Nhìn vẻ mặt như ăn phải mật đắng của Lăng Ca, Lăng Ảnh suýt chút nữa cười ra tiếng.
Hại người thành ra tự hại mình, cảm giác như thế nào hả em gái?
“Không cần mua quần áo mới cho tôi, một chút vết bẩn nhỏ này ba tôi cũng chỉ la mắng vài câu thôi !”
Lăng Ảnh gạt tay Diêu Thần Địch, đi về hướng của Lăng Ca, ánh mắt dịu dàng, cử chỉ nhỏ nhẹ, không hề có chút tức giận nào…
“Em gái, chị sẽ nói là chị sơ ý làm bẩn quần áo, em không cần lo lắng đâu !”
Một màn này phát sinh, càng thêm thu hút ánh mắt của mọi người, Lăng Ca sớm đã tức giận đến tái cả mặt, nhưng vì giữ hình tượng, cô ta chỉ có thể cố nén, tiếp tục diễn kịch.
“Chị, em không lo lắng, em chỉ sợ chị tức giận thôi, Nếu ba có hỏi em nhất định sẽ nhận mình làm, chị không cần phải tự nhận mình sơ ý đâu !”
Càng nói, lại càng sai…Lăng Ảnh mỉm cười, nhưng không tới đáy mắt.
“Em gái thật tốt… !”
Khiến cho chị thật muốn lột lớp da mặt giả dối kia của em a.
“Thật sự không sao chứ?”
Lúc này Diêu Thần Địch đã đứng sát bên Lăng Ảnh, giống như hận không thể để cho mọi người biết Lăng Ảnh là của anh ta.
“Không sao đâu, dù sao cũng rất cảm ơn ý tốt của anh !”
Diêu Thần Địch vốn muốn nói gì đó, nhưng lại bị mấy âm thanh phía sau lưng quấy nhiễu.
“Ai nha…Địch đại nhân thật là soái !”
“Đúng a, tôi là con trai mà còn thấy ganh tị với cô đó Lăng Ảnh !”
Là nhóm nhạc của Diêu Thần Địch tới xem kịch vui, Lăng Ảnh lợi dụng xong sự chú ý của mọi người, cũng đã sớm lười phải diễn cảnh chị em tình thâm, lại càng không muốn nói chuyện với đám người này, cho nên cô hỏi Lăng Ca có muốn ra ngoài ăn không? Lăng Ca dĩ nhiên đã đủ mất mặt, cô ta liền gật đầu, dù sao thì mấy cái món ăn dở tệ ở đây cô ta đã sớm không nuốt nổi !
Tranh thủ lúc Diêu Thần Địch còn đang nói chuyện, Lăng Ảnh liền không từ mà biệt. Đợi lúc ra tới cổng công ty, Lăng Ảnh giống như chợt nhớ ra mình còn có hẹn, cho nên liền nói Lăng Ca đi trước, không cần phải đợi !
Lăng Ca bĩu môi, kiêu ngạo bước đi, không nói thêm gì nữa. Trong lòng lại đang thầm mắng Lăng Ảnh cái đồ tiện nhân không biết tốt xấu, dám làm cô ta mất mặt trước nhiều người như vậy, mối thù này cô ta nhất định phải trả !
Thế nhưng Lăng Ca còn chưa kịp trả thù thì một tháng sau đã nghe tin Lăng Ảnh chính thức hẹn hò với Diêu Thần Địch.
Điều này khiến cho Lăng Ca tức điên lên, một tháng này cô ta luôn tìm cách ở gần Lăng Ảnh trong công ty, tận dụng thời cơ làm cho con tiện nhân kia xấu mặt, thế nhưng Lăng Ảnh không đi ăn với Tả Từ thì chính là đi với Diêu Thần Địch.
Diêu Thần Địch có xe hơi, anh ta dẫn Lăng Ảnh đi đâu chơi chỉ có trời mới biết, cho nên Lăng Ca gần như không đụng mặt Lăng Ảnh trong công ty, cô ta ôm một bụng tức tối, hôm nay nghe tin hai người kia hẹn hò đã chính thức bùng nổ !
“Choang !”
Một tiếng sứ vỡ thanh thúy vang lên, kèm theo đó là tiếng mắng chửi không ngừng, phòng Lăng Ca có cách âm, cho nên không ai nghe được, hình tượng của cô ta cũng không bị ảnh hưởng xấu .
“Đồ tiện nhân , tiện nhân, tiện nhân, dã chủng ! Tại sao mày lại dám hẹn hò người tao để ý hả ?”
“Đồ khốn kiếp ! Làm xấu mặt tao, bây giờ còn cướp luôn người tao thích, mày được lắm !”
“Đồ khốn, con tiện nhân !”
Mắng chửi một lúc, Lăng Ca im lặng lại, cô ta cúi người nhặt lấy nhánh hoa rơi dưới đất, đôi mắt ánh lên tia cười dữ tợn, không chút thương tiếc bóp nát nó!
“Lăng Ảnh a Lăng Ảnh, rồi tao sẽ làm cho mày giống như nó !”
Nói xong Lăng Ca lại dùng châm dẫm lên mấy cánh hoa bị bóp nát rơi dưới sàn.
Giờ phút này, cô ta hẳn là ghen tị tới phát điên rồi !
……………………………………….
Gần tới kỉ niệm ngày thành lập Hoa Mỹ, công ty sẽ tổ chức một chuyến đi du lịch cho các thực tập sinh, địa điểm lần này nghe nói là suối nước nóng ở núi Vàng.
Điều này thu hút rất nhiều thực tập sinh đăng kí, bởi vì lịch tập quá dày đặc, bọn họ hầu như không có thời gian vui chơi, cho nên đây là dịp hiếm có để nghỉ ngơi.
Lăng Ảnh cũng không ngoại lệ, nhưng cô không đơn thuần là đi chơi.
Kiếp trước, Lăng Ảnh năn nỉ mãi Diêu Thần Địch mới đồng ý đi cùng, ngày thứ 2 ở núi Vàng cũng là ngày sinh nhật của anh ta.
Lúc này cô, Lăng Ca và Diêu Thần Địch chơi rất thân, vốn định làm một buổi sinh nhật thật bất ngờ, cô lén chui vào phòng anh ta, chờ anh ta bước vào, mở đèn lên sẽ cầm bánh hát chúc mừng sinh nhật.
Chỉ là không ngờ tới anh ta lại cùng Lăng Ca trở về, hai người cô nam quả nữ ở trong phòng thì có thể làm cái gì?
Lăng Ảnh không thể quên lúc đó cô đã khổ sở như thế nào, muốn khóc mà chỉ có thể nén lại, đầu óc thì trống rỗng, chỉ nghe bọn họ vui cười nói với nhau, từng lời từng lời giống như vạn tiễn xuyên tâm…
“Anh nói thích em, vậy chị em thì sao?”
“Anh đã sớm chán cô ta rồi ! “
“Anh thật xấu, chị em tốt với anh như vậy…”
“Với cô ta là thương hại, với em mới là yêu…”
“Có thật không?”
“So với vàng còn thật hơn…!”
“A..thật ghét quá !”
Sau đó là một chuỗi âm thanh rên rỉ khiến trái tim cô đau đớn, Lăng Ảnh phải đợi đến lúc bọn họ rời đi, mới chậm rãi mở cửa.
Cô mượn chìa khóa dự phòng của khách sạn, mới có thể vào được, cũng như vô tình biết được chuyện động trời này.
Thì ra bọn họ đã sớm thông đồng với nhau, chỉ có cô là kẻ ngu ngốc, là người ngoài cuộc.
Về sau cô và Lăng Ca trở mặt, cô ta lại có thể thẳng thắng thừa nhận chính mình đã quyến rũ Diêu Thần Địch .
“Phàm là thứ gì của mày, tao đều muốn cướp !”
Câu nói của Lăng Ca vẫn vang lên trong đầu Lăng Ảnh từng ngày, tình chị em…thật là rẻ mạt !
Kiếp này sự việc đã có chút khác đi, Diêu Thần Địch có vẻ như không quan tâm đến Lăng Ca, kì thật cũng do thời gian quen nhau của cô và anh ta quá ngắn, Lăng Ca vẫn chưa có cơ hội tiếp cận, nhưng mà Lăng Ảnh tin, với tính cách của Lăng Ca, cô ta không thể nào bỏ qua sự kiện du lịch lần này, cô ta thích cướp đồ của cô, không phải sao?
... ...... ...... ...... ...... .....
Rốt cuộc cũng tới ngày đi du lịch, Diêu Thần Địch không thích tham gia mấy cái sự kiện có nhiều người, nhưng Lăng Ảnh lại đăng kí, anh ta bất đắc dĩ cũng phải đăng kí theo.
Anh ta cũng biết Lăng Ảnh vẫn chưa hoàn toàn yêu đương, cho nên vẫn phải tấn công dồn dập. Tham gia với cô cũng là một cách lấy lòng rất hữu hiệu.
Diêu Thần Địch không thích đi xe du lịch, cho nên anh ta tự lái xe tới Lăng gia đón Lăng Ảnh để đi cùng, thuận tiện bồi dưỡng tình cảm, nào ngờ Lăng Ca cũng xách hành lý đi theo, khiến cho Diêu Thần Địch có chút không vui.
“Thật ngại quá, làm phiền anh Địch rồi !”
Lăng Ca xấu hổ đỏ mặt, kì thật cô ta đang cao hứng muốn chết, xem như con tiện nhân này còn biết điều, đưa cô ta đi cùng với Diêu Thần Địch.
“Sao lại nói thế? Anh rất vinh hạnh là đằng khác !”
Diêu Thần Địch bản tính ga lăng đã thành quen, hơn nữa Lăng Ca cũng là một người đẹp, anh ta cũng không buồn bực quá lâu.
“Em ngồi ghế sau nhé, hôm qua có chút mất ngủ, khi nào tới nơi nhớ gọi em dậy !”
Lăng Ảnh giả vờ ngáp 1 cái, nhanh chóng chui vào ghế sau, chỗ này cũng có 1 túi hành lý to cho nên Lăng Ca không còn cách nào khác đành ngồi ghế lái phụ với Diêu Thần Địch.
“Có phải nôn nóng được đi với anh cho nên mất ngủ không hả?”
Diêu Thần Địch đùa một câu, khiến cho Lăng Ảnh cảm thấy thật buồn nôn, nhưng cô vẫn mỉm cười ưu nhã, nhẹ nhàng đáp.
“Anh mau tập trung lái xe đi, lần đầu được đi chơi với nhiều người như vậy, cho nên có chút mong chờ, không ngủ được !”
Nói xong cô liền nhắm mắt tĩnh dưỡng, Diêu Thần Địch cười nhẹ, khẽ lắc đầu, bắt đầu tập trung lái xe.
Tốc độ xe khá chậm, anh cố tránh những chỗ xốc nổi để cho Lăng Ảnh không bị tỉnh giấc, Lăng Ca nhìn thấy Diêu Thần Địch đối với Lăng Ảnh dịu dàng chăm sóc như vậy, đã sớm ghen tị đến đỏ mắt, nhịn không được bắt đầu tìm cách trò chuyện với anh.
Lăng Ảnh ở phía sau, khóe miệng khẽ nâng lên.
Cô thuận theo số phận ở kiếp trước mới chấp nhận quen với Diêu Thần Địch, tất cả cũng chỉ chờ ngày hôm nay. Cố tình để cho hai người ngồi gần nhau, nói chuyện với nhau, một tên hoa tâm như Diêu Thần Địch, có phụ nữ nào không gục ngã dưới miệng lưỡi của anh ta cơ chứ?
Lăng Ảnh đạt được mục đích rồi cũng liền bắt đầu ngủ, hôm qua cô thức đêm để vào tìm hiểu một trang wed ngầm, cho nên hôm nay mới mệt mỏi như vậy. Lúc tới nơi cũng đã là hai tiếng sau.
Lúc này mọi người đã tới nơi hết, đang ở dưới sảnh khách sạn phân chia phòng, Tả Từ nhanh chóng chạy tới chỗ Lăng Ảnh, nói là mình chung phòng với cô, sau đó 2 người liền rời đi.
Kì thật là Lăng Ảnh nhắn tin cho Tả Từ bảo cô ấy chọn phòng chung với cô. Lúc này Y Lỵ vẫn chưa vào công ty, nếu không nhất định Lăng Ảnh sẽ chọn ở chung với cô ấy.
Nhắc đến Y Lỵ, Lăng Ảnh cảm thấy thật phiền muộn, nhưng kiếp này, cô nhất định sẽ không để cô ấy phải chịu ủy khuất như vậy nữa.
“Sao mình thấy cậu giống như là không thật lòng thích Diêu Thần Địch vậy?”
Đang xắp xếp đồ đạc, Tả Từ đột nhiên lên tiếng hỏi.
“Không phải không thật lòng, mà là chưa quá yêu thích !”
Lăng Ảnh mỉm cười, Tả Từ quả thật rất nhạy bén.
“Mình vẫn còn xem biểu hiện của anh ta !”
“Cậu thật khó tính !”
Tả Từ than thở, nhưng mà Diêu Thần Địch tình trường cũng rất là nổi tiếng, cho nên cô có chút lo lắng cho Lăng Ảnh.
Lăng Ảnh biết ý Tả Từ, cho nên cũng không nói nhiều về vấn đề này nữa, đợi đến lúc ra ăn trưa, cô nháy mắt với Tả Từ.
“Ngày mai giúp mình một chuyện…”
………………………….
Lịch trình của hôm nay cũng không có gì đặc biệt, mọi người chủ yếu nghỉ ngơi dưỡng sức để ngày mai đi tham quan, Lăng Ảnh lại càng lười, cô đóng quân ở trong phòng, Tả Từ rủ đi tắm suối nước nóng cũng không đi. Diêu Thần Địch gọi điện đến cô cũng cáo mệt, muốn nghỉ ngơi.
Lăng Ca luôn âm thầm quan sát Diêu Thần Địch, cảm thấy cơ hội của mình sắp tới rồi, liền giả vờ đi tới hỏi thăm.
“Làm sao mặt anh buồn vậy, chị em không đi chơi cùng anh à?”
Diêu Thần Địch qua một hồi nói chuyện trên xe với Lăng Ca cũng đã có thiện cảm hơn, anh hơi buồn nói
“Cô ấy có chút mệt !”
“Haha…chị ấy vốn lười như vậy ! Ở đây cũng không khá hơn bao nhiêu, vậy mà còn nói là có chút mong chờ được vui chơi với mọi người !”
Nghe như trách yêu, kì thật là đang nói xấu, Lăng Ảnh, tao sẽ cướp người yêu của mày, thứ mày có, tao nhất định phải cướp hết ! Tiện nhân thì không xứng đáng có những thứ này !
“Nghe nói bên khu thực tập ca sĩ đang tổ chức thi hát đó, hay là chúng ta qua đó chơi nha? Mặc dù đi chơi nhưng vẫn phải luyện tập thật chăm chỉ !”
Lăng Ca mỉm cười , đôi mắt trong veo không chút tạp niệm, khuôn mặt cô ta tinh xảo trông như búp bê, một cái nhăn mày cũng khiến cho người ta yêu thương, Diêu Thần Địch muốn từ chối cũng không được.
“Vậy thì đi thôi !”
Thấy mục đích đã đạt được, Lăng Ca cười càng sâu, làm gì có người nam nhân nào cưỡng lại được vẻ đẹp của cô ta chứ? Diêu Thần Địch hoa tâm như vậy, không động lòng mới là lạ.
……………………………………………
Rốt cuộc cũng qua một ngày, sáng sớm 7 giờ mọi người tập hợp trước sảnh, bắt đầu chuẩn bị leo núi.
Lăng Ảnh đối với nhóm đánh trống cũng khá thân thiết, bởi vì cô lúc nào cũng nhường cho mọi người luyện tập, cho nên gây được thiện cảm, thấy mọi người lôi kéo nhiệt tình như vậy, Lăng Ảnh liếc nhìn Diêu Thần Địch, nhắn tin điện thoại cho anh ta nói cô lên núi với bạn, không đi riêng với anh ta được.
Núi này cũng không cao lắm, mọi người chủ yếu leo lên cao để ngắm cảnh, sau đó nướng thịt, ăn uống.
Lúc này Diêu Thần Địch mới có cơ hội ngồi với Lăng Ảnh.
“Anh cảm thấy muốn gặp em còn khó hơn gặp người nổi tiếng!”
“Làm sao vậy?”
Lăng Ảnh biết Diêu Thần Địch đang khó chịu, lại càng đổ thêm dầu vào lửa.
“Lăng Ảnh, em không thật lòng yêu anh, vì sao còn muốn quen anh?”
Diêu Thần Địch là ai? Kinh nghiệm tình trường của anh ta phong phú như vậy, làm sao không nhận ra được Lăng Ảnh không có cảm tình với anh ta chứ.
“Nhìn vào mắt em xem, sao lại nói em không thật lòng?”
Lăng Ảnh là ai? Là người được đào tạo trở thành diễn viên đó, chuyện biểu đạt tình cảm qua đôi mắt, cô đã sớm thuần thục rồi.
Đây cũng là một trong những kĩ năng chinh phục đàn ông, tạo cảm giác thần bí cho anh ta, khi thì lạnh nhạt, khi thì nồng nàn, làm cho anh ta không thể nắm bắt được. Đối với người hoa tâm, rất hữu hiệu.
Qủa nhiên khi Diêu Thần Địch nhìn thấy đôi mắt đầy tình ý của Lăng Ảnh, cộng với khuôn mặt xinh đẹp của cô, tâm có chút nhộn nhạo rồi, anh ta nhìn xung quanh , thấy không có ai để ý liền muốn hôn Lăng Ảnh một cái, không ngờ vừa dịch lại gần nhau, Lăng Ca đã lên tiếng.
“Ai nha, bây giờ không phải là lúc hẹn hò đâu a, mọi người đang tập hợp chơi trò chơi kìa !”
Diêu Thần Địch thật rất muốn mắng một tiếng, nhưng khi nhìn đến khuôn mặt vô tội của Lăng Ca, lại im lặng thở dài.
Lăng Ảnh ngược lại thầm khen Lăng Ca đúng lúc, cô thật sự không muốn mình trao nụ hôn đầu tiên cho người đàn ông cặn bã này.
“Có phải em làm kì đà cản mũi rồi không ?”
Lăng Ca thấy không ai lên tiếng, khuôn mặt liền xụ xuống, vừa nhìn liền thương. Cô ta chính là canh thời cơ này mà phá hoại, cảm giác thật sự rất thống khoái.
“Không có đâu ! Em đừng nghĩ vậy !”
Diêu Thần Địch luống cuống nói, đối mặt với Lăng Ca cứ giả vờ vô tội như vậy, anh ta không có cách chống đỡ.
Lăng Ảnh cũng phụ họa theo, sau đó có người tới gọi tham gia trò chơi, cứ như vậy liền hết một ngày.
Lúc về tới khách sạn cũng đã là năm giờ chiều.
Diêu Thần Địch lại hẹn Lăng Ảnh tối nay tách riêng đi chơi, nhưng cô từ chối.
Anh ta lại bắt đầu phiền muộn, lẽ nào Lăng Ảnh không nhớ sinh nhật của anh ta sao?
Thái độ của Lăng Ảnh thất thường như vậy, khiến cho Diêu Thần Địch không thể nắm rõ , càng không biết cô muốn gì, có thích anh ta hay không. Lúc thì lạnh nhạt, lúc thì quan tâm, thật không thể hiểu nổi.
Lúc này hẳn là nên tìm tới rượu.
Diêu Thần Địch lên tầng thượng của khách sạn, trên đó có một quán bar nhỏ, Lăng Ca luôn quan sát anh ta để tìm cơ hội, làm sao có thể bỏ qua.
Đợi khi Diêu Thần Địch đã ngà ngà say, Lăng Ca giống như vô tình xuất hiện, không nhanh không chậm tiến tới gần.
“Anh Địch, thật trùng hợp !”
Diêu Thần Địch đầu óc có chút mông lung rồi, kì thật tửu lượng của anh ta cũng rất tốt, nhưng hôm nay muốn tìm say nên chọn loại rượu mạnh, uống cạn luôn một chai.
“Là Lăng Ảnh à?”
Gương mặt Lăng Ca và Lăng Ảnh có phần giống nhau, chỉ có điều Lăng Ca trông xinh đẹp tinh xảo như búp bê, còn Lăng Ảnh là vẻ đẹp thanh mát pha chút quyến rũ.
“Em là Lăng Ca !”
Lăng Ca nghiến răng nghiến lợi, dám nhận nhầm cô ta với con tiện nhân đó sao?
“À, thì ra là em, mau tới uống với anh một ly a!!!”
Diêu Thần Địch nói xong liền tự mình rót rượu uống, Lăng Ca ngồi kế bên, đôi mắt lại đảo, ánh lên tia cười ranh mãnh.
Cô ta rót cho mình một ly, sau đó liền cạn với Diêu Thần Địch, của anh ta là rượu, của Lăng Ca lại là nước lọc, cứ thế Diêu Thần Địch lại uống cạn thêm một chai, lúc này anh ta đã sớm gục ngã rồi !
“A…anh Địch, anh say rồi sao?”
Lăng Ca chớp mắt, dáng vẻ lo lắng.
“Anh Địch, anh ở phòng nào, em đưa anh về?”
Diêu Thần Địch mãi không trả lời, Lăng Ca thấy vậy liền mò mẫm trong người anh ta để tìm chìa khóa, mỗi một chìa khóa đều có khắc số phòng, cho nên rất dễ tìm ra. Lăng Ca mò tới túi áo của Diêu Thần Địch, chạm trúng cơ ngực săn chắc của anh ta, khuôn mặt đã lộ vẻ thèm muốn.
Người đàn ông này, cô ta phải chiếm được !
“Cô à, có cần tôi giúp đưa anh ấy về không?”
Người quản lý thấy Diêu Thần Địch đã say đến quên trời đất, có ý tốt muốn giúp đỡ.
Lăng Ca nhờ người quản lý dìu Diêu Thần Địch tới thang máy, sau đó tự mình cùng Diêu Thần Địch rời đi .
Thang máy “ ting” một tiếng xuống tới lầu 5, Diêu Thần Địch ở một mình trong phòng VIP , là phòng ở phía cuối cùng. Lăng Ca cực khổ kéo Diêu Thần Địch đi, mở được cửa phòng, đưa anh ta nằm xuống giường cũng đã bắt đầu thở không ra hơi.
Lúc này Diêu Thần Địch đột nhiên ôm chầm lấy Lăng Ca, miệng không ngừng nói to.
“Lăng Ảnh, em vì sao đối xử với anh như vậy?”
“Lăng Ảnh, anh muốn em !”
Lăng Ca lại tức giận, nhưng cô ta nghĩ tới kế hoạch của mình, lại nhẫn nhịn, dịu dàng nói..
“Em làm sao? Em vẫn luôn yêu anh đó thôi !”
Giọng nói ngọt ngào, giống Lăng Ảnh đến 70%.
“Lăng Ảnh,…anh yêu em !”
Diêu Thần Địch mê man nói, lại bắt lấy Lăng Ca, hôn triền miên.
Một lúc lâu, hai người mới rời khỏi môi nhau, Lăng Ca thở hổn hển, khẽ cười nói
“Em cũng vậy !”
Ngay lúc này, một tiếng “Bịch” bất ngờ vang lên, đèn trong phòng cũng bắt đầu sáng, Lăng Ca bị chói theo phản xạ nheo mắt lại, lúc mở ra đã thấy một đám người đứng ở trong phòng, nhìn cô ta với vẻ mặt không thể tin được….