"Trù nghệ...!Cái này...!Thật ra..."Đối mặt với câu hỏi của chị Quỳnh, Dung Linh lắp bắp, không biết làm thế nào để nói rõ mình xuyên việt qua chuyện này.Cô chưa bao giờ nghĩ tới, chính mình vẻn vẹn vừa mới tới nơi này vài ngày, dĩ nhiên sẽ lộ ra sơ hở.
Nhìn ánh mắt nghiêm túc của chị Quỳnh, trong lòng Dung Linh bắt đầu hoảng hốt.Nhưng ngay khi cô trầm mặc, không biết giải thích như thế nào, quỳnh tỷ bỗng nhiên thu hồi vẻ mặt nghiêm túc, khóe miệng lại nhếch lên nở nụ cười.Tiếng cười đột ngột này khiến Dung Linh không rõ nguyên nhân hoảng sợ."Chị Quỳnh, chị...""Ai nha, chị nói giỡn đấy, chị xem bộ dáng của em, chẳng lẽ em thật đúng là đã đi qua cổ đại? Chị chính là nghĩ muốn em thả lỏng một chút , phát sóng trực tiếp vào ban đêm, không cần phải lo lắng.
" Thả lỏng?Bởi vì vừa rồi chị Quỳnh đặt câu hỏi, Dung Linh khẩn trương còn tưởng rằng chuyện mình xuyên không bại lộ, dọa cũng không dám nói.Kết quả kết quả, dĩ nhiên chỉ là một câu nói đùa, còn đẹp danh là vì để cho nàng thả lỏng tâm tình.Ồ, thật sự là ha ha.Dung Linh đến giờ khắc này mới hiểu được, vì sao bên ngoài lại cho chị Quỳnh một danh hiệu "quái già kinh tế nhân", hiện giờ xem ra, thật đúng là danh xứng với thực, thỏa đáng một cái quái già.Nhưng bất luận như thế nào, tốt xấu gì mình còn không có bại lộ, nhiệm vụ như vậy còn có thể tiếp tục, cô cũng còn có hy vọng trở lại Đại Cảnh triều.
.
Danh Sách Chương: