Khi sinh nó, vì tôi sinh non nên từ nhỏ sức khỏe nó không tốt.
Vì vậy, chúng tôi luôn rất cẩn trọng đối với nó.
Không ngờ nuông chiều suốt ba mươi năm, lại nuôi ra một con sói mắt trắng thế này.
Chồng lo lắng bước lên đỡ tôi, tính tình xưa nay hiền lành cũng không nhịn được mà nổi nóng:
“Chu Hạo! Con đang nói bậy bạ gì thế!”
“Mẹ con mỗi ngày đều phải đi làm, còn phải công tác, lấy đâu ra thời gian ngày nào cũng về nhà nấu cơm?”
Con trai bị bố mắng, mặt mày có chút không chịu nổi, ngập ngừng nhìn về phía bạn gái:
“Thuý Thuý, em xem thế nào? Công ty em không phải cũng có căng tin sao, hay là...”
Thuý Thuý nhíu mày, vừa ấm ức vừa thất vọng nhìn con trai, đôi mắt ngấn lệ:
“Chu Hạo, anh có ý gì đây?”
“Không phải anh đã nói sao, sau khi kết hôn sẽ nuôi em?”
“Nói rằng anh sẽ lo kiếm tiền nuôi gia đình, em chỉ cần xinh đẹp như hoa là được rồi.”
Trà Sữa Tiên Sinh
“Chẳng lẽ những lời đó, đều là lừa em sao?”
Nhìn Thuý Thuý như sắp khóc, lòng con trai như sắp tan nát.
Nó lập tức giơ tay lên trời thề thốt:
“Thuý Thuý, anh đã nói với em câu nào, câu đó đều là thật!”
Tôi không thể nghe thêm được nữa, nắm lấy tay chồng ngồi xuống ghế sofa.
"Nếu cô không đi làm, cô dựa vào đâu mag bắt tôi phải vừa đi làm vừa phải nấu cơm cho cô?"
Thuý Thuý ngạc nhiên che miệng lại, đôi mắt tròn xoe mở to nhìn tôi:
"Dì nói gì vậy chứ!”
"Khói dầu hại cho da lắm, con còn trẻ thế này, tất nhiên phải chăm sóc tốt chứ."
Con trai cũng theo đó mà hùa theo:
"Đúng đấy mẹ, Thuý Thuý trẻ trung xinh đẹp thế này, mẹ dẫn ra ngoài bao nhiêu là nở mày nở mặt!”
"Mấy chuyện nấu ăn này, sao có thể để cô ấy làm được?"
Thấy tôi thở dốc không nói gì, con trai tỏ ra rất không hài lòng.
"Mẹ, chẳng phải mẹ đã từng nói, mẹ và bố chỉ cần con sống vui vẻ là đủ hay sao.
"Bây giờ chỉ là bảo mẹ nấu cho vợ con vài bữa cơm, mà mẹ cũng không vui lòng sao?"
Tôi đặt tay lên ngực, nhìn con đầy đau lòng.
Trong mắt nó, bố mẹ là gì chứ?
Là đương nhiên phải hy sinh cả cuộc đời cho nó, hy sinh tất cả của bản thân mình?
Chồng tôi cũng tức giận không kém, cúi xuống nhặt lại những món quà mà Thuý Thuý mang tới rồi nhét trả lại cho cô ta:
"Đem đồ về đi, đám cưới này các người muốn cưới thì cưới, sau này chúng tôi không lo nữa."
Nói xong ông liền mở cửa đuổi khách.
Thuý Thuý chịu không nổi cơn giận này, khóc lóc bỏ chạy ra ngoài.
Con trai nắm lấy tay cô ta, mặt mày đầy giận dữ:
"Bố mẹ, con không ngờ hai người lại là những người ích kỷ như vậy!”
"Con thật sự quá thất vọng về hai người!"
Hai người cùng nhau đập cửa bỏ đi, mấy món quà mang đến rơi vãi khắp nơi.
Vài chai sữa và nước ngọt, hai túi quà vặt.
Tất cả mấy thứ này cộng lại, cũng không quá hai trăm tệ.
Còn không bằng con tôm hùm tôi mua.