Lúc này Triệu Dật dừng xe lại trước khu chung cư của Liễu Phi Vũ.
“Tới nơi rồi, chúc cậu ngủ ngon.”
Liễu Phi Vũ cũng không vội vã xuống xe mà quay sang hỏi: “Tối mai cậu sẽ đi đến buổi họp lớp sao?”
Triệu Dật tùy ý trả lời cô nói: “Ừm, nhưng cũng chỉ là ăn bữa cơm chia tay, rồi sau đó đi KTV hát một chút mà thôi.”
Liễu Phi Vũ nghiêng mặt hỏi: “Mình biết trước đó cậu không muốn được tuyên dương, không muốn được nổi danh nhưng mà việc này cũng không thể giấu hoàn toàn được đâu, chuyện cậu thi thiếu một môn phải giải thích với bạn cùng lớp như thế nào đây?”
“Bỗng nhiêng sinh bệnh té xỉu nên phải nằm viện thôi.”
Triệu Dật trả lời bình thản, nhìn thấy khuôn mặt kinh ngạc của Liễu Phi Vũ thì mỉm cười giải thích thêm: “Loại chuyện cứu người này, nếu mà bị lan truyền ra bên ngoài thì cho dù là người nghe thấy có khen mình là anh hùng hay mắng mình là thằng ngốc hoặc là nói ra ngoài miệng hay thầm nghĩ trong lòng. Tất cả đều khiến mình thấy không được tự nhiên cho lắm, mình sẽ không còn là mình nữa. Cho nên, sau khi mình tỉnh dậy ở bệnh viện đã xin với lãnh đạo nhà trường cùng chủ nhiệm lớp của mình không nên nói ra chuyện này, mình cũng tốn không ít nước bọt mới thuyết phục được bọn họ đấy...”
(Ghi chú của tác giả: Không phải tất cả những người từng cứu người đều thích được tuyên dương ca ngợi, có rất nhiều vị anh hùng sau khi làm chuyện tốt xong đều âm thầm rời đi không cho ai biết, cho nên mọi người cũng đừng lăn tăn về chuyện này nhé.)
Ánh mắt của Liễu Phi Vũ lóe sáng nhìn Triệu Dật, sâu trong mắt không giấu được vẻ khâm phục cùng tán thưởng đối với hắn.
Liễu Phi Vũ nói: “Cơ hội tốt như vậy, bọn họ chắc chắn sẽ muốn nắm lấy rồi tuyên dương ca ngợi, dù sao đây cũng là vinh quang của nhà trường mà.”
Triệu Dật cười khổ nói: “Đúng là như vậy thật, nhưng mình không muốn như thế, chuyện này rất là phiền phức.”
Liễu Phi Vũ hé miệng cười nói: “Hành động của cậu rất có phong phạm của cao nhân ẩn sĩ đó nha… Ngày mai mình cũng rảnh, có thể mang mình đi theo được không?”
Triệu Dật giật mình nhìn về phía Liễu Phi Vũ nói: “Bọn mình họp lớp, cậu cũng không có quen biết ai hết, sao cậu lại muốn đi theo làm gì? Có thể sẽ rất chán đó!”
Liễu Phi Vũ lắc đầu: “Không phải thế, mình muốn nhìn tiểu anh hùng chúng ta có địa vị như thế nào trong nhóm bạn học, không chừng là một người tỏa sáng chói mắt, khiến người ta phải thầm ngưỡng mộ nha.”
Triệu Dật cười ha ha nói: “Vậy thì phải khiến cậu thất vọng rồi. Ở trong lớp mình cũng chỉ là một người bình thường, không phải là tâm điểm gì hết, cũng không khiến vạn người mê, an an ổn ổn làm một học sinh bình thường mà thôi.”
Liễu Phi Vũ cười tủm tỉm nói: “Không có vấn đề gì, trong lòng mình cậu rất là cao thượng, lại cực kì đẹp trai.”
Triệu Dật trêu ghẹo nói: “Lúc mình một tay lái Cayenne, một tay hút thuốc lá mới là thời khắc đẹp trai nhất đấy.”
“Thật khoác lác.”
Liễu Phi Vũ cười mắng một câu, sau đó lại cố ý, dạm hỏi: “Vậy chúng ta cứ quyết định như vậy đi. Nếu như cậu muốn tỏ tình với người mình thích thì cứ giới thiệu mình là em gái là được, bởi vì sợ mình buồn chán nên mang tới đây chơi cùng, vậy là được rồi…”
Thấy cô đã nói đến mức này, Triệu Dật cũng chỉ đành đáp ứng cho qua: “Có cô em gái xinh đẹp như vậy, xem ra ngày mai sẽ có không ít người tìm mình nói chuyện trên trời dưới đất rồi.”
Liễu Phi Vũ cười đắc ý: “Để xem cậu đối phó bọn họ như thế nào, được rồi! mình vào nhà đây, ngày mai cậu có tới đây đón mình không?”
Triệu Dật gật đầu: “Ừ, ngày mai mình sẽ tới sớm đón cậu.”
“Vậy thì tạm biệt, ngày mai gặp lại!”
Sau khi đã đạt được mục đích, Liễu Vũ Phi vui vẻ phất phất tay về phía Triệu Dật, sau đó lon ton chạy vào khu chung cư nhà mình.
Triệu Dật nhìn bóng lưng của Liễu Vũ Phi dần dần đi xa rồi khuất phía sau màn đêm, lúc này hắn mới chầm chậm khởi động xe rời đi.
Sau khi dừng xe đỗ lại trong nhà để xe, Triệu Dật cũng không có vội vã mở cửa đi xuống.
“Hệ thống, mở gói quà thăng cấp ra.”
“Đã mở gói quà thăng cấp, ký chủ nhận được kỹ năng huấn luyện thú.”
“Ghi chú 1: Trong một khoảng cách nhất định, ký chủ có thể kết nối tinh thần cùng các loài động vật, trấn an cùng thuần phục chúng, hơn nữa còn có thể ra lệnh để nó thực hiện một số hành động đơn giản.”
Trong đầu Triệu Dật thoáng chốc đã tràn ngập những kiến thức về huấn luyện thú, trong lúc nhất thời Triệu Dật có chút ngơ ngác không hiểu.
Kỹ thuật huấn luyện thú sao?
Hệ thống sợ mình về sau thất nghiệp, cho nên sớm chuẩn bị cho mình một cái gánh xiếc lớn, làm một người thuần dưỡng thú chuyên nghiệp có phải không?
Triệu Dật nghĩ không ra chỗ hữu dụng của cái kỹ thuật huấn luyện thú này, nhưng chung quy lại thì nó vẫn là một cái kỹ năng. Hiểu biết nhiều cũng không có gì hại, cho dù là bất cứ kỹ năng gì thì vào thời điểm thích hợp đều có thể làm ra tác dụng lớn nhất của nó.
…..
Sau khi Triệu Dật nhận được kỹ năng cũng không vội vã đi nghỉ, mà vẫn tiếp tục cày game tới tận nửa đêm. Sáng ngày hôm sau, khi còn đang ngủ vùi trong phòng thì bị cuộc gọi của Chu Lâm đánh thức.
“Giờ này mà còn ngủ nữa à, ông đúng là lười chảy thây.”
Triệu Dật lười biếng trả lời: “Tối hôm qua mình thức tới tận ba giờ sáng lận đấy, thời tiết nóng bức như thế này, ban ngày mà không không ngủ thì còn có thể làm gì được nữa chứ?”
Chu Lâm kích động hỏi: “Buổi họp lớp tối nay cậu có tham gia hay không vậy?”
Triệu Dật cười nói: “Đương nhiên là có, dù gì thì cũng phải góp mặt vào chứ, đây cũng là lần gặp mặt cuối cùng của lớp mà.”
Giọng của Chu Lâm ở đầu bên kia đột nhiên có chút ngại ngùng nói: “Khụ khụ khụ, tối nay mình định tỏ tình cùng Ngô Cúc......”
Triệu Dật lập tức bật người dậy, ngồi thẳng ở trên giường nói: “Cái gì?”
------------------------
Dịch: Dz2k5_Skyship
Chương 7 Không giới thiệu tôi là em họ của cậu sao?
Chu Lâm lấy lại chút can đảm, một lần nữa lặp lại: “Mình không phải đã nói là thích Ngô Cúc sao, tối hôm nay mình muốn tỏ tình với cô ấy.”
“Nhắc tới việc này, mình thấy khỏe lại rồi!”
Triệu Dật trêu chọc hỏi: "Huynh đệ! Gần đây cậu có bị cái gì kích thích hay không? Sao đột nhiên lại muốn tỏ tình? Ngô Cúc mặc dù là hoa khôi cũng rất là xinh đẹp, nhưng cậu thật sự không biết cô ấy là ai hay sao? Người như cậu không thể lọt được vào mắt xanh của cô ta đâu?”
Chu Lâm thở dài: "Mình biết, mình chỉ muốn chấm dứt mối tình đơn phương suốt ba năm cấp ba này thôi. Mình không muốn có cái kết không rõ ràng như vậy. Mình biết là sẽ tự đi tìm chết, nhưng mình muốn chết một cách rõ ràng, để không còn vướng bận về sau nữa."
Triệu Dật cười khổ, nhưng hắn cũng không hề khuyên bảo nữa: “Nếu cậu đã suy nghĩ kỹ rồi, vậy thì không cần phải nói nhảm nữa, có cần mình giúp gì không?”
Chu Lâm thở dài một hơi nói: “Không cần, mình gọi cho cậu để thông báo trước một tiếng thôi.”
Triệu Dật mỉm cười, cũng không có giễu cợt nữa liền nói: "Được rồi!"
Cúp điện thoại xong Triệu Dật cười khổ, xem ra tối nay phải ăn thêm một bữa, uống thêm một trận rượu thất tình nữa rồi.
Yêu thầm cũng là yêu nha.
Vào buổi chiều hắn liền xuất phát, lái xe đến khu chung cư của Liễu Vũ Phi để đón cô.
Ngay khi Triệu Dật vừa đến cổng chung cư, Liễu Vũ Phi đang cầm ô che nắng đi tới, hôm nay Liễu Vũ Phi chỉ ăn mặc đơn giản, áo sơ mi trắng quần jean ngắn cùng giày thể thao. Nhưng lúc này cô lại mang theo một cái kính râm cực kỳ thời trang, trông thật trẻ trung lại có chút hương vị của người trưởng thành, đúng là thật bắt mắt.
Liễu Vũ Phi ngồi trên xe, lấy kính râm cài lên trên tóc cười nói: “Điều hòa trên xe thật thoải mái, bên ngoài thật sự quá nóng.”
Triệu Dật cười nói: “Trông cậu thật giống mỹ nữ thành thị nha.”
Liễu Vũ Phi nghiêng người lại gần Triệu Dật cười nói: “Nhìn có đẹp không?”
Triệu Dật khởi động xe, nói: “Đương nhiên là đẹp, dáng người cậu thế này, mặc cái gì cũng đẹp nha.”
Liễu Vũ Phi lập tức vui vẻ, tinh thần tràn đầy hứng khởi.
Tiến vào nhà để xe của khách sạn, sau khi đỗ xe xong Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi sóng vai đi vào thang máy ở giữa, Liễu Vũ Phi nụ cười tủm tỉm trên môi liền hỏi: “Cậu định giới thiệu mình thế nào với đám bạn đây?”
“Bạn bè là được!”
Liễu Vũ Phi hai mắt tỏa sáng, cười tủm tỉm nói: “Cậu không định giới thiệu mình là em họ sao?”
Triệu Dật nghiêng đầu, trả lời nghiêm túc: “Mình đã suy nghĩ qua, nhưng mà sợ cái đám bạn kia làm phiền mình chết mất.”
Liễu Vũ Phi lập tức cười ha hả, vẻ mặt cực kỳ vui vẻ.
Cô đương nhiên hiểu ý tứ của Triệu Dật. Nếu như Triệu Dật giới thiệu cô là em họ, thì việc dẫn theo một cô em họ xinh đẹp như vậy, hiển nhiên sẽ có người đánh ra chủ ý tìm đến Triệu Dật để hỏi han tin tức. Điều này thật sự rất phiền, nếu như giới thiệu là bạn bè, như vậy sẽ tránh được không ít phiền toái.
Câu nói này của Triệu Dật, thực ra là ẩn ý khen Liễu Vũ Phi xinh đẹp.
Huống hồ Liễu Vũ Phi cũng không muốn lấy danh nghĩa là em họ của Triệu Dật mà xuất hiện, cho nên cô cảm thấy rất vui.
Giới thiệu là bạn bè à, nếu thêm một chút thân thiết nữa, không phải là tốt hơn sao, nhưng sao cái tên đầu heo này không hiểu chuyện gì hết, đầu óc thật chậm chạp mà...
Buổi họp lớp này được tổ chức trong khách sạn, đây là phòng riêng được bố trí bốn bàn. Lúc Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi bước vào trong phòng lúc này đã có rất nhiều bạn học có mặt, bầu không khí cực kỳ náo nhiệt không ngừng có tiếng nói cười đùa giỡn trong phòng.
Dáng người cao gầy khí chất bất phàm của Liễu Vũ Phi, trong nháy mắt hấp dẫn không ít sự chú ý của mọi người, lúc này Chu Lâm bỗng nhiên đứng dậy kêu lên: “Triệu Dật, bên này nè!”
Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi đi qua, ngồi xuống bên cạnh Chu Lâm.
Chu Lâm cười nói: “Huynh đệ, cậu thật trâu nha, đi đâu mà bắt cóc được một mỹ nữ xinh đẹp tới đây vậy, cậu hôm nay muốn khiêm tốn cũng không được nha!”
Phạm Hưng ở bên cạnh Chu Lâm cũng mang vẻ mặt kinh ngạc nói: “Đúng nha! Mình cũng chưa gặp qua bao giờ, người thân của cậu sao?”
Triệu Dật cười nói: “Bạn của mình, Liễu Vũ Phi... đây là Chu Lâm, Phạm Hưng, hai người này là bạn thân của mình.”
Liễu Vũ Phi mỉm cười chào hỏi: “Chào các cậu, lúc trước mình đã nghe Triệu Dật nói về hai người.”
Phạm Hưng tràn đầy phấn khích nói: “Liễu mỹ nữ, chúng tôi cùng Triệu Dật là bạn thân thiết đã nhiều năm, sao chưa bao giờ thấy cậu, cái tên tiểu từ này thật sự giấu quá sâu đó nha?”
Liễu Vũ Phi cười một chút, tiến đến gần thấp giọng nói: “Mình và cậu ấy ngày đó đi thi nên quen biết... mình lúc ấy ở trên chiếc xe kia.”
Phạm Hưng cùng Chu Lâm lập tức hiểu ra, lại nhìn về phía Triệu Dật lộ vẻ sùng bái cùng ngưỡng mộ.
CMN, mỹ nữ xinh đẹp này là do tên tiểu tử này cứu được sao?
Bây giờ lại trở thành bạn bè?
Hay, là bạn gái?
Cái tên này đúng là tốc độ thật nhanh nha, khiến huynh đệ FA lâu năm bọn ta làm sao mà chịu nổi đây?
Triệu Dật cũng không có cố giải thích gì cả, chỉ cười nói: “Cậu ấy cũng giống bọn mình chỉ vừa mới tốt nghiệp, tháng chín này sẽ vào học ở đại học Giang Châu. Chu lâm, sau này cậu sẽ có rất nhiều cơ hội gặp cô ấy.”
Chu Lâm lập tức kinh ngạc: “Liễu mỹ nữ cậu cũng học đại học Giang Châu sao, mình học ở học viện xây dựng Giang Châu đấy.”
Liễu Vũ Phi mím môi cười nói: “Sau này cùng nhau gặp mặt.”
Triệu Dật nháy mắt trêu đùa nói: “Chu Lâm, cậu tốt nhất nên vỗ mông ngựa cô ấy nhiều một chút, không chừng cô ấy có thể giúp cậu giới thiệu một cô bạn gái...”
----------
Dịch: 100min_Skyship
Chương 8 Mày thì biết cái rắm gì, giả bộ sói già vẫy đuôi làm chi!
Nhắc đến bạn gái, Chu Lâm đột nhiên sững sờ.
Chu Lâm nhìn về cái bàn trước mặt, ở đó có một cô gái gương mặt rất xinh xắn đang nói chuyện thân mật với một bạn nam cùng lớp, thân hình tên này rất khá vóc người hắn cao gầy, nhưng gương mặt hắn có chút vuông vắn lại còn nhiều mụn, nhìn thoáng qua có thể nói là xấu xí.
Phạm Hưng thấy được ánh mắt của Chu Lâm không khỏi đồng cảm, liền vỗ vai an ủi: "Hay là... cậu nên quên đi?"
Chu Lâm nghiến răng nghiến lợi nói: "Không, dù sao cũng chết, miễn cho sau này không phải hối hận nữa."
Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy, đừng để lại tiếc nuối, đây là việc nên làm. Nói xong chúng ta cùng nhau uống rượu!”
Liễu Vũ Phi cảm thấy có chút tò mò thấp giọng hỏi: "Các cậu muốn làm việc gì sao?"
Triệu Dật chỉ vào cô gái xinh đẹp ở phía trước nói: "Cô gái đó là Ngô Cúc, hoa khôi lớp chúng mình. Chu Lâm thích cô ấy đã từ lâu rồi, hôm nay cậu ấy muốn nhân cơ hội cuối cùng này để tỏ tình, cậu ấy không muốn sau này lại tiếc nuối."
Liễu Vũ Phi đảo mắt dò xét đánh giá một chút, thấp giọng nói: “Đúng là rất đẹp, nhưng mà nhìn cô ấy và bạn nam bên cạnh hình như có quan hệ không tệ nha. Cậu nhìn tay của hắn phía dưới khăn trải bàn kìa, dường như đang đặt trên đùi cô gái đó...”
Triệu Dật giải thích nói: “Đó là tên lớp trưởng Trương Thụy, mình đoán chắc họ thành đôi rồi. Bởi vì Ngô Cúc mà hắn mới thi vào Thượng Hải, hơn nữa buổi họp lớp hôm nay là do Trương Thụy cố tình tổ chức.”
Liễu Vũ Phi lập tức hiểu được, mím môi cười thầm nói: “Buổi họp lớp này là hắn ta muốn công khai tuyên bố chủ quyền sao?”
"Có lẽ vậy."
Triệu Dật cười nói: “Mặc kệ hắn, dù sao mình cũng đã hiểu, tham dự một chút cùng vui vẻ giải trí cũng tốt.”
Ở bên kia, Trương Thụy dùng cử chỉ thân mật vỗ nhẹ trên đùi Ngô Cúc bên cạnh. Lúc này hắn bắt đầu đứng lên bước tới chào hỏi các bạn học, hành động như một người chủ trì buổi tiệc.
Phạm Hưng khó chịu muốn chửi bậy nói: “Nhìn điệu bộ của hắn kìa, ai không biết nhìn vào còn tưởng là hắn mời khách đấy.”
Triệu Dật cười nói: “Người ta là lớp trưởng, dù gì cũng nên có người đứng ra chủ trì buổi tiệc chứ.”
Phạm Hưng thẳng thắn nói: “Mình biết, nhưng nhìn hắn mình liền cảm thấy rất khó chịu, thật muốn gây sự!”
Liễu Vũ Phi đột nhiên bật cười: “Các cậu thật là buồn cười.”
Trương Thụy bước tới chào hỏi, cười nói: “Triệu Dật, vị mỹ nữ xinh đẹp này là ai vậy? Sao không giới thiệu cho mọi người biết một chút...”
Triệu Dật cũng không muốn giới thiệu, chỉ cười nói: “Một người bạn, hôm nay lúc đi họp lớp tình cờ gặp được nên cùng mình đến đây. Lúc nãy cũng đã nói với Tiền Lâm rồi, cứ tính cho mình hai phần là được.”
Tiền Lâm là thành viên ban tổ chức buổi tiệc, chịu trách nhiệm thu phí cho buổi họp mặt này.
Trương Thụy mỉm cười hào phóng nói: “Này, bạn của cậu không phải cũng là bạn của tất cả chúng ta sao, sao lại khách sáo như thế. Lúc trước có nói là hôm nay mình tổ chức tiệc, mọi chi phí cứ để mình thanh toán hết. Thế nhưng nhóm Trương Lâm lại không đồng ý, cứ nhất định phải làm chuyện haizzz.....”
Phạm Hưng hừ lạnh nói: “Cám ơn lớp trưởng đã hào phóng như vậy, thế nhưng chỉ một bữa cơm thôi mà chúng tôi có thể tự trả được, cũng không cần ai đó phải mời khách.”
Vẻ mặt Trương Thụy có chút ngượng ngùng, nhưng lập tức đáp: “Đều là bạn học, sau này mọi người trời nam biển bắc, muốn tụ họp như vầy thật sự là không dễ gì, muốn mời nhau thì chỉ có cơ hội lần này...”
Trương Thụy sợ Phạm Hưng tiếp tục công kích hắn, nên ánh mắt dời đến người Triệu Dật: “Mình nghe nói cậu đăng ký đại học công thương Giang Châu sao?”
Triệu Dật cười nói: “Đúng vậy.”
Trương Thụy ra vẻ tiếc hận nói: “Thật đáng tiếc, cậu đúng là không gặp may, đang thi đại học lại đột nhiên ngất xỉu làm thiếu một môn thi. Là do cậu lo lắng quá hay do trong nhà gây áp lực lớn cho cậu?”
Triệu Dật nở nụ cười, cũng không tức giận liền đáp: “Áp lực khá lớn.”
Lúc đó khẩn cấp cứu người, từ trên lặn xuống dưới đáy không phải là có áp lực sao?
Trương Thụy ra vẻ thành thục, thở dài nói: “Thi cử đúng là phải xem thời điểm mà phát huy, bình thường thành tích mình so với cậu có kém hơn. Nhưng lần này phát huy không tệ, thi đậu vào đại học Thượng Hải nổi tiếng trong và ngoài nước.”
“Cho nên lần này cha mình còn thưởng cho một chiếc Volkswagen Passat, đến khi khai giảng mình định chở Ngô cúc đi cùng, xem như là chuyến du lịch đầu tiên của bọn mình...”
Liễu Vũ Phi trên mặt lộ biểu cảm kỳ lạ, không phải tức giận mà cảm giác như là cô đang cố nén cười.
Đem Passat 300 ngàn tới khoe khoang ra vẻ với người đi Porsche Cayenne giá ba triệu?
Tên này cũng quá tự luyến đi.
Trương Thụy ra vẻ vờ vịt, tiếp tục nói: “Thực ra theo ý mình, hy vọng cậu có thể suy nghĩ đến chuyện ôn thi lại một năm, tuy áp lực kinh tế từ gia đình sẽ lớn hơn một chút...”
“Nhưng mà vào đại học chính là một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời mỗi người, trường đại học bình thường làm sao so sánh được với một trường danh tiếng, xuất phát điểm làm sao mà giống nhau được?”
Triệu Dật nghe vậy, cảm thấy sắp không nhịn được cười.
Lời nói của Trương Thụy nghe qua rất có đạo lý, nhưng kết hợp với cái giọng điệu của hắn hoàn toàn không có phù hợp chút nào.
Cũng là một lời khuyên giống như mẹ và giáo viên chủ nhiệm, nhưng họ thực sự quan tâm tự tận đáy lòng, hoàn toàn không giống với Trương Thụy. Trong lời nói của hắn chỉ toàn là giọng điệu tự mãn khoe khoang khoác lác.
Chu Lâm vốn đang nghe Trương Thụy nói chuyện, nghe được lời này sắc mặt lạnh lùng nhịn không được hừ lạnh một tiếng: “Mày thì biết cái rắm gì, giả bộ sói già vẫy đuôi làm chi!”
------------
Dịch: 100min_Skyship
Chương 9 Lấy Hoa Ra Giúp Mình
Trương Thụy sắc mặt đại biến, quay đầu nhìn về phía Chu Lâm, hừ lạnh nói: “Chu Lâm, tôi nói sai chỗ nào, chẳng lẽ tôi khuyên cậu ấy học lại là không đúng à?”
Chu Lâm khinh bỉ liếc mắt nhìn Trương Thụy: “Thằng ngu.”
Chu Lâm mặc dù muốn nói chuyện Triệu Dật cứu người để cho Trương Thụy hết khoác lác, nhưng mà bạn mình không muốn chuyện này lộ ra, cho nên mặc dù phẫn nộ trong lòng nhưng hắn vẫn lựa chọn tiếp tục giữ bí mật.
Trương Thụy bỗng nhiên đến gần hắn, thấp giọng nói: “Tôi nghe nói cậu còn mang một bó hoa theo, chẳng lẽ là muốn tỏ tình với Ngô Cúc à?”
Chu Lâm siết chặt nắm đấm: “Liên quan gì đến mày?”
Trương Thụy cười hăng hắc, dùng cái giọng điệu khiêu khích đắc ý nói: “Có phải là chuyện có liên quan đến tôi hay không, đợi lát nữa sẽ biết.”
Trương Thụy biết mình không được đám người Triệu Dật chào đón, điều cần nói cũng đã nói, khoe khoang khoác lác cũng đã xong, cho nên hắn đắc ý rời đi.
Phạm Hưng mắng một câu: “Thằng chó bốc phét, bày đặt ngầu lòi.”
Một hơi uống hết ly đồ uống trên tay, Phạm Hưng quay sang nhìn Triệu Dật hỏi: “Thằng này đúng là ngứa da rồi, mà cậu cũng không tức à?”
Triệu Dật cười cười: “Tức giận làm gì, không đáng.”
Vừa nói xong hắn đã nghểnh cổ hất cằm về phía Liễu Phi Vũ đang cười tươi như hoa ở bên cạnh: “Cậu nhìn cô ấy xem, vẫn rất vui đó thôi.”
Phạm Hưng nghi ngờ hỏi: “ Có gì đáng để vui à?”
Triệu Dật cười cười: “Một lát nữa cậu sẽ biết thôi, thật sự rất vui.”
Đi Passat mà khoe khoang trước Cayenne Turbo S, chuyện này không phải là chuyện vui sao?
Còn nói trong nhà hắn kinh tế áp lực nữa chứ?
Triệu Dật nghĩ thầm, sau đó đưa tay vỗ trên lưng Chu Lâm, thấp giọng khuyên nhủ: “Không chừng bọn họ cũng đã sống cùng nhau, hơn nữa có thể còn đã...... Cậu hiểu chứ! không nên miễn cưỡng làm gì. Mặc dù có hơi tiếc nuối nhưng mà mình dám chắc sau này cậu sẽ cảm thấy, đây là một lựa chọn đúng đắn nhất. Đến khi lên đại học còn sợ không có bạn gái sao? Lúc đó mình giúp cậu kiếm vài cô!”
Lời an ủi của Triệu Dật cũng khiến sự buồn bực trong lòng Chu Lâm tiêu tán đi rất nhiều.
Linh cảm của thanh niên rất nhạy bén, biểu hiện vừa rồi của Trương Thụy có thể chứng minh hắn đã ngủ cùng Ngô Cúc, bằng không thì hắn sao lại có thể đắc ý như vậy?
Nếu như trước đó Chu Lâm biết được việc này chắc chắn sẽ không có ý định tỏ tình, việc này chỉ rước thêm nhục nhã, nhưng mà hắn vốn dĩ đã chuẩn bị sẵn sàng, cả hoa cũng đã mua sẵn rồi, tất cả mọi người cũng đều đã nhìn thấy.
Bây giờ hắn thật sự không có biện pháp nào để lui binh, cũng may lời an ủi của Triệu Dật để cho hắn có một cái bậc thang để leo xuống. Huống chi, lời Triệu Dật nói rất hợp lý.
Chu Lâm hít một hơi thật sâu, vẻ mặt có chút ảm đạm: “Được rồi, hôm nay đành trở thành trò cười cho cả lớp rồi, tất cả mọi người đều thấy mình ôm hoa đi vào......”
Triệu Dật cười hỏi: “Cậu có nói với người khác chuyện mình muốn tỏ tình với ai không?”
Chu Lâm lắc đầu: “Mình chưa có nói qua, nhưng mà bọn họ chắc có thể đoán ra được.”
Sắc mặt Triệu Dật như thường nói: “Vậy là được, giao cho mình đi, cứ yên tâm ăn uống, đợi lát nữa mình giải quyết giúp cậu, đảm bảo gọn gàng nhanh chóng.”
Khách khứa cũng coi như đã đến đủ, Trương Thụy vốn là lớp trưởng kiêm người chủ trì đứng lên phát biểu vài câu tăng náo nhiệt cho bữa tiệc, sau đó mọi người bắt đầu ăn uống.
Ăn uống được một lúc, trong lúc mọi người đang ồn ào tán gẫu với nhau, Trương Thụy đột nhiên bưng ly rượu đứng lên cười nói: “Mọi người, nhân dịp hôm nay mình cũng muốn nói một chuyện......”
Trương Thụy đưa tay kéo Ngô Cúc bên cạnh lại gần mình hơn, rồi mới mỉm cười nói: “Từ hôm qua mình cùng Ngô Cúc đã bắt đầu mối quan hệ chính thức, bọn mình định cùng nhau tới Đại Học Thượng Hải học, ba mình cũng tặng một chiếc Passat coi như quà tốt nghiệp, hai người bọn mình sẽ xuất phát sớm để du lịch luôn. Có lẽ thời điểm mọi người nhận được lời mời tiếp theo sẽ là đám cưới của bọn mình.”
Trương Thụy thật ra cũng rất có năng khiếu ăn nói, nếu không thì cái chức lớp trưởng còn lâu mới đến lượt hắn, đáng tiếc là mấy người Triệu Dật cùng Trương Thụy chưa từng hợp nhau.
Chu Lâm thích Ngô Cúc vốn không phải chuyện gì mới lạ, Trương Thụy đương nhiên cũng vì thế mà ghét hắn.
Mà Triệu Dật từ lúc bắt đầu lên cấp 3 thì thành tích học tập vẫn luôn ở mức tốt, lại không gây chuyện, luôn đạt tiêu chuẩn của một học sinh chăm ngoan. Nói không ngoa, trong mắt thầy cô giáo hắn chính là bảo bối hiếm có, ngày trước chủ nhiệm lớp còn định để Triệu Dật làm lớp trưởng. Nhưng hắn ngại phiền phức nên đã cự tuyệt, cũng vì vậy mà lớp trưởng rơi vào Trương Thụy, cho nên hắn không thích Triệu Dật, muốn chứng minh năng lực của bản thân vượt xa Triệu Dật .
Nhưng đáng tiếc, thành tích ba năm cấp ba của hắn dù khá ổn, nhưng trước giờ chưa từng vượt qua Triệu Dật lần nào. Bây giờ thi đại học, Triệu Dật bị thiếu mất một môn thi, Trương Thụy có cảm giác rất sảng khoái. Vì thế mới giả vờ giả vịt cố ý ở trước mặt ba người khích bác một phen.
Trương Thụy vừa mới dứt lời, đám người liền ồn ào cả lên, tất cả mọi người đều hiểu ý nghĩa của việc chính thức xác định mối quan hệ. Có người vỗ tay, có người huýt sáo, nhưng cũng có không ít người nhìn về phía Chu Lâm.
Bọn họ tinh tế nhận ra, trong lời nói của Trương Thụy tuy có tính chất thông báo chuyện vui, nhưng nếu không quá ngốc thì có thể nhận ra Trương Thụy đang làm bẽ mặt Chu Lâm. Có người nào mà không thấy Chu Lâm ôm hoa tiến vào phòng.
Trương Thụy cũng nhìn qua bên bàn Triệu Dật, cười tủm tỉm đợi trò hay.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong phòng yên tĩnh trở lại.
Dưới những cặp mắt chăm chú của mọi người, Triệu Dật đứng lên cười nói: “Xem ra mọi người hình như đã hiểu lầm chuyện gì đó rồi, Chu Lâm, cậu lấy hoa ra giúp mình.”
----------
Dịch: Dz2k5_Skyship
Chương 10 Mình Không Thích Passat
Lấy hoa ra cho mình?
Chu Lâm vốn bị mọi người nhìn chằm chằm nên có vẻ hơi lúng túng, vừa nghe thấy Triệu Dật nói như vậy. Bỗng nhiên trăm mối ngổn ngang trong lòng như được giải thoát, nét gượng gạo trên khuôn mặt nhanh chóng biến mất, sự tự tin nhanh chóng được thay thế.
Chu Lâm lấy một bó hoa từ dưới bàn ra, chậm rãi đưa cho Triệu Dật.
Triệu Dật cầm bó hoa tươi Chu Lâm đưa tới, xoay người nhìn về Liễu Phi Vũ: “Tặng cho cậu, hy vọng cậu sẽ thích.”
Đôi mắt của Liễu Phi Vũ sáng bừng, sự vui vẻ không thể che giấu được.
Nụ cười của cô, một phần là vì bó hoa này, một phần là khâm phục sự cơ trí của Triệu Dật, biết cách ứng phó giúp bạn bè trong phút giây hoạn nạn.
Liễu Vũ Phi thoải mái nhận hoa, hít một hơi thật sâu, cười tươi như hoa phối hợp hỏi: “Đây là bất ngờ cậu chuẩn bị cho mình à?”
Triệu Dật nhún vai, vỗ vai Chu Lâm đang đứng bên cạnh nói: “Lúc nãy không phải mình đi đón cậu sao? còn hy vọng trước mặt bạn bè gửi cho cậu bó hoa này, cho nên không tiện tự mình đi mua, cũng chỉ có thể nhờ Chu Lâm mua một bó hoa xem như là bất ngờ nho nhỏ dành cho cậu.”
Liễu Phi Vũ cười nên mắt híp lại như vầng trăng khuyết, cười tiếp lời: “Chuyện này đúng là rất bất ngờ, mình rất thích, cám ơn cậu!”
Triệu Dật thở dài một hơi, cười nói: “Vậy thì tốt rồi, mặc dù chúng ta sau tháng chín đều sẽ đến Giang Châu học. Nhưng mà trường của cậu là đại học hàng đầu Giang Châu, còn mình chỉ học một trường bình thường, hơn nữa mình cũng không có Passat, tớ thực sự rất sợ cậu từ chối bó hoa này......”
Sắc mặt của mọi người bỗng nhiên trở nên hơi quái dị.
Giọng của Triệu Dật đúng là cực kì rõ ràng, cái gì mà trường đại học hàng đầu với chả bình thường, còn có xe Passat nữa. Những lời này rõ ràng là nhằm vào những lời Trương Thụy vừa mới nói!
Liễu Vũ Phi nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Triệu Dật, suýt chút nữa nhịn không được cười vang, tên này đúng là thù dai, hồi nãy im lặng không lên tiếng, hóa ra là chờ đến lúc này!
Liễu Phi Vũ mím môi, cười tủm tỉm nói: “Không sao, mình không thích Passat.”
Không thích Passat!
Đây rõ ràng là công khai đánh mặt Trương Thụy nha!
Ngô Cúc đúng là rất đẹp, nhưng so với Liễu Phi Vũ thì còn kém xa, nếu Liễu Phi Vũ được chấm 95 điểm, Ngô Cúc nhiều nhất cũng chỉ có 85 điểm.
Còn có Triệu Dật, nếu đem dáng vẻ soái ca trầm ổn của hắn so với Trương Thụy đang dậy thì trên mặt đầy mụn đến đỏ ửng cả mặt. Đúng là cách nhau một trời một vực
Sắc mặt Trương Thụy trong phút chốc đã trở nên hơi khó nhìn , hắn không ngờ Triệu Dật ra tay không chút lưu tình , trắng trợn chế nhạo mình trước nhiều người như vậy.
Vì máu nóng xông lên não, Trương Thụy hơi mất bình tĩnh quát tháo: “Triệu Dật, mày chỉ cây dâu mắng cây hòe ai đấy, chỉ vì thi đại học thôi mà đã căng thẳng tới mức bất tỉnh nhân sự, vậy thì có bao nhiêu tương lai?”
Triệu Dật liếc mắt nhìn Trương Thụy, cũng không để ý đến hắn mà quay về phía Chu Lâm cùng Phạm Hưng đang hưng phấn khi hắn hạ nhục Trương Thụy , cười nói: “Chỗ này không có quá nhiều rượu, hay là chúng ta đi chỗ khác uống chút, được không?”
Phạm Hưng nhìn thấy Triệu Dật thay Chu Lâm ra mặt, còn trực tiếp chọc cho Trương Thụy một đao, nhìn dáng vẻ Trương Thụy bị mất bĩnh tĩnh như vậy, trong lòng cực kỳ sảng khoái, không chút do dự đứng lên nói: “Đi thôi, chúng ta không có Passat để lái như người ta, quả thật là không dám uống rượu này.”
Liễu Vũ Phi cười mỉm ôm hoa tươi đi theo Triệu Dật ra khỏi phòng tiệc, Trương Thụy nhịn không được hỏi: “Người đẹp,Triệu Dật không có gì cả, bề ngoài không bằng ai, điều kiện gia đình càng chẳng có gì đáng để nói. Nếu hắn học lại một năm sẽ gây áp lực lên kinh tế cho gia đình, chẳng lẽ cô không thấy lựa chọn của mình đã sai rồi sao?”
Liễu Vũ Phi nhoẻn miệng cười nói: “Tôi thích Cayenne nha.”
Porsche Cayenne?
Lời này là có ý gì?
Trong đầu tất cả mọi người ở đây đều toàn dấu chấm hỏi, nhưng Liễu Phi Vũ cũng không có buồn giải thích, theo sau Triệu Dật đi ra ngoài. Triệu Dật thậm chí còn không nhanh không chậm quay về phía bạn học nói vài lời tạm biệt.
“Bây giờ bọn mình về trước, nếu sau này mọi người có cơ hội đến Giang Châu, nhớ gọi cho mình đấy, mình nhất định đãi mọi người một chầu lẩu Giang Châu chính tông!”
Sau khi bốn người Triệu Dật rời đi, Chu Lâm định nhấn nút thang máy xuống lầu một, Triệu Dật cười nhấn xuống bãi đỗ xe B2 dưới tầng hầm: “Mình có lái xe tới.”
Triệu Dật nghiêng đầu nhìn về phía Liễu Phi Vũ : “Phi Vũ, cậu có muốn ăn thêm chút gì đó không, hay là để mình mang cậu về?”
Liễu Phi Vũ cười cười: “Nếu như mấy cậu thấy mình đi theo không có bất tiện thì được, nhưng mình là con gái nên buổi tối phải ăn ít lại để giữ dáng.”
Triệu Dật còn đang hơi do dự một chút thì Chu Lâm ở bên cạnh đã tiếp lời: “Sao lại bất tiện chứ, bây giờ mình cảm ơn còn không kịp, nhờ cậu mới giải quyết được rắc rối ngày hôm nay mà.”
Liễu Phi Vũ lại bồi thêm: “Đừng tưởng cậu nói như vậy là mình sẽ trả lại bó hoa này, đây là quà Triệu Dật tặng mình, không thể trả được.”
Phạm Hưng đang đứng bên cạnh bỗng dựng thẳng ngón cái lên về hướng Liễu Phi Vũ : “Đúng là ngay thẳng! Ba người sau này đều học ở Giang Châu, có thể thường xuyên gặp mặt, thật là hâm mộ mà.”
Chu Lâm cũng chắp tay thay lời cảm ơn, hắn đương nhiên biết hồi nãy Liễu Phi Vũ giúp mình bớt lúng túng. Một cô gái vừa xinh đẹp lại tâm lý như thế mà lại thích người khác, vận c*t chó của Triệu Dật đúng là khiến người ta hâm mộ.
“Liễu mỹ nữ, lúc nãy cậu nói mình thích Cayenne là có ý gì vậy?”
Bước chân của Liễu Phi Vũ hơi dừng một chút, chỉ về phía chiếc Cayenne đằng trước đang nháy đèn báo hiệu nói: “Là nó đó.”
Hai người Chu Lâm trợn mắt há hốc mồm nhìn cái chìa khóa trong tay Triệu Dật, sau đó nhìn xe lại một chút, cùng lúc hô lên một tiếng kinh ngạc.
Cmn!
Đúng là Porsche Cayenne!
-------------------------------
Dịch: Dz2k5_Skyship