Author: Karly Dương
_____________________
Chu Hiểu Lam cùng Mộc Hứa Duật hiện tại đang ngồi trên xe hơi. Khuôn mặt hắn cứ hầm hực khiến bầu không khí lạnh bao trùm xung quanh, hắn vẫn đang giận!
Chu Hiểu Lam mặc dù có chút sợ hãi nhưng vẫn cản đảm nói chuyện, không thể vì chuyện lúc nãy mà hảo cảm giữa hai công ti bị rạn nứt "Hứa Duật, em nghĩ nên tạ lỗi với Cố Tổng, dù sao anh cũng gây thương tích cho người ta!"
"Hừ, mặc kệ hắn. Cùng lắm bị đấm một phát thôi cũng không chết, em cứ kệ đi!"
Mộc Hứa Duật hừ lạnh, hắn là không muốn xin lỗi đó.
"Không nên vậy, anh ta cùng chúng ta đang hợp tác cùng một dự án, không thể trở mặt thành thù!" Chu Hiểu Lam khuyên nhủ.
Mộc Hứa Duật nhíu mày, một câu hai cô đều nhắc Cố Thần làm hắn thực khó chịu "Cùng lắm là hủy hợp tác thôi, hắn chính là vừa nãy sàm sỡ em đó, nếu anh không tới kịp chẳng biết chuyện gì sẽ sảy ra!"
"Hứa Duật, em nói rồi, lúc nãy chỉ là hiểu lầm hoàn toàn không như anh thấy. Nghe em, cứ xin lỗi người ta cho xong chuyện. Dự án này không thể hủy, đây là công sức của mọi người trong nửa tháng qua!" Chu Hiểu Lam ánh mắt chờ mong nhìn Mộc Hứa Duật. Phải mất tầm năm phút hắn mới đồng ý, cô liền thở phào nhẹ nhõm. Cô đâu biết rằng chuyện này đâu giải quyết dễ vậy, mỗ sói nào đó luôn tranh thủ từng cơ hội "ăn thịt" cô.
.....
Buổi sáng tại Cố Thị
Ngồi trên ghế sofa trong phòng làm việc đối diện với Cố Thần là hai ông bà.
Nam nhân tuy già tuổi nhưng vẫn có nét cương trực cùng tuấn tú, không ai khác là Cố Tịch- ba của Cố Thần. Nữ nhân không hẳn là già, da mặt chắc hẳn được chăm sóc kĩ càng tất nhiên là mẹ của Cố Thần - Trương Thẩm
Trương Thẩm đập tay xuống bàn, hằn giọng "Tiểu Thần, mẹ nghe tin con cùng một nữ nhân tên Mộc Tình Y đang dao du, giải thích rõ ra cho mẹ"
"Haizz~ Bà bình tĩnh chút đi. Chẳng lẽ con quên Hiểu Lam một cách dễ dàng vậy sao?" Cố Tịch trấn an Trương Thẩm nhưng cũng tra hỏi Cố Thần. Nói đến đó cũng phải nói đến con dâu nhà họ. Một cô gái tốt vậy mà lại bị Cố Thần làm khổ.
"Ba mẹ, con mãi không quên Hiểu Hiểu. Chỉ là Mộc Tình Y chính là Hiểu Hiểu nên con mới như vậy. Con đã điều tra rõ ràng rồi, cô ấy là bị mất trí nhớ" Cố Thần giải thích, nhắc đến Chu Hiểu Lam hắn mỉm cười dịu dàng.
Ba mẹ Cố như không tin vào tai mình liền định thần lại. Họ vui mừng, con dâu của họ là chưa chết. Chắc hai ông bà kia sẽ mừng đến phát khóc (Ý chỉ ba mẹ Hiểu Lam)
"Ba mẹ lần này trở về chắc sẽ không đi du lịch nữa nhỉ? Hay là giúp con giành lại Hiểu Hiểu đi! Cô ấy đang có nguy cơ bị gành mất!" Cố Thần lại bầy ra vẻ mặt nịnh nọt, hắn không muốn chờ lâu nữa, cô sẽ vuột khỏi lòng bàn tay hắn. Mà thêm người giúp mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn!
Ba mẹ Cố cũng tức lắm, con dâu của họ bị cướp mất sao? Không thể được! Khuôn mặt của họ bây giờ thập phần gian sảo. Chuyện này họ chắc chắn sẽ giúp hắn.
Lúc sau ba mẹ hắn cũng ra về, trước khi đi Trương Thẩm còn quay lại nhếch miệng nhìn hắn hiện đầy ẩn ý.
Thư kí của hắn vào truyền tin, là Chu Hiểu Lam muốn gặp. Dĩ nhiên hắn đồng ý để cô vào.
"Cố Tổng, chào anh" Chu Hiểu Lam mặc áo sơ mi trắng cùng chiếc quần bó đen tạo nên sự thanh lịch. Cô mỉm cười nhẹ với Cố Thân làm hắn đánh trống trong lòng ngực.
"Chào em, lại đây" Cố Thần ngắc ngoắc ngón tay sự ân cần thể hiện nhiều ở hắn.
Đối mặt với cô là hắn hiện giờ, khoảng phút sau cô là người bắt truyện trước, câu mở đầu lại là câu xin lỗi khiến hắn khó chịu "Cố Tổng, hôm qua chúng tôi thành thật xin lỗi. Hứa Duật là mất khống chế nên mới vậy!" Cô lại xin lỗi hộ hắn (MHD), cách xưng hô còn thân thiết đến vậy.
"Gọi tôi Thần, với lại chuyện hôm qua tôi sẽ xem như chưa có (mới là lạ) em yên tâm" Hắn nhíu mi, cô gái ngốc này gọi hắn một câu Cố tổng hai câu Cố tổng.
"Cảm ơn anh...Thần" Cô cảm thấy gọi hắn như vậy rất thân mật nhưng lại có phần quen thuộc...mà thôi kệ!
"Phải rồi, sẵn tiện em ở đây tôi cũng muốn thông báo một chuyện" Nói rồi hắn lấy sấp tài liệu trên bàn đưa cô.
Chu Hiểu Lam hiếu kì mở ra đọc, hình như cô không đồng tình lắm!
Cố Thần nhìn cô chăm chú, lâu lâu nhíu mày thì liền bổ sung "Em chắc chắn sẽ không chịu thiệt"
"Tạm thời làm thư kí cho anh 3 tháng? Tôi sao?" Chu Hiểu Lam gấp sấp tài liệu để trên bàn, miệng hỏi.
"Phải! Chúng ta sẽ tiện trao đổi. Bên Mộc Tổng cũng đã nhận được thông báo, em không cần giải thích nhiều" Xem ra hắn rất chu đáo nha!
"Sao anh không bảo Hứa Duật? Anh ấy dù gì cũng có nhiều kinh nhiệm hơn tôi!" Chu Hiểu Lam thắc mắc, nếu không tính Mộc Hứa Duật thì còn rất nhiều nhân tài bên tập đoàn Mộc gia, hắn sao chỉ chọn cô?
"Em nghĩ Mộc tổng sẽ chịu làm thư kí cho tôi sao? Tôi cũng đoán được phần nào kết quả rồi! Tôi chọn em vì chỉ có em mới xứng đáng, bất luận về điểm gì về em tôi cũng vừa lòng" Hiếm khi thấy Cố Thần giải thích cho người khác. Cô vợ này ngốc thật! Nhưng bất quá lại rất dễ thương (Au: Dễ thương chỗ nào:v?)
Câu nói của Cố Thần hiện đầy ẩn ý nhưng Chu Hiểu Lam sẽ không hiểu được. Nhìn vào đôi đồng tử hắn khiến cô bị thuyết phục bất giác gật đầu.
Kí xong giấy tờ cô liền ra về. Hắn ngồi trên sofa nét mặt phúc hắc cùng sung sướng. Thỏ nhỏ nhính bẫy rồi, phải thưởng cho tên kia mới được!
*Ở đâu đó, tên kia hắt hơi liên tục, ai lại nhắc anh a?*