chap 6:
« Mưa rồi...hôm nay mình không mang dù... Xui xẻo thật » trong phòng học cô nhìn ra cửa sổ thấy trời mưa, mặt buồn hiu lại.
« Nếu không phiền lát tôi đưa cậu về »
« Không cần đâu lát nữa mình gọi mẹ đến đón »
« Được rồi tùy cậu »
«...»
Giờ ra về bác tài xế của Lộc Hàm đến đón, anh lên xe, đi một đoạn anh nhìn thấy cô nên kêu dừng lại.
« Sao cậu còn ở đây? »
« Mẹ tôi không nghe máy »
« Vậy lên xe đi tôi trở về »
«...Tôi...không...nhưng... »
« Không nhưng nhị gì lên đi tôi đưa cậu về »
* bíp bíp*
« Bân Bân sao anh lại ở đây? »
« Mẹ em đang ở nhà anh kêu anh đón em »
« Sao mẹ em lại ở nha anh? »
« Lên xe đi rồi nói tiếp »
« Ừ...được »
« Còn tôi thì sao? »
« À...ừm...tạm biệt cậu...mai gặp »
«...»
- ---------------------------------------------
*phập* anh tức giận đóng cửa xe thật mạnh
« Cậu chủ thích cô bé đó sao? »
« Thích gì mà thích ai thèm thích cô ta...người gì đâu ngoài học hành ra thì cái gì cũng ngu...tức chết được »
* Phì, vậy mà nói không thích, hihi cậu chủ nhỏ giờ đã trưởng thành rồi, nghi, chắc ổng ba chủ sẽ vui lắm đây *
« Chú cười cái gì, đi thôi, cháu đói rồi »
« Được...được »
Anh lải nhải suốt dọc đường về đến nhà thấy mẹ mà vẫn lải nhải lên phòng cũng lải nhải, tắm cũng lải nhải... Thấy anh kì lạ mẹ anh liền hỏi chú tài xế
« Nó bị sao vậy? »
« À chuyện là thế nà[email protected]&%@&.. »
« À hihi...tin tốt tin tốt... »
- ----------------------------------------------------
« Chào buổi sáng »
«...»
« Cậu sao vậy? »
« Còn giận chuyện hôm qua sao? »
«...»
« Xin lỗi mà, tôi không biết là anh Bân Bân sẽ đến đón tôi » cô to ra vẻ mặt ngây thơ nhìn anh
« Bân Bân? »
« Cái anh hôm qua đó »
« A...Cậu ta là Trịnh Bân chứ không phải Bân Bân »
« Ồ vậy ra anh ấy là Trịnh Bân nổi tiếng sao? »
« Cậu đây là không biết hay giả vờ biết 💢 »
« Không biết >< »
« Anh ta là cái người mà hôm qua cậu nhắc tới sao? Cái người mà cậu bảo đẹp trai đấy »
« Đúng vậy »
Anh tức giận đến phát điên nắm lấy cổ áo của cô ấy
« Rốt cuộc cậu và anh ta có quan hệ gì? »
« Cậu làm sao vậy?...» mắt cô đỏ dần
« Nói..» anh quát lớn cả lớp đều sợ
« Chỉ là hàng xóm nên mẹ nhờ đưa về » cô rưng rưng nước mắt
Thấy vậy anh buông tay ra
« Xin lỗi »
« Hôm nay tự dưng cậu bị sao vậy?...Tớ ghét cậu...huhu » cô chạy ra khỏi lớp
«...»
* Xin lỗi mà, chỉ tại tôi quá để ý đến cậu *
- ---
Còn ~