còn nói hiện tại Sở Tích đã không có hậu thuẫn, có lẽ hậu thuẫn này cũng không phải là nhỏ đâu ]
[ Diễn chút phim thần tượng tôi còn ráng nhịn, đằng này chạy đi đóng phim truyền hình? Thỉnh chết bất đắc kỳ tử đi. ]
[ Chết bất đắc kỳ tử +1 ]
[+10086]
Có người qua đường thấy vậy liền nói hai câu:
[ Không phải lần trước Sở Tích bị chụp ảnh đang học thoại sao? Cảm thấy cô ấy đã rất nỗ lực, chắc là có tiến bộ rồi. ]
[ Tạo hình thật sự rất đẹp, ít nhất ngoại hình cũng phù hợp rồi, trong veo, xinh đẹp. ]
Lập tức có người không vui nói:
[ Cho dù tiến bộ thì có thể tiến bộ thành cái dạng gì? Cô ta có luyện thoại cả đời cũng không thể so với Trần xx Hà xx Trương xx đâu. ]
[ Ngoại hình phù hợp, ảnh tạo hình đẹp, vậy mấy người xem hình đi, đừng xem phim nữa. ]
.........
Sở Tích tắt điện thoại, cô biết sau khi công bố diễn viên bên ngoài sẽ phản ứng rất lớn, nhưng lại không ngờ còn lớn hơn so với cô tưởng tượng.
# Sở Tích《 Vực Thẳm Sương Mù 》# đã lên hot search.
Sở Tích cảm thấy hơi thất bại mà thở dài, cô cúi đầu.
Gạch đã bắt đầu bùng nổ [ Chúc mừng Tích Bảo ], [ Tích Bảo làm tốt lắm ], [ Chờ mong Tích Bảo!! ].
Lúc sau Sở Tích có hỏi đạo diễn vì sao lại chọn cô, đạo diễn nghe xong thì cười cười nói rằng nếu ngày đó không xảy ra chuyện giữa cô và Nhạc San thì bọn họ hẳn là sẽ không chọn cô, cũng không phải là vì cô thử vai không tốt mà là cho dù cô có biểu hiện tốt thì bọn họ cũng không dám mạo hiểm.
Ngày đó cô đối mặt với Nhạc San làm khó làm dễ liền nói đạo lý rõ ràng, không chỉ vậy mà còn vì tia quật cường không chịu thua dưới đáy mắt, khiến cho bọn họ nhìn trúng cô, chọn cô làm nữ chính Hàn Nghi, cũng hy vọng cô đừng làm cho bọn họ thất vọng.
Sở Tích nhớ đến lời đạo diễn cổ vũ, nắm tay lại.
Khó khăn lắm cô mới có được nhân vật này, không cần vì bên ngoài phủ nhận hay chê bai mà dễ dàng từ bỏ.
Cô từng bị toàn bộ cư dân mạng chửi rủa, còn sợ mấy câu chê bai này nữa sao.
Thế nhưng người ngoài không xem được đoạn ngắn thử vai của Sở Tích, càng không biết nguyên nhân đạo diễn lựa chọn Sở Tích, bọn họ thật sự khó có thể tin Sở Tích có thể giành được vai nữ chính của điện ảnh Thâm Hải, thật sự khiến người ta phải nghĩ nhiều.
Lúc này, có người đột nhiên nghĩ đến trước đó tập đoàn Nguyên Cảnh thu mua 50% cổ phần của điện ảnh Thâm Hải, trở thành cổ đông lớn nhất.
Mà ông chủ của Nguyên Cảnh là ai?
Là Cố Minh Cảnh.
Mọi người đột nhiên cả kinh.
Đây không phải là fans bạn trai của Sở Tích sao?
Nhưng mà từ khi Sở Tích và Nghiêm Chuẩn xuất hiện scandal, không phải mọi người đều truyền tai nhau anh ta đã thoát fans rồi sao? Lâu lắm rồi cũng không có công khai theo đuổi idol.
Chẳng lẽ căn bản không có thoát fans, còn lợi dụng chức vụ cho Sở Tích làm nữ chính?
Phỏng đoán này khiến người ta càng nghĩ càng sởn tóc gáy, fans bạn trai giàu nhất vòng fans rốt cục không có thoát fans, mọi chuyện nhất thời trở nên mờ mịt.
Hơn nữa, mặc kệ có thoát fans hay không, việc Sở Tích lợi dụng fans bạn trai chiếm ưu thế là rất nghiêm trọng.
Trước đây cảm thấy không có giá trị lợi dụng nên vội vã phủi sạch quan hệ cùng fans bạn trai, đối với fans bạn trai không nóng không lạnh, còn cùng đồng nghiệp nam tham gia chung gameshow xảy ra tin đồn, fans bạn trai vốn dĩ cũng sắp thoát fans, nhưng lần này lại vì muốn giành được nhân vật mà không từ thủ đoạn, chủ động chạy đến câu dẫn fans bạn trai cũng chính là cổ đông lớn của công ty điện ảnh.
Càng nghĩ càng hợp lý, càng nghĩ càng chân thật.
Câu dẫn fans bạn trai, một nam một nữ, thứ có thể cho... ngoại trừ chuyện kia thì còn là chuyện gì?
Thủ đoạn bỉ ổi như vậy thật sự khiến người ta giận sôi máu.
Tiếp theo đó, # Sở Tích phát sinh quan hệ với fans # lên hot search.
Danh Sách Chương: