Mục lục
Nam Phụ Bá Tổng Và Tiểu Yêu Tinh Của Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khi Mục Cao Cách làm việc xong đã gần 11 giờ, anh định ngủ luôn ở công ty, nhưng nhớ tới dáng vẻ cực kỳ tủi thân của Lâm Vĩnh Gia hồi chiều, thở dài một hơi lái xe về biệt thự ở sườn núi.

Mình rốt cuộc là nuôi một người tình nhỏ hay là tìm một tổ tông đây?

Thời điểm Mục Cao Cách về đến biệt thư, trong nhà tối đen như mực.

"Ngủ sớm vậy ư?" Anh lên tầng mở cửa phòng cho khách, lại phát hiện bên trong không có người, thậm chí còn chẳng có dấu vết sinh hoạt.

Minh tinh nhỏ bỏ nhà đi bụi à?

Mục Cao Cách móc điện thoại ra gọi cho Lâm Vĩnh Gia thì nghe thấy tiếng nhắc tắt máy.

Chậc, tính tình chó gì thế, sao còn nóng nảy hơn cả mình.

Mục Cao Cách nghĩ tới bản thân hơn nửa đêm lái xe tới sườn núi này chỉ để an ủi cậu một chút, đối xử với cậu còn chưa đủ tốt sao? Kết quả minh tinh nhỏ thế mà bất đồng quan điểm cái bỗng cãi cọ rời đi, coi mình là vật báu thật chắc?

Anh tức giận đẩy cửa phòng ngủ chính ra, lại phát hiện trên giường mình có người đang nằm.

Lâm Vĩnh Gia buổi chiều khóc mệt nên ngủ khá sâu, Mục Cao Cách tạo ra tiếng động cũng chỉ khiến cậu trở mình, vùi nửa mặt vào gối.

Mục Cao Cách vốn đang sôi gan tức khắc bị tiếng hít thở nông của Lâm Vĩnh Gia chọc thành lỗ, bay hỏi. Động tác anh chậm lại, nhẹ tay nhẹ chân đi tới mép giường, nhìn Lâm Vĩnh Gia đang ngủ hết sức yên tĩnh.

Lâm Vĩnh Gia ngủ đến mặt ửng hồng, môi vì trước khi ngủ đã bôi một lớp mặt nạ nên trông có vẻ vô cùng căng mọng, Mục Cao Cách nhìn mà đặc biệt muốn hôn một cái.

Do Lâm Vĩnh Gia nằm nghiêng ngủ, để hôn trộm, Mục Cao Cách cẩn thận từng li từng tí vòng qua bên kia giường ngồi xổm xuống. Lâm Vĩnh Gia ngủ tựa chàng hoàng tử bé ngoan ngoãn, Mục Cao Cách ngắm nhìn, thấy lòng mềm mại.

Mục Cao Cách giơ tay ấn gối, để nửa mặt chôn dưới dối của Lâm Vĩnh Gia lộ ra, nghiêng vai thò lại hôn một cái lên đôi môi đang chu chu của Lâm Vĩnh Gia.

Lâm Vĩnh Gia thơm mát, hôn lên cũng thấy rất ngọt, Mục Cao Cách không nhịn được hôn thêm cái nữa.

Cảm giác không tệ, hôn phát nữa.

Minh tinh nhỏ sau khi dậy phỏng chừng sẽ không ngoan như này nữa, vậy hôn cái nữa đi.

Cái cuối.

Quên phạt em ấy chiều nay dám mắng mình, lần nữa.

Được rồi, lần này nhất định là lần cuối.

Tôi thề, lần này nhất định là lần cuối!

Mục Cao Cách như thằng nhóc choai choai, ngồi xổm mép giường hôn trộm Lâm Vĩnh Gia.

Lâm Vĩnh Gia đang ngủ bị hôn phiền.

Cậu mơ thấy mình xuyên đến cổ đại, trở thành một nam phi không được sủng ái. Sau đó đột nhiên bị hoàng đế trông giống Mục Cao Cách triệu kiến, cậu không muốn đi, một con heo cứ ịn cậu, chẳng rõ thế nào còn ịn lên miệng.

Lâm Vĩnh Gia cắn mạnh một phát lên cái mũi heo đang thò qua, sau đó hoàng đế, heo đều biến mất, cậu lại yên tâm say giấc.

"Xíttt"

Mục Cao Cách bị cắn có khổ không thể nói, lúc đứng dậy còn vì ngồi lâu nên tê chân, suýt thì ngã lộn nhào. Anh khập khễnh cởi quần áo, lúc chuẩn bị lên giường đi ngủ thì chợt nhớ tới cuộc gọi vào hai ngày trước, minh tinh nhỏ chê trên người anh có mùi.

Mục Cao Cách cởi trần rối rắm chốc lát, cuối cùng vẫn vào nhà vệ sinh tắm rửa.

Mục Cao Cách trên người mang theo hơi nước trèo lên giường, kéo Lâm Vĩnh Gia vào lòng, chìm vào giấc ngủ.

Khi Lâm Vĩnh Gia tỉnh lại thấy trước mắt mình xuất hiện khối cơ ngực lớn, đầu tiên là cả kinh, mình lại xuyên à? Lần này cảnh xuyên qua khá kích thích đấy nha, sau đó mới nhận ra đây là cơ ngực Mục Cao Cách.

Tuy không biết đêm qua Mục Cao Cách về khi nào, nhưng Lâm Vĩnh Gia rất thích cảm giác ấm áp này, cậu kề mặt mình trước ngực Mục Cao Cách. Nghe tiếng tim đập, Lâm Vĩnh Gia cảm thấy hình như tim mình cũng đập theo.

Chỉ ôm thôi đã thấy rất vui vẻ, Lâm Vĩnh Gia nghĩ nếu sáng nào tỉnh lại cũng được Mục Cao Cách ôm trong lòng, vậy cậu sẵn lòng đưa cơm cho anh mỗi ngày.

Lâm Vĩnh vừa ôm vừa giơ tay sờ cơ bụng Mục Cao Cách phát nghiện, suy cho cùng khô hạn lâu thế không mưa, tự cậu phun ít sương có còn hơn không.

Mục Cao Cách lơ mơ ngủ bị Lâm Vĩnh Gia sờ nổi lửa, nhưng nghĩ tới chốc còn phải đến công ty nên đôi bàn tay to chỉ đành siết chặt tay minh tinh nhỏ, hôn trán cậu một cái, tỏ ý cậu an phận chút.

Lúc Lâm Vĩnh Gia ngẩng đầu tính hôn trả Mục Cao Cách thì thấy trên môi anh có vết cắn.

"Anh, vết trên miệng..." Lâm Vĩnh Gia tin tưởng nhân phẩm của Mục Cao Cách, tuy rằng trước mắt chỉ là quan hệ bao nuôi, nhưng anh chắc chắn không dẫm hai thuyền.

Nhưng vẫn tức, rốt cuộc là ai làm!

Mục Cao Cách không nói được là lúc hôn trộm bị Lâm Vĩnh Gia cắn, chỉ có thể nói láo: "Tối qua tôi đang ngủ ngon thì tự dưng em cắn một cái."

Đúng là Lâm Vĩnh Gia tự dưng cắn một phát, cũng không thể coi lời này quá sai sự thật.

Lâm Vĩnh Gia hơi nghi ngờ sáp đến, định so xem dấu răng trên môi Mục Cao Cách có giống của mình không, cậu vỗ cánh tay anh, ý bảo anh chìa tay ra.

Mục Cao Cách không hiểu minh tinh nhỏ muốn làm gì, nhưng vẫn phối hợp chìa tay.

Lâm Vĩnh Gia lại gần cắn mạnh một phát, so sánh dấu vết trên tay Mục Cao Cách với vết trên miệng anh.

Na ná nhau, đúng mình cắn thật.

"Chậc, em cầm tinh chó hả?" Bị cắn nhưng không đau, Mục Cao Cách chỉ phục khả lực cố tình gây sự của minh tinh nhỏ.

Thực ra không phải Lâm Vĩnh Gia không tin Mục Cao Cách, trong bản gốc anh khinh thường nói dối nhất, nhưng Lâm Vĩnh Gia cũng cảm thấy tư thế ngủ của mình không nên xấu vậy chứ, chẳng lẽ tối qua cái mũi heo qua cắn được trong mơ là môi Mục Cao Cách?

Cậu rướn lên liếm dấu răng nơi Mục Cao Cách bị cậu cắn.

"Anh Mục, em đây chẳng phải để ý anh thôi sao, em sai rồi, anh có thể phạt em, hôn em đến ngất!" Lâm Vĩnh Gia cười ngọt ngào vô cùng hớn hở, Mục Cao Cách trước kia không biết thế mà có thể có người giây trước còn náo kinh thế, giây sau đã ngoan ngoãn.

Nhưng cũng rất feeling*.

*Gốc "mang cảm": mang tới cảm giác, dùng để hình dung tất cả những chuyện khiến bản thân có cảm giác/rung động

Mục Cao Cách cúi đầu cắn môi Lâm Vĩnh Gia, không dùng sức, chỉ lưu lại hai dấu mờ, có lẽ lát nữa sẽ biến mất: "Phạt nhỏ ngăn lớn*."

*Gốc "Tiểu trừng đại giới" [小惩大诫]: trừng phạt những sai lầm nhỏ, để nhận được dạy dỗ không đến nỗi phạm sai lầm lớn. Xuất từ « Chu Dịch hệ từ hạ ».

Sau khi dùng một thành ngữ, Mục Cao Cách còn thấy khá hài lòng về bản thân.

Bảo thích Lâm Vĩnh Gia thì chưa đến mức, nhưng Mục Cao Cách không ghét bộ dạng của cậu, thậm chí còn thấy có chút đáng yêu. Tuy hay gây rối kinh khủng, nhưng vẫn trong phạm vi có thể chịu đựng, đôi khi còn có phần kích thích. Miễn là Lâm Vĩnh Gia không quá trớn, Mục Cao Cách cũng không bài xích duy trì đoạn quan hệ người tình lâu dài với Lâm Vĩnh Gia.

Lâm Vĩnh Gia hấp thu tí sương ngọt tuy chưa giải quyết được vấn đề khô hạn, nhưng mặt mày phơi phới. Sau khi Mục Cao Cách rời đi, cậu chăm sóc mình một chút, bôi một lớp son dưỡng, chuẩn bị bắt đầu ghi lại buổi livestream đầu tiên coi như mẫu đưa cho chị Lâm xem xét hiệu quả.

Hiệu quả của mặt nạ môi tối qua không tốt như lần trước, lẽ nào vì đêm qua mình bôi ít?

*Chắc ổng bôi mặt nạ môi kiểu này:



Lâm Vĩnh Gia cũng không nghĩ nhiều, gọi điện cho chị Lâm xác nhận thời gian livestream rồi bắt tay vào chuẩn bị.

"Chào mọi người, mình là Lâm Vĩnh Gia, hôm nay cái mình mang đến cho mọi người chính là..."

Mặc dầu biết lần đầu livestream chắc chắn chẳng mấy người xem, nhưng thái độ Lâm Vĩnh Gia khi quay vẫn rất đoan trang, nghiêm túc giải thích từng bước, không có bão comment thì độc thoại.

Lâm Vĩnh Gia quay lại nghề cũ, trở thành một streamer nấu ăn.

Ban đầu khi chị Lâm và cậu bàn bạc nội dung livestream, lập kế hoạch cho cậu theo con đường hoàng tử piano với hình tượng dịu dàng. Cách gây dựng cụ thể về sau còn chưa xong, dự định lúc đầu chỉ bồi dưỡng bước đệm* để về showbiz.

*Gốc "chiết cây" [嫁接]: là kiểu chiết cành, chiết giống cây, nó được ẩn dụ với từ "bồi dưỡng" nuôi nấng cây, nên có thể hình dung kiểu: "Tạm bợ, chắp vá hoặc kiểu kết hợp lai chứ không thuần túy". Ý ở đây là trong kế hoạch cho LVG, bước đầu tiên trên con đường siêu sao là tạm làm 1 streamer "bồi dưỡng" danh tiếng để dần quay lại giới showbiz.

Thế nhưng Lâm Vĩnh Gia đã xác định cho mình vị trí một bình hoa tinh xảo, ngay từ đầu cậu cũng chỉ muốn nấu ăn cho tốt, thi thoảng lượn lờ phim trường, trọng điểm vẫn đặt trên livestream, sau này có thể kiếm tiền qua thương hiệu đồ ăn của mình, đây cũng là kế hoạch cuộc sống Lâm Vĩnh Gia tự lập ra đời trước.

"Thế tại sao cứ nhất thiết phải nấu ăn?" Chị Lâm cho rằng cái này chẳng đẳng cấp* gì cả.

*Gốc "cao đại thượng" [高大上]: ý chỉ hình dung có phẩm vị, đẳng cấp, viết tắt của 'cao tầng đại khí thượng đẳng cấp' nôm na là 'cao sang, quyền quý, đẳng cấp | xa xỉ, quy mô, đẳng cấp | luxury, large, lever up'

"Em live trang điểm làm đẹp hoặc phối quần áo trang sức nhé?" Lâm Vĩnh Gia thật tình không nghĩ ra nên livestream cái gì, những lĩnh vực khác cậu đều không hiểu lắm.

...

"Cậu vẫn nên nấu ăn đi.

"Trong lúc nấu ăn, nhân thời gian chờ sôi, cậu có thể biểu diễn vài tài lẻ, vậy có thể hấp dẫn ít fan." Chị Lâm đã nhận ra Lâm Vĩnh Gia không quá nhiệt huyết với chuyện thành danh, nhưng vẫn giãy giụa cho con đường ngôi sao của Lâm Vĩnh Gia.

Lâm Vĩnh Gia đồng ý, có điều nghĩ không ra tài năng nào để thể hiện, vì thế hôm nay cậu liền làm món chín nhanh mà không cần đợi lâu -- canh cá ngần đậu phụ.

Canh cá ngần đậu phụ nóng hôi hổi được đựng trong một chiếc tô bằng sứ đơn giản trang nhã, làn khói trắng mờ bốc lên nghi ngút. Cá ngần trắng sữa cùng đậu phụ, thêm cả hoa trứng* vàng nhạt xen lẫn hành lá thái nhỏ xanh nhạt, trông rất bắt mắt.

*Gốc "đản hoa": trứng nổi trên mặt nước như rắc hoa.



Tắt thiết bị ghi hình, kế đó Lâm Vĩnh Gia chụp một tấm thêm filter gửi Mục Cao Cách.

Mục Cao Cách nhận được tin nhắn còn tưởng báo trước bữa trưa của mình, reply cổ vũ rằng trông có vẻ rất ngon. Còn bảo Đinh Cảnh hủy cơm trưa.

Kết quả chờ đến tầm 12 rưỡi, Mục Cao Cách đợi mãi không thấy Lâm Vĩnh Gia đưa cơm tới.

"Cơm trưa của tôi đâu?" Mục Cao Cách đánh cuộc cho Lâm Vĩnh Gia.

"Hả? Anh tưởng ấy là cơm trưa của anh á?" Lâm Vĩnh Gia vốn chỉ định khoe khoang khích Mục Cao Cách một chút, dè đâu Mục Cao Cách lại hiểu lầm.

Mục Cao Cách không biết Lâm Vĩnh Gia đang livestream nên rất hùng hồn: "Bằng không em nấu sớm thế làm chi?"

"Em biết rồi, anh Mục đợi em chút nhé, lát em mang qua cho anh."

Lúc đầu Lâm Vĩnh Gia từng bảo một tuần không nấu cho Mục Cao Cách. Nhưng cậu biết tính anh, trong tình huống đã nói với Đinh Cảnh rằng từ giờ Lâm Vĩnh Gia sẽ tới đưa cơm, anh nhất định sẽ không hạ mặt bảo Đinh Cảnh đặt cho suất cơm.

Bữa này anh khẳng định sẽ tính nhịn cho qua, có khả năng còn tức đến không ăn vô cơm tối. Lâm Vĩnh Gia tuy rất sĩ diện, nhưng cũng không muốn Mục Cao Cách chà đạp cơ thể mình như vậy.

Cùng lắm thì lần sau nấu cho anh ấy ít cơm hơn, sau khi Lâm Vĩnh Gia tìm về khoảng trống thì vào bếp.

Kỳ thật lúc gọi điện Mục Cao Cách còn nghĩ Lâm Vĩnh Gia có khi nào sẽ cảm thấy mình không tôn trọng em ấy giống hôm qua không, thậm chí anh còn chuẩn bị đầy đủ nếu hai người cãi lớn một trận, Lâm Vĩnh Gia bỗng nhiên dịu dàng trái lại làm anh không biết nên phản ứng thế nào.

"Vậy trên đường cẩn thận, không cần gấp, trong văn phòng tôi còn bánh quy lót dạ."

Mục Cao Cách ngồi trong văn phòng chờ người, tự dưng lại nhớ tới câu Lâm Vĩnh Gia nói ngày hôm qua: Em không cần làm khó mình để chứng tỏ em thích anh.

Anh cảm thấy hình như mình đã hơi hiểu ý trong đó, nhưng vừa nghĩ cẩn thận thì lại chẳng bắt được cái gì.

Lời tác giả: Đáp ứng yêu cầu của các thiên thần nhỏ, chương hôm nay có sự xuất hiện của tổng tài chân dài, tình hình cụ thể tỉ mỉ mời xem: Lúc đứng lên vì ngồi xổm quá lâu nên tê chân, suýt thì ngã ngửa.

*Canh cá ngần đậu phụ:



*Cá ngần (hay còn được gọi là cá sữa, cá bún, cá thủy tinh, cá ngân): Là 1 loại cá không xương, kích thước nhỏ như con tép, màu trắng hoặc trong suốt, sống trong môi trường nước ngọt hoặc nước lợ tại Đông Á như Trung Quốc, Việt Nam, Nhật Bản...



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK